CỔ ĐẠO KINH PHONG Tác giả: Cổ đạo kinh HồngPhần 5: Quỷ Tử Tiên SinhSở Phong vừa mừng vừa sợ, lẩm bẩm nói: -Nàng cũng tới, nghĩ không ra nhanh như vậy lại gặp được nàng, không biết nàng tên gọi là gì... Mộ Dung cũng thấy được Ngụy Đích, hắn nghe được Sở Phong lẩm bẩm, ngạc nhiên nói: -Ngươi không biết nàng là ai? Sở Phong lắc đầu: -Trước đây gặp mặt một lần, tuy nhiên nàng một tiếng cũng không nói đã đi rồi. -Sư phụ ngươi... không, lão đạo sĩ chưa nói với ngươi một ít...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
CỔ ĐẠO KINH PHONG Phần 5 CỔ ĐẠO KINH PHONG Tác giả: Cổ đạo kinh Hồng Phần 5: Quỷ Tử Tiên SinhSở Phong vừa mừng vừa sợ, lẩm bẩm nói:-Nàng cũng tới, nghĩ không ra nhanh như vậy lại gặp được nàng, không biết nàngtên gọi là gì...Mộ Dung cũng thấy được Ngụy Đích, hắn nghe được Sở Phong lẩm bẩm, ngạcnhiên nói:-Ngươi không biết nàng là ai?Sở Phong lắc đầu:-Trước đây gặp mặt một lần, tuy nhiên nàng một tiếng cũng không nói đã đi rồi.-Sư phụ ngươi... không, lão đạo sĩ chưa nói với ngươi một ít nhân vật nổi tiếngtrên giang hồ gần đây sao?-Không có, nhưng thật ra bình thường nhắc tới một số nhân vật thần tiên ma quáithật lâu thật lâu trước đây, cái gì Bàn Cổ, Phục Hy, Nữ Oa, Hậu Nghệ, Khoa Phù,Hoàng Đế, Thần Nông, Mộ Dung huynh, ngươi có biết tên gọi của nàng là gìkhông?Mộ Dung đang muốn trả lời, bốn phía đột nhi ên yên tĩnh xuống, lặng ngắt như tờ,nguyên lai Quỷ Tử Tiên Sinh đã hiện thân.Chỉ thấy Quỷ Tử Tiên Sinh thân khoác áo choàng trường bào, đầu đội phươngnghi quan, chân đạp thanh vân lý, tóc bạc mặt hồng hào, râu dài tới ngực, rất cóvài phần tiên phong đạo cốt. Phía sau hắn chầm chậm theo hai gã đồng tử, mộtngười đang cầm bàn cờ, một người đang cầm quân cờ. Bàn cờ cổ kính, quân cờhắc bạch thông thấu, vừa nhìn liền biết là trân phẩm.Quỷ Tử Tiên Sinh từ từ đi tới trước mặt mọi người, chắp tay, nói:-Các vị bằng hữu đường xa mà đến, quan khán ván cờ lão hủ, lão hủ thực sự cảmthấy rất vinh hạnh. . .-Quỷ Tử tiền bối, mời mau mau bày cục đi, chúng ta cũng nhịn không nổi.Trong đám đông có người nôn nóng nhịn không được giành nói trước.Quỷ Tử Tiên Sinh mỉm cười, nói:-Các vị an tâm một chút không nên nóng vội. Lão hủ đã năm lần ở đây bày cục,hơn mười năm qua chưa bao giờ thấy phá được, hết sức là thất vọng. Hôm nay làlão hủ lần thứ sáu bày cục, lão hủ nghe nói năm gần đây giang hồ anh tài xuất hiệnlớp lớp, tuấn kiệt tịnh khởi, hi vọng lần này có thể hoàn thành tâm nguyện lão hủ.Có người hô:-Quỷ Tử tiền bối, lần trước ngài bày ván cờ sinh tử liên hoàn đả kiếp, chúng takhông một ai có thể phá, cuối cùng vẫn là được tiền bối tự mình động thủ phákiếp. Lần này không biết tiền bối chuẩn bị bày ván cờ gì?Quỷ Tử Tiên Sinh tay vuốt râu mép, khẽ cười nói:-Lão hủ lần này bày chính là một Tàn cục, vẫn là một cái đại tàn cục.Mọi người kinh ngạc, cho tới bây giờ chỉ có cờ vua mới có tàn cục, nào đã từngnghe qua cờ vây cũng có tàn cục? Chẳng lẽ là Quỷ Tử Tiên Sinh hôm nay muốnbày một ván cờ vua!Trong lòng mọi người đang hoài nghi, có người trêu ghẹo nói:-Tiền bối, bàn cờ của ngài cũng sẽ không đạt tới hai thước, làm sao bày một thếđại ⬔ ⬔ tàn cục?Hắn cố ý đem chữ Đại Kéo được thật dài, dẫn tới mọi người một trận cười.Quỷ Tử Tiên Sinh loát râu mép, không vội thong thả nói:-Một hồi các vị tự nhiên biết, mọi người mời đi theo lão hủ.Vì vậy mọi người theo Quỷ Tử Tiên Sinh chuyển qua mấy chỗ khe núi, trước mắtthình lình một mặt thạch bích thật lớn cao chót vót giống như được đao tước.Thạch bích thập phần bằng phẳng, mà ở phía mặt đất bằng dưới thạch bích đặttừng khối quân cờ được dùng tảng đá lớn điêu tạc mà thành, có đen có trắng, mỗimột quân cờ đều to khoảng 2 thước, khoảng chừng hơn ba trăm quân.Sở Phong liếc mắt nhìn bàn cờ mà đồng tử đang cầm bên cạnh Quỷ Tử Tiên Sinh,lại liếc nhìn quân cờ đá trên mặt đất, không khỏi cười nói:-Tiền bối, quân cờ trên mặt đất quả thực rất lớn, nhưng bàn cờ của ngài lại quánhỏ, bày làm sao được ván cờ lớn chứ.Quỷ Tử Tiên Sinh mỉm cười, đi tới trước mặt Sở Phong, nói:-Tiểu huynh đệ, ngươi lập tức sẽ thấy ván cờ lớn. Tuy nhiên tiểu huynh đệ có thểcho lão hủ mượn trước bảo kiếm trên người dùng một lát hay không?Sở Phong ngạc nhiên, nói:-Quỷ Tử tiền bối, thanh kiếm này của ta hơi cũ kỹ, lại có chút cùn, không sắc bénlắm đâu!Mọi người không khỏi vui vẻ, trong chốn giang hồ nào có người sẽ nói bảo kiếmcủa bản thân vừa cũ lại cùn, tiểu tử này thật có chút ngốc ngốc.Quỷ Tử Tiên Sinh cười cười, nói:-Không sao, chỉ cần tiểu huynh đệ cho mượn kiếm là được.-Được rồi!Sở Phong Tranh rút ra trường kiếm, đảo ngược mũi kiếm, đưa cho Quỷ Tử TiênSinh.Có người trong lòng nói thầm: Tiểu tử này thực sự là trải đời chưa sâu, quá khinhsuất, vạn nhất Quỷ Tử Tiên Sinh muốn hại hắn, cầm kiếm chọt một cái, há khôngphải tiễn tính mệnh của hắn!Quỷ Tử Tiên Sinh tiếp nhận kiếm, nhìn thoáng qua. Kiếm này nhìn qua quả là rấtcũ kỹ, kiếm phong tàng ẩn bất lộ, có vẻ hơi cùn một chút.Sở Phong cười nói:-Kiếm hơi cùn, tiền bối đừng chê cười!Quỷ Tử Tiên Sinh mỉm cười, xoay người chậm rãi đi tới phía dưới thạch bích,cũng không thấy hai chân hắn chấm đất thế nào, thân thể bỗng chốc lăng khôngmấy trượng cao, đầu ngón chân lại tại trên thạch bích khẽ chạm, thân hình lại vượtlên mấy trượng, hầu như lên tới đỉnh thạch bích.Sát!Hắn từng nhát đem trường kiếm chọc vào thạch bích, sau đó thân hình rất nhanhhạ xuống, mang ...