Danh mục

Con sà mâu

Số trang: 13      Loại file: pdf      Dung lượng: 254.64 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chuyến tàu nhả xuống sân ga Sài Gòn những hành khách muộn màng. Đêm mùa hạ hừng hực và ngột ngạt bởi bầu không khí đặc quánh hơi người, hơi khói thuốc lá, thịt nướng, từ quán cơm tấm cạnh cửa đi, làm khách đến chỉ muốn nhanh chóng thoát ra để được hưởng làn gió mát trong lành hứa hẹn ở khoảng sân rất rộng bên ngoài. Thế nhưng có 5 con người nhỏ bé đi túm tụm bên nhau và được dẫn dắc bởi một gã đàn ông để râu mép, mặt ngựa, có vẻ trù trừ như...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Con sà mâu Con sà mâu TRUYỆN NGẮN CỦA KIM HÀIChuyến tàu nhả xuống sân ga Sài Gòn những hành khách muộn màng. Đêm mùa hạhừng hực và ngột ngạt bởi bầu không khí đặc quánh hơi người, hơi khói thuốc lá, thịtnướng, từ quán cơm tấm cạnh cửa đi, làm khách đến chỉ muốn nhanh chóng thoát ra đểđược hưởng làn gió mát trong lành hứa hẹn ở khoảng sân rất rộng bên ngoài. Thế nhưngcó 5 con người nhỏ bé đi túm tụm bên nhau và được dẫn dắc bởi một gã đàn ông để râumép, mặt ngựa, có vẻ trù trừ như muốn nán lại cạnh con tàu. Đó là 5 đứa bé 3 trai, haigái, mặc giống nhau, quần xanh, áo trắng kiểu học sinh. Hai đứa con gái nhỏ nhất khoảng8, 9 tuổi,ba đứa con trai nhỉnh hơn một chút, từ 11 đến 12 tuổi. Trên tay đứa nào cũngkhư khư một túi xách bằng vải dù màu gi, loại rẻ tiền.- Nhanh lên, đồ con rùa... Nhanh lên.Người soát vẽ ơ hờ đếm những mảnh vé rồi khoát tay. Gả đàn ông túm lấy một bé trai lôixoạt ra, và thế là bốn đứa kia cũng đổ người bám theo tựa như ngưới ta tháo cái chắnnước.- Nhanh lên, thằng Còm đi trước, thằng Đồng đi sau cùng. Hàng một, đi trên bờ lề. Đứanào lộn hàng,chậm chạp, đi lung tung, ông bỏ…. Nhớ đấy. Giờ thì nhanh lên. Còn nhìn gìđó (?).Năm đứa bé vội vàng nối đuôi nhau, bước thấp bước cao đi theo người đàn ông.Đường phố đang say ngủ, chỉ có những ngọn đèn đường rực rỡ tỏa sáng và thỉnh thoảngnhững chiếc xe gắn máy, xe tải lao nhanh để lại tiếng động cơ ầm rỉ. Ngần ấy cũng đủcho bọn trẻ tỉnh người. Chúng mở to mắt nhìn ngang ngửa. Con bé đi trước thằng Đồngvấp vào cái nắp cống chênh vênh muốn ngã. Thằng Đồng níu nó lại kịp, càu nhàu:- Cái Hoa. Đi phải nhìn xuống chân chứ!Hoa không trả lời nhưng con Thụt đi trước nó cong cớn trả treo:- Nhìn xuống đất làm sao mà đi, hả nởm?- Tụi bây có im cái mồm không? Đi nhanh lên. Nhanh nữa lên. Nhanh lên …Cuối cùng bọn họ cũng đến được nơi muốn đến. Con hẻm hẹp tối tăm đầy ổ gà càng hẹpvà tối hơn bởi những vách tường cao vời vợi của hai dãy nhà. Những khúc ngoặc thẳnggóc như đánh đố kẽ lạ nhiều vô kể. Nếu không có thằng Đồng sau lưng hẳn cái Hoa cócảm giác như mình bị mất dấu bọn bạn phía trước.Chợt mấy đứa phía trước túm tụm đứng cả lại. Con Hoa mất đà chới với. Thằng Đồng xôphải, buột miệng chửi tục và tống nó một thoi ùm vô lưng. Có tiếng xì xào:- Đến rồi... Đến rồi… Mỏi chân quá… Xa thật… Đây là đâu thế?Ga đàn ông mặt ngựa mò mẫm trên tấm cửa tôle giât lấy giật để sợi giây chuông. Đèn bậtsáng. Cửa cọt kẹt, lanh canh rồi hé mở. Một gương mặt ngái ngủ nhìn ra. Ga mặt ngựađẩy lũ trẻ vào nhà, vớ bình nước trà nguội trên cái bàn tạp, dốc vòi tu ngược. Con Hoangu ngơ nhìn quanh. Căn phòng hẹp nhưng được cái dài ngút vào trong, loáng thoángnhững bóng người nằm lăn lóc trên sàn nhà. Tất cả đều ngủ say không biết gì nhómngười mới đến. Tiếng ngáy, tiếng trở mình, tiếng mớ ngủ vọng ra khiến mắt cái Hoa bỗngtrĩu nặng. Nó bắt chước thằng Đồng ngồi bệt xuống sàn xi măng, dựa lưng vào tường..trong phút chốc, những tiếng nói xa dần xa dần, rồi chìm khuất trong miền sâu thẳm…Cái Hoa tỉnh giấc cùng một lúc với bốn đứa kia. Gả mặt ngựa không còn ở đấy. Cănphòng trống rỗng. Những bóng người đêm qua cũng mất tăm dạng. Trước mặt bọn trẻ chỉcòn người chủ nhà với gương mặt lành lạnh lườm lườm nhìn như soi mói từng đứa một.Thằng Còm là đứa bạo dạn nhứt hỏi:- Thưa chú, Chú Nồm đâu rồi ạ?- Về rồi. Mấy đứa bây tự xưng tên tao nghe. Gọi tao là chú Tô.- Cháu là Còm, thằng nầy tên Đồng, thằng đầu trọc kia là Kéo. Con nhỏ tóc ngắn tênThụt. Còn kia là Hoa. Tụi cháu đều ở cùng làng. Chú Nồm nói vô đây làm việc… vớichú… Tô.- Không phải làm việc với tao mà là đi làm việc… ở ngoài. Ngày đi làm, ngủ ở nhà tao.Khai báo công an tao lo. Nhưng phải theo luật. Thứ nhất không được chê việc, bảo làmviệc gì làm việc đó, không được cự cải, tránh việc. Thứ hai: tao là chủ, kiếm việc cho tụibây. Vì vậy, tiền kiếm được trong ngày cưa đôi 50-50. Mỗi tháng trả 50 ngàn tiền nhà,tiền điện. Nếu có ăn uống mỗi bữa cơm trả 10 ngàn. Thứ ba cấm kỵ tuyệt đối tật máchlẻo, đưa chuyện với người lạ, dấu diếm thu nhập. Rõ chưa?- !..!..- Còn nữa. Tao không muốn có rắc rối trong nhà. Tao sẽ giữ giùm tiền dư, có ghi sổ đànghoàng. Mỗi ngày chỉ lấy đủ tiền ăn. Cuối năm, về quê, tao trả lại tất tần tật không thiếu xunào. Bằng lòng không?- Vâng ạ…Mấy đứa con trai hăng hái nói to. Có được việc làm, có chỗ ở, có tiền, đó là mơ ước củachúng. Cái Thụt thúc cùi chỏ vào hông con Hoa:- Sao mầy không trả lời?Hoa vội vàng lắp bắp:- Vâng ạ.Nó đang mãi nghĩ tới những điều mong ước của hai mẹ con nó. Hôm giao nó cho chúNồm, bà cẩn thận ấn vào túi nó tờ bạc năm ngàn, nghẹn ngào dặn dò:- Con nhớ làm việc siêng năng, có tiền… mẹ đưa con về … đi học lại…Hoa dúi đầu vào ngực mẹ cố ngăn giòng nước mắt. Nó mím môi hứa:- Mẹ ơi, chú Nồm nói trong ấy dễ kiếm tiền lắm. Con sẽ để dành thật nhiều tiền gởi vềcho mẹ.Giờ đây mơ ước ấy sắp ...

Tài liệu được xem nhiều: