Danh mục

Con sóng màu hổ phách

Số trang: 11      Loại file: pdf      Dung lượng: 454.57 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chọn góc vắng nhất, hắn ngả người thả mình trên chiếc ghế mây tại quán Cafe Ngiêng. Trước bình thủy tinh xinh xinh cắm mấy đóa tầm xuân mơn mởn, cùng giai điệu trầm êm của bản Nỗi buồn Chopin đã kéo tâm hồn hắn lắng dưới mọi sự căng thẳng. Tiếng cô nhân viên phục vụ như âm thanh từ trong bản nhạc thoát ra. “Thưa, anh dùng gì ạ?” Cái giọng nhỏ nhẹ ấy khiến hắn bất chợt phải ngước nhìn, bất chợt phải thốt thầm. Đẹp....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Con sóng màu hổ phách Con sóng màu hổ phách TRUYỆN NGẮN CỦA NGUYỄN THỊ NGỌC HÀ1NVTPHCM- Chọn góc vắng nhất, hắn ngả người thả mình trên chiếc ghế mây tại quánCafe Ngiêng. Trước bình thủy tinh xinh xinh cắm mấy đóa tầm xuân mơn mởn, cùng giaiđiệu trầm êm của bản Nỗi buồn Chopin đã kéo tâm hồn hắn lắng dưới mọi sự căng thẳng.Tiếng cô nhân viên phục vụ như âm thanh từ trong bản nhạc thoát ra. “Thưa, anh dùng gìạ?” Cái giọng nhỏ nhẹ ấy khiến hắn bất chợt phải ngước nhìn, bất chợt phải thốt thầm.Đẹp.Nàng quay gót đi cũng nhẹ như khi bước tới. Hắn thường xuyên đến quán, thế mà hômnay mới thấy cô gái này. Sự hiếu kì trước vẻ đẹp liêu trai kia, buộc hắn gọi nàng ngoảnhlại.- Này em. Em có thể làm ly gì đó tới ngồi cùng anh một lát được chăng?- Dạ được ạ.Vài phút sau cô gái trở lại. Hắn khẽ đẩy ly cam vắt vàng tươi về phía nàng.- Mời em.- Cảm ơn anh.Cô gái ngồi ngay ngắn đối diện với hắn, hai bàn tay bắt chéo nhau đặt trên đùi mình, bìnhthản chờ đợi đối thoại. Túm tóc buộc gọn sau gáy để lộ chiếc cổ cao tròn đầy, vài sợi tócxòa hai bên thái dương càng ma mị thêm những nét thanh tú trên khuôn mặt cân đối củanàng.- Em mới vào làm ở đây?- Vâng ạ.- Trước nữa em làm ở đâu?- Có nhất thiết em phải trả lời anh không ạ?Hắn khẽ nhún vai.- Em không muốn trả lời thì thôi.Thầm nghĩ, chỉ bưng bê mà cũng làm bộ. Bất chợt, hắn chạm phải ánh sáng thăm thẳm từđôi mắt to ngơ ngác buồn đang rọi vào ý nghĩ của mình. Ly cà phê của hắn gần cạn, nàngvẫn lặng im trước cốc nước cam còn nguyên. Sự đáo để khuất sau nét dịu dàng thuầnkhiết kia, đã làm thằng đàn ông chưa đầy ba mươi tuổi, luôn hãnh diện về học vấn vàphong thái của mình trước mọi người, phải vì nể. Ngoài kia trời tối dần, đèn đường đã hắtvào sân quán những vệt sáng dài. Hắn đứng lên chào nàng bằng nụ cười cầu hòa.- Anh phải đi rồi, hy vọng hôm sau lại được ngồi với em.- Cảm ơn anh nhiều, rất mong anh trở lại.Từ ngày gặp người con gái ấy, hắn đến Càfe Nghiêng nhiều hơn. Lúc nào chị chủ cũngdành cho hắn một góc trang nhã nhất và không thể không có nàng. Ngoài lần cho hắn biếttên mình là Thương, nàng không hé lộ thêm gì nữa.2Kết thúc đợt công tác dài ngày tại thành phố Hồ Chí Minh, hắn trở về Hà Nội vào dịpnghỉ lễ 30 tháng tư. Tắm gội xong, hắn lấy bộ cánh bảnh nhất đến cafe Ngiêng rồi mới vềnhà với cha mẹ.Gia đình hắn có căn hộ ở chung cư cao cấp nhất thành phố, mấy năm trước vẫn cho ngườinước ngoài thuê, nay hắn được sử dụng. Đã thành thói quen, trước khi đi hội họp, giaodịch hoặc yến tiêc, hắn không quên đứng trước gương kiểm tra lại y phục của mình. Hắnhài lòng trước thằng trai trong gương. Tuy đôi mắt hơi lộ, song với chiều cao trên métbảy, vầng trán rộng và cái cằm chẻ đôi trên khuôn mặt cân đối kia cũng đủ làm nao lòngcác cô gái. Hắn không quên xịt chút nước hoa phái mạnh trước khi gặp nàng.- Cái Thương hôm nay nghỉ làm cậu ạ.Lời chủ quán như gáo nước lạnh đổ vào sự háo hức trong hắn. Quán còn thưa khách. Chủquán đến ngồi trước hắn.- Cậu thích nó?Không trả lời, im lặng hồi lâu hắn hỏi lại.- Mấy lần em đến đều không gặp Thương. Cô ấy nghỉ liên tục chị vẫn cho làm ư?- Tôi ưu ái vì Thương là sinh viên nghèo. Mỗi tuần Thương chỉ làm ba buổi chiều với haingày nghỉ thôi. Nếu cậu quan tâm hãy tự tìm hiểu thêm.Hắn quay ra đường nhếch mép cười diễu. Chắc chủ quán không nhìn thấy thái độ khinhthị ấy. Thực ra, hắn thú vị trước một sắc đẹp để mộc, chứ chẳng có ý định chọn Thươngcho một nửa đời mình.Sau khi bảo vệ bằng thạc sĩ quản lý tài chính tại trường đại học Hvard, hắn được chamình thu xếp về phòng kinh doanh của tổng công ty CHT, nơi ông đang giữ chức Tổnggiám đốc. Ngành nghề chính của CHT là xây dựng và kinh doanh bất động sản. Cha hắnnói: “Một năm thôi, cha sẽ thông qua ban giám đốc của tổng, đề nghị bổ nhiệm con làmgiám đốc một trong sáu công ty trực thuộc…” Hắn biết cha mình đã chuẩn bị những viêngạch đặc biệt để lót chân cho con trai trên đường công danh. Hắn luôn nhắc mình phải cốgắng đạt từng nấc một, cho nên không đắm đuối đến mức bỏ thời gian để tìm hiểu về mộtcô gái như Thương.3Hà Nội đang ngây ngất nắng, bất chợt mưa trút xuống như thác, chưa đầy một giờ đườngphố đã như sông. Các phương tiện cơ giới ngược xuôi xô dạt thành sóng. Chiếc Mercedescủa hắn như bò trên nước. Dưới lòng đường sóng nước bắn lên xen lẫn nước mưa hắt vàocửa kính giọt trong giọt đục, giọt chưa vỡ xen giọt đã vỡ, chảy xuống thành những vệtnhòe nhoẹt ngoằn ngoèo. Trong xe, nhìn qua vệt nước ngoằn ngoèo ấy, hắn thấy Thươngkhoác chiếc áo mưa giấy dính bết vào người, tóc bết vào khuôn mặt nhợt nhạt. Nàng đangcố đẩy chiếc xe đạp gần sát vệ đường ngược chiều với hắn. Nước ngập quá nửa bánh xeđạp, hình như bánh sau bị vướng phải vật gì đó, Thương đang cố nhấc lên vẫn khôngđược. Hắn không thể dừng lạị, vì dòng xe phía sau đang cố nhích từng tấc một. Buổichiều tạnh hẳn, con phố ngập hồi sáng đã khô ráo ...

Tài liệu được xem nhiều: