Danh mục

Đào Hoa Trong Gió Loạn

Số trang: 84      Loại file: pdf      Dung lượng: 373.74 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí tải xuống: 25,000 VND Tải xuống file đầy đủ (84 trang) 0
Xem trước 9 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chương 1 - SẤM ĐỘNG TRÊN DÒNG SÔNGMàn đêm đã phú xuống dòng sông Tây Giang ở biên giới Việt Nam - Trung Quốc lộ rõ vầng trăng sáng vằng vặc vừa ló ra khỏi một đám mầy soi tỏ cả một vùng mênh mông, dòng sông dưới ánh trăng như được dát bằng một lớp bạc lóng lánh, xa xa có bóng một con thuyền nhỏ lững lờ trôi theo giòng nước. Con thuyền như vô tình với cảnh đẹp của thiên nhiên, lặng lẽ tạt vào một bên bờ và trong khoang bỗng cất tiếng sáo véo von...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đào Hoa Trong Gió LoạnĐào Hoa Trong Gió Loạn Hồng Sơn Đào Hoa Trong Gió Loạn Tác giả: Hồng Sơn Thể loại: Truyện Kiếm Hiệp Website: http://motsach.info Date: 18-October-2012Trang 1/84 http://motsach.infoĐào Hoa Trong Gió Loạn Hồng Sơn Chương 1 - SẤM ĐỘNG TRÊN DÒNG SÔNGMàn đêm đã phú xuống dòng sông Tây Giang ở biên giới Việt Nam - Trung Quốc lộ rõ vầngtrăng sáng vằng vặc vừa ló ra khỏi một đám mầy soi tỏ cả một vùng mênh mông, dòng sôngdưới ánh trăng như được dát bằng một lớp bạc lóng lánh, xa xa có bóng một con thuyền nhỏlững lờ trôi theo giòng nước.Con thuyền như vô tình với cảnh đẹp của thiên nhiên, lặng lẽ tạt vào một bên bờ và trongkhoang bỗng cất tiếng sáo véo von càng làm cho cảnh vật thêm vẻ cô liêu lãng mạn.Cảnh đẹp yên tĩnh ấy bị phá vỡ đột ngột bởi tiếng vó ngựa dồn dập từ xa đưa lại. Ba người xuấthiện cùng lúc vây chặt lấy một thiếu nữ áo xanh nhạt. Kiếm khí từ tay ba đại hán vây bủa lấy côgái nhưng cô ta có vẻ như không để ý tới, cứ bình tĩnh nhẹ nhàng đở và cờn cười lớn:– Lũ họ Trịnh chúng bay có hay hớm gì mà cứ theo quấn chân cô nương.Một tên có vẻ nóng nảy quét xuống một đường gươm ra lạnh người rỗi hét lớn:– Con tiện tỳ Tây Sơn láo lếu này đáng bị quăng xuống sông làm mồi cho cá lắm. Anh em hãyxuất tuyệt kỷ “Trịnh gia bí phổ” cho nó một bài hợc nhớ đời.Cả ba dạt ra rỗi bỗng xếp thành hàng ngang cùng thi triển môn kiếm học nổi tiếng là ác độc củadòng họ Trịnh. Kiếm pháp của họ thay đổi đột ngột tữ những đường kiếm mau lẹ chuyển thànhchậm chạp như uể oải nhưng mỗi thế kiếm đưa ra đều vô cùng hiểm ác, thiếu nữ mới nếmđường kiếm thứ ba đã tỏ ra lúng tứng không còn bình tĩnh được như trước tiếng “soạt” vang lênsau một đường kiếm tữ dưới vẹt lên, cô gái la lớn lảo đảo qụy hắn xuống, vạt áo trước của nàngđã bị lưỡi kiếm sắc phạt rời khỏi thân áo đang lả tả rơi xuống đất. Nhanh như chớp cả ba mũinhọn đều chĩa thẳng vào nàng hạ xuống. Hình như tiếng rú của nàng làm chao động con thuyềntưởng như vẫn vô tình đậu ven sông. Tiếng sáo đã ngưng hẳn và ngay sau đó là ba tiếng “véo”“véo” “véo” xé gió bay tới. Ba tên võ sĩ họ Trịnh cùng rú lên một lúc ôm mặt đẫm máu buônggươm ra. Một tên kêu lên:– Chúng ta trúng ám khí mù mất một mắt rồi. Thằng nào hèn nhát núp ở đâu không dámchường mặt ra?Chiếc thuyền chao đứng, một thanh mên mặc áo dài trắng toát tữ khoang thuyền vọt ra nhẹ nhưchiếc 1á rơi đứng bình thản trên bờ.– Quý vị có cần dạy bảo gì thêm.Đại hán họ Trịnh vuốt dòng máu trên mắt vừa nhăn nhó vì đau:– Đồ chó má, khai tên đi rồi chịu chết.Người thanh niên vẫn tươi cười:– Nguyễn Đại Thạch dòng dõi chúa Nguyễn Phương Nam...Trang 2/84 http://motsach.infoĐào Hoa Trong Gió Loạn Hồng SơnRổi quay sang thiếu nữ áo xanh nói nhỏ:– Cô nương hãy chịu khó tạm xuống thuyền của ta nghỉ ngơi để ta... chịu chết một tí đã!Ba tên họ Trịnh đã đứng vào hàng ngang chuẩn bị triển khai “Trịnh gia bí phổ” rồi cùng quátlên:– Con bé kia làm gì được đi, chúng ta sẽ cho cả hai chúng mày cùng về bên kia thế giới một lúccho có bạn!Nguyễn Đại Thạch cười, đáp trả:– Nhưng bên kia thế giới đã sắp có cả ba ông rồi là đủ vui vẻ cần gì phải rủ thêm cô bé này đây?Tên võ sĩ nóng nảy nhất trong bọn là Trịnh Bản Phong thét lớn lao tới phóng luôn kiếm ra. Mũikiếm vừa bay ra thì tên Trịnh Bản Phong đã bị một luồng sáng xanh chiếu thắng vào mắt.– Á! Ta bị chọc mù luôn rồi các tiểu đệ ơi!Một con mắt còn lại của Trịnh Bản Phong đẫm máu và lần này thì đúng là trước hắn cả bóngđen dày đặc. Lúc này Nguyễn Đại Thạch mới từ tổn nói:– Rất ân hận phải hạ độc thủ vì thú thật ta còn trẻ quá chưa muốn rời cái bến Tây Giang này,nhất là vừa được gặp cô nương đây. Nhưng xin thú thật nếu các vị không chịu rời khỏi lãnh địacủa ta thì buộc lòng cả ba vị đều phải trở về mà không còn mắt để nhìn đời nữa!Thấy sư huynh đã mù mắt, hai tên còn lại có vẻ núng thế, một tên nói:– Đại ca gặp hung nạn! Thế Trịnh gia” của ta đã có chỗ hở... thôi lần này tạm tha cho bọn chónày, sẽ trả nợ sau.Hai tên tiu nghỉu ôm người sư huynh vừa mù của mình dìu đi về phía rừng xa. Nguyễn ĐạiThạch quay về người bạn gái mới quen:– Tiểu thư xin vui lòng cho biết quý danh đế tiện xưng hô!Thiếu nữ có vẻ e thẹn hơi cúi đầu đáp nhỏ:– Thanh Nhạn xin cảm tạ ơn cứu tử của đại ca! Mong có dịp được đền đáp.Thanh niên cười xòa:– Ôi! Con nhạn xanh, có nghĩa gì chuyện vặt ấy, tiện đây xin mời tiểu thư xuống thuyền, tại hạcó đủ kim chỉ để tiểu thư may tạm cái vạt áo lở bị rách kia!Vừa nói chàng vừa cúi xuống nhặt mảnh áo đã bị chém đứt vẫn còn nằm trên mặt đ ...

Tài liệu được xem nhiều: