Danh mục

CỔ TÍCH TIÊN CÁ

Số trang: 20      Loại file: pdf      Dung lượng: 143.24 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Rồi sống hạnh phúc, mãi mãi. Nhưng câu chuyện này, không nói về hạnh phúc của Hoàng Tử hay Công Chúa, nó nói về người bị bỏ lại phía sau thứ hạnh phúc xa xỉ ấy. Chuyện về nàng Công Chúa út, mỹ nhân ngư với sắc đẹp tuyệt trần và giọng hát thánh thót hơn cả chuông ngân,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
CỔ TÍCH TIÊN CÁ CỔ TÍCH TIÊN CÁ. Tác giả: Anh Phạm Người đăng: lady luck Nguồn: wordpress Cổ tích, bắt đầu là ngày xửa ngày xưa, kết thúc bằng hình ảnh thánh đường huy hoàng hào nhoáng, nơi Hoàng Tử và Công Chúa tay nắm tay trao nhau câu “con thề”. Rồi sống hạnh phúc, mãi mãi. Nhưng câu chuyện này, không nói về hạnh phúc của Hoàng Tử hay Công Chúa, nó nói về người bị bỏ lại phía sau thứ hạnh phúc xa xỉ ấy. Chuyện về nàng Công Chúa út, mỹ nhân ngư với sắc đẹp tuyệt trần và giọng hát thánh thót hơn cả chuông ngân,ngọt ngào như tia nắng đầu mùa trên những cách rừng xa thẳm. Nàng bị gã người hai chân mê hoặc, quyết tâm đổi lấy chất giọng say người và đuôi cá kiêu sa, mong được kẻ ấy yêu thương hết mực.Kết quả ra sao, thật ra cũng không ai tường tận. Kể cho con nít, người ta nói, gã ấy nhận ra nàng nhờ những vỏ trai từ chiếc vòng cổ, họ lấy nhau, mãi cùng chungsống cho đến bạc đầu. Buồn thay, cổ tích dành cho con nít luôn do chính người lớn viết ra. Thuỷ tộc hài lòng với kết quả trên, quyết định không công bố thêm làm gì, thâm cung bí sử, nhiều số vô kể, há gì chuyện một cô công chúa nhỏ nhoi. Thật lâu sau, cũng không còn ai nhắc về tình yêu với con người trần tục, và linhhồn bất diệt mà nhân ngư sẽ có , nếu lấy được một con người làm vợ hoặc chồng . Bởi vì, tất cả thật quá xa vời, chỉ là những vế nếu-thì đầy lãng mạn. * * ******* -Từ rất lâu rồi, ta không có khách ghé thăm. Nói, nhà ngươi đến đây làm gì? Không gian rộng trong hang đá oang oang âm vọng. Ngữ điệu của một câu nóibình thường lại nhuốm đầy chất quyền uy tối thượng, như phát ra từ miệng kẻ nắm giữ vận mệnh người khác trong lòng bàn tay , thoáng khiến người rét run, làm người muốn phục tùng. Nếu không phải đang ở tại hang ổ của mụ Phù Thủy nổi tiếng, thì có thể dễ dàng sinh ra hoang tưởng rằng người ngồi trên ngai pha lê kia chính là một nữ hoàng. Ai bảo, cứ là Phù Thuỷ thì đều xấu xí, già còm lọm khọm. Mụ đẹp, đẹp đến mịngười. Sắc đẹp lạnh lùng tàn độc, lại ưu thương não nùng. Sắc đẹp hút hồn ngườinhìn, giữ chặt lấy, mãi không buông lơi, đến nỗi, khó có ai can đảm dám nhìn thật lâu, thật sâu vào nhan sắc ấy. Vậy mà nàng, lại dám đối diện với mụ, bằng thái độ bình thản, ngang hàng, như thể hai kẻ có cùng tâm cơ, khác một vực một trời công chúa năm nào. Khách của mụ: nàng Tiên Cá.-Đã từng có một nàng tiên cá đến đây, đổi giọng hát tuyệt vời, lấy đôi chân của con người trên mặt đất, hẳn, bà còn nhớ. Giọng cười hoang dại dấy lên, vừa như châm chích, lại như khuyến khích vỗ về: -Thế ngươi muốn gì, tiếp nối câu chuyện tình dang dở ấy, muốn lấy Hoàng Tử, muốn một linh hồn bất diệt, niềm hạnh phúc mãi mãi về sau?-Ta chỉ biết, Hoàng Tử lấy Công Chúa, không rõ có hạnh phúc không nhưng riêng nàng thì thân thể phiêu dạt, tan thành bọt biển, biến mất khỏi thế gian. -Biết thế, mà ngươi vẫn muốn liều? - 300 năm đằng đẵng đấu tranh cùng Hoàng tộc nơi đây,kết cục vẫn là tan thành bọt biển. Vậy cớ gì không thể thử giành cho mình một cơ hội, có được một linh hồn bất tử? - Vậy chúng ta bắt đầu. -Nhưng ta muốn, giọng nói này, đôi mắt này, gương mặt, khối óc, cảm xúc riêng tư, tất cả vẫn thuộc về ta. Ta muốn, trước hắn, ta là ta, vẹn nguyên, hoàn hảo, ta cần tình yêu, đâu cần thương hại. Nheo mắt đầy ẩn ý, Phù Thuỷ dồn ý cay độc vào từng lời phát ngôn: -Ồ, thế sao không tìm một thần tiên đỡ đầu, như bao câu chuyện cổ tích. -Không phải ai cũng sinh ra may mắn với một thần tiên đỡ đầu. -Nhà ngươi nên biết, không có gì là cho không cả. -Vậy thì công bằng, máu đổi bằng máu. Thượng lượng thành công. Móng tay sắc ngạnh rạch mạnh, thoả thuê ngắm máuTiên Cá tuôn tràn. Máu me, giọng hát, Phù Thuỷ thì làm gì mà thiếu thốn, chỉ duy nhất thiếu người để bộc phát bản chất man di. Nhìn đến chán, mụ mới bắt tay vào việc. Quá khứ một lần lật mở, vẫn như xưa, máu đen làm nguyên liệu chính, thuốc đun đến trong vắt như sương. Thuốc mang đi rồi, giọng nói lại cất lên, thì thầm, ai oán: -Ta chờ mãi, ba kiếp rồi, để xem… ***************************Lời nguyền lần này, Tiên Cá nhớ rõ, nếu hắn không yêu nàng, nếu hắn lấy kẻ khác, thân thể nàng, trước lúc chết, sẽ chịu đựng những đau đớn tột cùng, đau đến mức, chỉ mong được cánh áo đen của Thần chết phủ chụp kéo đi, thật nhanh thật tốt. Lần vào con lạch nhỏ, chảy xuyên suốt lâu đài xinh đẹp nằm sững trên bờ cát sát biển, nàng ngần ngừ, rồi quyết định. Thuốc nhẹ nhàng trườn bò vào cổ, như một loài hoa cực độc, gây ra những ảo giác xinh đẹp đến hoang đường.Trước mắt một mảng đen kịt, rồi hé ra chút ánh sáng, bên tai nhỏ to nhiều giọngnói. Tiên Cá rùng mình mở mắt. Giường to, đệm lớn, phòng ốc rộng mênh mang, tản mác hương vị Vương quyền. Cắn môi, nàng liếc xuống kiểm tra chiếc đuôi. Bên dưới giờ đã là một đôi chân trắng mịn. Hoàn hảo. -Cô gái,con đến từ đâu?Ngước mắt, lại chạm đến khuôn mặt khả ái như tranh, tuy phần nào có tuổi. Không phải người nàng định tìm. -Nàng là… -Hoàng hậu… Thì cuối cùng, vẫn đến được đích. -Ta đến từ biển khơi Mỉm cười, Hoàng hậu say ngắm sinh vật trước mắt, như thể nàng là ...

Tài liệu được xem nhiều: