Danh mục

Dạ Đàm Tùy Lục - Chương Tất

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 107.73 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chương Tất là người huyện Trấn Phiên , tĩnh Thiểm Tây . Gia đình đã nhiều đời cư trú tại Thủy Ma Quan. Lúc chàng còn trẻ rất là dũng mãnh, hào sảng, lực lưỡng chăng khác gì những người mục miền Bắc. Năm mười bẩy mười tám tuổi, Chương đã dám vác cung một mình vào Bắc Sơn để bắn thỏ rừng, gà rừng. Một hôm gặp lúc trời chiều, bóng ác đã ngả về Tây, mà đường về nhà ít nữa cũng xa vài chục dặm, khó có thể về kịp, Chương bèn quyết định ở lại...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Dạ Đàm Tùy Lục - Chương Tất Dạ Đàm Tùy Lục Chương Tất Chương Tất là người huyện Trấn Phiên , tĩnh Thiểm Tây . Gia đình đãnhiều đời cư trú tại Thủy Ma Quan. Lúc chàng còn trẻ rất là dũng mãnh, hàosảng, lực lưỡng chăng khác gì những người mục miền Bắc. Năm mười bẩymười tám tuổi, Chương đã dám vác cung một mình vào Bắc Sơn để bắn thỏrừng, gà rừng. Một hôm gặp lúc trời chiều, bóng ác đã ngả về Tây, mà đường về nhàít nữa cũng xa vài chục dặm, khó có thể về kịp, Chương bèn quyết định ở lạitrong núi , nằm dưới vách đá, đánh một giấc thật say. Ðến nửa đêm, Chươngbỗng tỉnh dậy , cảm thấy như có người đang lấy tay vuốt ve sờ lần hai bênmá chàng. Chàng mở bừng mắt ra nhìn, dưới ánh trăng lờ mờ yếu ớt, hìnhnhư có một người nằm bên cạnh. Chương ngồi bật dậy, túm chặt lấy tayngười ấy xem là ai. Té ra đó là một người con gái rất đẹp. Cô ả nằm nghiêngmình ra tận bãi cỏ đầy sương, miệng nỉ non kêu, tưởng chừng như cánh taycủa ả bị Chương vặn quá mạnh , đau đớn đến nỗi chịu không nổi. Chương cảm thấy thương hại, buông tay ả ra , ả lập tức ngồi dậy , từtừ chỉnh lại áo quần. Lúc đó, Chương mới thấy thật rõ được diện mạo nhansắc của ả. Quả đáng là một tuyệt thế giai nhân. Chương lên tiếng hỏi: - Nửa đêm khuya khoắt, cô em một mình bé bỏng, vì sao lại lạc vàochốn hoang sơn dã lãnh thế này? Ả đáp: - Nhà em ở cũng không xa, chỉ cách một dặm đường thôi, vô tình theobóng trăng tản bộ đến đây, thấy có người ngủ say, thì đùa vui một chút, làmgì mà lỗ mãng quá vậy Chương nói: - Ðùa thì đùa chứ, sao lại vuốt má người ta. Ả bị Chương hỏi vặn không trả lời được, chỉ cúi đầu nhìn xuống đất,lặng thinh không nói. Thái độ thẹn thùng bẽn lẽn thật là khả ái của ả, khiếncho Chương lập tức lòng tà bốc hỏa, lửa dục như được gió Ðông Ngô, mắthoa, thần tán, không dằn lòng được, bèn tìm tới vồ lấy ả ôm vào lòng , ả hếtsức kháng cự, vừa vùng vằng vừa nói: - Em chả? Em chả! Nửa như thật, nửa như giả, âm thanh ngọt ngàonũng nịu. Giữa lúc hai người đang giằng co, thì con tỳ nữ đột ngột từ trong mộtcon đường nhỏ ở trong núi đi ra, thở hổn hà hổn hển, sắc mặt vừa kinh ngạcvừa bực bội, giận dữ quát mắng : - Cái nhà anh kia, ở đâu đến đây mà lại dám bạo hành lôi kéo con gáingười ta vậy. Chương đáp: - Cô ấy tự nhào vào lòng ta đấy chứ? Ta lẽ nào lại không biết giữ lễvới người đẹp. Ðứa nữ tỳ phá ra cười lớn: - Ðã bạo hành lại còn lẻo mép . Thôi cô ơi, mình đi thôi, hơi sức đâumà cãi lý, về nghĩ ngơi cho khõe. Nói rồi xốc nách người con gái đứng dậy dìu đi về hướng con đườngnhỏ . Chương đang độ thanh xuân đa tình , không kiềm chế nổi , bèn lẳnglặng đi theo sau nữ lang và đứa tỳ nữ. Quanh co ngoắt ngoéo vượt qua mộtsố sơn thạch lởm chởm , hang sâu vạn trượng , chừng năm sáu dặm thì đếnmột khu rừng thông, thấy có vài ngôi nhà ngói cao lớn, chung quanh đượcrào cẩn mật bằng những hàng tre xanh. Khi nữ lang và đứa tỳ nữ đi vào trong nhà, Chương bèn vào theo Ðứatỳ nữ nghe thấy tiếng chân người, hồi ngoảnh lại, bắt gặp Chương , liền mỉamai châm biếm : - Người đâu có thứ mặt dầy mày dạn, đêm hôm khuya khoắt vào nhàngười ta, tính dở trò gì đấy ? Nữ lang cũng vén tay áo lên che miệng, cười khe khẽ, phụ họa: - Xem chừng chẳng gian dâm thì cũng đạo tặc, chứ còn làm gì ! Giọng nói nũng nịu, êm dịu khả ái của nàng, nghe như chim oanh hótmùa Xuân. Chương chắp tay hành lễ , vái chào nữ lang, đáp: - Tiểu sinh thất lỗi với quý nương , nén xin mạo muội để vai trần vàođây chuộc tội, nào đâu dám gian tay đạo gì ? Tỳ nữ nói : - Ờ thế thì có biết đối không ? Chương hỏi lại: - Nếu như biết đối thì sao? Tỳ nữ: - Tiểu thư thiên sinh lệ chất, tuổi vừa hai tám , đơn thân cánh chiếc,muốn tìm người lan ngọc kết tóc xe tơ, nên việc gia thất đến nay còn chưađịnh. Nhưng tiểu thư có làm hai câu đối và thề rằng hễ ai đối được thìnguyện lấy làm rể đông sàng. Chương từ bé vốn ham chuộng võ nghệ, chữ nhất bẻ đôi không biết,nói chi đến việc làm câu đối, nhưng chàng lẽ nào để mất người đẹp, bèn cứmạnh bạo đáp: - Xin cứ ra câu đối, biết đâu chẳng đối được. Tỳ nữ cười tủm tỉm nói: - Vậy ra cũng có ý muốn làm rể đông sàng rồi ! thật là việc hay, xintiểu thư cứ việc viết câu đối ra đi. Bấy giờ nữ lang bèn viết câu đối vào một tờ giấy hoa tiên, rồi đưa chotỳ nữ trao cho Chương. Tỳ nữ lớn tiếng đọc: Chức nữ tinh thần vĩnh tương khuê, thả nhất niên lưỡng hội. Nguyên ý nghĩa của câu đối là sao Chức Nữ bị cách ly vĩnh viễn, songmột năm được gặp nhau hai lần. Sở dĩ Chức Nữ gặp nhau hai lần là vì đó lànăm nhuận có hai tháng bẩy. Căn bản Chương chẳng hiểu rõ gì về câu đối, nên có ý xấu hổ, mặtbừng đỏ như lửa đốt, rồi không thể chịu nổi, đưa mắt nhìn tỳ nữ ra dấu cầucứu. ...

Tài liệu được xem nhiều: