Danh mục

Cơn gió mùa hạ

Số trang: 3      Loại file: pdf      Dung lượng: 116.78 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (3 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Sheryl Cơn gió mùa hạ Thu dọn lại căn phòng nhỏ của mình nó phát hiện ra mặt dây chuyền hình trái tim nạm đá vô cùng tinh xảo. Nước mắt của nó lại tí tách rơi, gợi cho nó về một hình bóng thân thuộc; đã lâu lắm rồi nó không khóc,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cơn gió mùa hạ Cơn gió mùa hạ Sheryl Cơn gió mùa hạThu dọn lại căn phòng nhỏ của mình nó phát hiện ra mặt dây chuyền hình trái timnạm đá vô cùng tinh xảo. Nước mắt của nó lại tí tách rơi, gợi cho nó về một hìnhbóng thân thuộc; đã lâu lắm rồi nó không khóc, cứ ngỡ bản thân mình sẽ ổn thôitheo thời gian. Theo những giọt nước mắt lăn dài trên gò má nó nhớ lại những ngàyđầu nó gặp được cơn gió mùa hạ ấy.Nó không phải là một học sinh ưu tú nhưng có lẽ là do may mắn mà nó thi đỗ đượcvào trường chuyên đứng đầu thành phố. Mà lý do nó thi vào trường cũng thật ngộ,vì cậu bạn mà nó cảm nắng thi vào trường này mà nó thi thôi. Ngày nhận đượcthông báo trúng tuyển ba mẹ nó cười nhiều lắm, luôn miệng khen nó nhưng nó lạithấy hình như mình quyết địnhy sai rồi.Nó đã cảm nhận đúng, trong một lớp chuyên tự nhiên, ai cũng có bản điểm caongất như trừ nó vì nó thiên về xã hội. Cứ thế, chật vật lắm nó mới trụ lại được lớpchuyên nhưng cũng không thấy vui vẻ gì. Cậu bạn mà nó cảm nắng cũng đã có bạngái, hơn nữa đó còn là một cô bạn rất dễ thương, học giỏi. Nó lại rất bình thường,học không giỏi, ngoại hình không nổi bậy thì làm sao người ta chú ý tới nó được.Nó từ chối tất cả các lớp học thêm trong hai năm đầu cấp 3 vì bản tính ham chơicủa mình. Hơn nữa có đi học thì nó cũng không thể theo kịp được tốc độ dạy vàhọc của một tập thể toàn những người xuất sắc.Năm cuối cấp, ba mẹ nó quyết định cho nó học phụ đạo với riêng một gia sư nhằmcủng cố kiến thức cho nó chuẩn bị thi đại học. Chẳng phản ứng lại, nó cứ thế đồngý sẽ tới học tại nhà gia sư nọ, nó cũng ý thức được bản thân phải tự chuẩn bị chotương lai của mình. Nhờ thầy ấy mà kiến thức của nó được bổ sung, kĩ năng làmbài cũng dần theo kịp các bạn trong lớp.Cho tới một ngày nó vẫn tới nhà thầy, theo thói quen thường lệ nó đi vào nhànhưng không nhìn thấy thầy đâu mà thay vào đó là một tên con trai đang ngồi gặmcủa táo đỏ - phần thưởng của thầy cho bài làm thi thử của nó. Nó không thích gâysự nhưng lần này hắn đã chọc giận nó vì nó đã thức cả đêm để đổi lấy được quả táonày.Lúc ấy thầy mới đi ra, nó lên tiếng:“Thầy ơi, hình như giá thuốc xịt diệt ruồi tăng à thầy?”“Đâu có, sao em hỏi thế?”“Thế sao có con ruồi to tướng trong nhà thầy?” -nó chỉ vào hắn đang trơ mắt nhìnnó.Hắn gãi đầu, cười ngượng nghịu:“Tớ không phải là ruồi, tớ là học sinh mới của thầy Lâm”“Trời đất, con nhóc này lại giở chiêu độc mồm, độc miệng ra với thầy hả? Chỉ làquả táo thôi mà, thầy đền cho em hai quả được chưa?” – thầy cười cười đi vào nhàbếp lấy ra 1 đĩa toàn táo đỏ.Lấy lại được táo, tâm tình nó tốt hơn bắt đầu nhìn tên con trai trước mặt. Khuônmặt hóa ra cũng khá bảnh, nhất là đôi mắt rất hút hồn người khác. Hắn mặc chiếcáo sơ mi trắng toát nên vẻ nhã nhặn, thư sinh khiến nó phải nhìn lại mình. Nó đangmặc một áo phông big size in hình Mr Bean nghịch ngợm, mái tóc lòa xòa chẳngđâu vào đâu. Thầm nghĩ có thêm một tên đẹp trai học cùng cũng không tệ. Chánhọc có thể ngồi ngắm mĩ nam.Cứ thế nó có thêm một bạn học cùng, lực học của hắn rất khá. Những bài toán khóhắn chỉ cho nó cách giải. Khi thấy hắn cười, bất giác tim nó đập sai nhịp. Nụ cườicủa hắn làm dịu đi cái nắng hè oi ả vì vậy mà nó gọi hắn là Gió, kệ cho cái tênPhong của hắn đã mốc meo ở xó nào. Hắn trả thù nó, gọi nó là Rệp mặc cho nóphụng phịu giải thích không ít lần về cái tên Diệp của mình.Mỗi ngày học trên lớp xong nó lại mong tới giờ học thêm của mình. Nó biết ở đóhắn luôn chờ nó với những món ăn vặt ưa thích của nó, khi là vài quả ổi, khi là cốctrà sữa… Thời gian nó ở bên hắn, nó thấy mình dịu dàng hơn, nữ tính hơn vì hắnnó đang thay đổi từ từ. Hắn luôn quan tâm nó nhẹ nhàng, đôi khi trở nó trên conđường nở đầy hoa bằng lăng để nghe nó huyên thuyên đủ thứ trên đường, nghe nókể về quá khứ, về mái trường danh tiếng nhưng đầy áp lực, về dự định sẽ trở thànhmột nhà văn nghiệp dư. Rồi hắn sẽ dừng lại ở một quán nhỏ ven đường, nó cùnghắn ngồi nhấm nháp những bắp ngô nướng đầu màu thơm phức hay là một cốc sữachua nếp cẩm mát lạnh. Hắn đi cùng nó dưới mưa, mặc cho nhiều người chỉ trỏ,bàn tán chỉ vì nó thấy mưa như thế rất lãng mạn. Không biết từ bao giờ nó đã thấyquen thuộc với mùi hương gỗ bách trên người hắnHắn cũng kể cho nó nghe rất nhiều, rất nhiều chuyện về một cô gái. Hắn nói hắnnhìn thấy cô gái ấy lần đầu là tại thư viện của thành phố khi thấy cô gái ấy ngủ gậttại một bàn đọc sách. Hắn nói hắn đã thích cô gái ấy rồi. Nó nghe mà nghẹn ngào,những câu nói định nói cho hắn biết rằng nó thích hắn đã không thể thốt lên đượcđành phải vỗ vai hắn và nói:“Còn nhiều cơ hội mà hehe. Dũng cảm bày tỏ với cô ấy đi người anh em. Gió ngốcạ.”“ừ. May mà vẫn có Rệp hâm bên cạnh tớ.”Nó nghĩ nó sẽ chỉ là bạn thân của hắn thôi. Đứng cạnh hắn nhìn hắn hạnh phúc lànó vui rồi.Ngày sinh nhật nó, hắn tặng nó một mặt dây chuyền hình trái tim nạm đá rất đẹpnhưng nó không đeo vì nó bảo ...

Tài liệu được xem nhiều: