Danh mục

Dạ Đàm Tùy Lục - Chu Tiên

Số trang: 10      Loại file: pdf      Dung lượng: 121.89 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chu Thư, tự Ðan Bá, cũng còn gọi là Xích Văn, người Ngô huyện, đã từ lâu cư ngụ ở ngoại ô thành Tô Châu. Tuy không quan tước, nhưng Chu giầu có ngang với bậc phong Hầu. Trong nhà, đình viện, ao hồ thắng cảnh rất là đẹp đẽ Chu rất ham mê cái thuật nuốt đao nhả lửa của đạo gia, thường đóng cửa tạ tuyệt nhân thế, ở trong nhà luyện tập nội đan. Lúc mẹ chàng mang thai, từng mộng nuốt phải chữ triện mầu đỏ. Ðến khi sinh hạ ra Chu thì có chim...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Dạ Đàm Tùy Lục - Chu Tiên Dạ Đàm Tùy Lục Chu Tiên Chu Thư, tự Ðan Bá, cũng còn gọi là Xích Văn, người Ngô huyện, đãtừ lâu cư ngụ ở ngoại ô thành Tô Châu. Tuy không quan tước, nhưng Chugiầu có ngang với bậc phong Hầu. Trong nhà, đình viện, ao hồ thắng cảnhrất là đẹp đẽ Chu rất ham mê cái thuật nuốt đao nhả lửa của đạo gia, thường đóngcửa tạ tuyệt nhân thế, ở trong nhà luyện tập nội đan. Lúc mẹ chàng mang thai, từng mộng nuốt phải chữ triện mầu đỏ. Ðếnkhi sinh hạ ra Chu thì có chim hạc đến múa ở giữa sân, và trên không thoangthoảng nghe có tiếng ca nhạc chuông trống ẩn hiện, một lúc thật lâu mới dứt.Mọi người đều cho rằng sau này Chu sẽ nên một bậc phỉ phàm. Lớn lên, Chu đọc Trang Tử, Liệt Tử cùng các sách của bách gia, đềunhư là đã từng đọc qua từ trước. Chu còn đọc cả các sách thuốc, để trị bịnhcho người . Không có người bệnh nào đến tay chàng mà không khỏi bệnh. Chàng lại chưa từng nhận một đồng thù lao nào của ai. Tuy thế, nếu chẳng phải là người tử tế lương thiện, thì Chu quyếtkhông chữa. Chàng thường lập chí lên núi La Phù Sơn, ra biển tìm Bồng Lai đảođể tầm tiên tu đạo . Bấy giờ lại gặp lúc giặc cờ đỏ nổi lên tạo phản. Cả dùng Giang , Triếtđại loạn , thành Tô Châu lâm nguy trong sớm tối . Chu thường nói với mọi người: - Ðại họa sắp giáng lên đầu trăm họ, sức người không sao vãn hồiđược , hãy mau mau tìm nơi đào tẩu thôi. Rồi chàng kiếm một chiếc thuyền lớn để chở gia đình chạy đến vùngquê của tỉnh Tô Châu. Những bà con họ hàng chạy theo chàng đông nhưphiên chợ. Cũng may, nhờ chiếc thuyền khá rộng. Ở thôn quê, ao hồ thủy đạo rất nhiều, nên lúc đầu, Chu tính dựa vàođấy để làm trường thành phòng ngự chống cự với giặc. Bấy giờ, ở phía Namcó bọn thủy khấu Sào Hồ Thuyền, phía Bắc là bọn thương thuyền, ẩn nấptrong đám lau thưa cỏ rậm, thường dựa vào sóng nước, cướp của giết ngườigiữa ban ngày. Chu ngồi thuyền đi quan sát khu vực quanh chỗ chàng đình thuyền,trở về bảo với mọi người: - Ðây không phải địa điểm tốt, bởi vì, nếu giặc dùng hỏa công thìchúng ta chết cả lũ. Rồi chàng đưa thuyền đến Chu Trang trấn, đậu ở bến Bạch Ðãng.Thuyền của chàng thuộc loại thuyền lớn. Ðà công , đà thủ đều là những taycó bản lãnh thành thạo đường thủy. Trên thuyền lại có trang bị thương pháochống hải tặc , bắn được mục tiêu ở xa, bách phát bách trúng Chu thườngdựa vào binh pháp, dặn dò người trên thuyền , hễ thấy địch tới thì phải tấncông trước ngay lập tức , đó là một cách tự vệ hữu hiệu. Lúc đó Tô Châu bị giặc tóc dài, tức giặc Thái Bình thường chiếm cứ,hương thôn khắp vùng này bị gót giặc chà đạp, giày xéo cướp bóc, duy cóChu Trang trấn là giặc không dám dễ dàng tấn công. Tên thủ lãnh của bọnthủy khấu Sào Hồ, dựa thế bọn giặc tóc dài, thỉnh thoảng lại có ý muốn đánhchiếm Chu Trang trấn, thường diễu võ dương oai, nhưng cuối cùng khôngdám thực hành, vì sợ oai của Chu. Chu lại có dị thuật làm sương mù dày ba dặm, khiến cho giặc đứngđối diện mà không thấy người. Trước đó, khi chàng mới chạy khỏi khu vựcgiặc chiếm lãnh, đi trên một chiếc thuyền nhỏ, bị giặc truy cản rất gấp, đồnghành cùng với chàng, còn có hai chiếc thuyền nhà quen chở đầy tài vật châubáu, chính là mục tiêu săn đuổi của giặc. Trên thuyền đàn bà con gái kinhhoảng sợ hãi, có người e bị giặc hãm hiếp làm nhục, định nhảy xuống sôngtự tận, nhưng nhờ Chu lớn tiếng ngăn lại, rồi chàng trấn tĩnh, ngồi xõa tócdùng thuật thốn thổ , há miệng hà hơi cho khí bay mù trời, và dùng quạtlông phe phẩy. Lát sau, không thấy thuyền giặc đâu nữa. Nhờ vậy, mọingười thoát được đại nạn, ai cũng cho chàng là bậc thần tiên. Bọn giặc tóc dài nhờ tuyên truyền, dụ dỗ được một số dân chúng hiềnlành chất phát, ngay cả viên giám sát của Chu Trang trấn cũng bị giặc mêhoặc. Vì thế, ở trong trấn, bọn giặc tóc dài lẫn lộn với dân chúng. Giặc cònâm mưu với bọn thủy khấu Sào Hồ hợp sức để tấn công đội thuyền của Chu. Chu mấy đêm liền dùng kim tiền để hỏi quẻ , đều chỉ được quẻ trả lời:Tam thập lục kế , tẩu vi thượng sánh, bằng không sẽ bị giặc vây hãm vàtiêu diệt . Vì thế, chàng biết được rằng không thể cùng giặc chống giữđược nữa, bèn ra lệnh cho phất phát lên không làm cho thuyền giặc hoangmang giữa đám sương mù dày đặc mênh mông, phải bỏ trốn đi hết . Chuthừa thế thổi tù và ra lệnh đuổi theo , trận đó dù không tiêu diệt được giặc,nhưng cũng làm cho giặc giảm bớt nhuệ khí. Tuy thế, chàng nhận thấy Chu Trang trấn không còn là nơi có thể ở lạiđược nữa , bèn dẫn hơn mười chiếc thuyền chạy đến Thượng Hải. Trên đường đi, Chu cho đoàn thuyền ngừng lại tạm nghỉ ở bến MãoHồ một đêm. Ðêm ấy , chàng mộng thấy đi đến một lòa tiểu sơn. Giữa lưng chừngnhà cửa san sát xòe ra hai bên như hai cánh chim , nóc đỉnh màu đỏ lợp ngóimàu ngọc xanh, chẳng khác gì chỗ ở của các bậc đế vương. Bên ngoài cửa,có khoảng một trăm quân ...

Tài liệu được xem nhiều: