Chương 1 - Đất Bằng Dậy SóngSuốt mấy ngày đêm, mưa phùn lất phất rồi đến gió bấc từng cơn se sắt lòng người. Vào khoảng giờ Mùi, cơn mưa tuyết lại bắt đầu đổ xuống, từng mảnh hoa tuyết như lông ngổng rụng trắng bầu trời. Quả là một cơn tuyết to ít khi có ở miền Giang Nam bốn mùa thời tiết hiền lành này. Chỉ khoảng một giờ sau, mặt đất đã phủ lên một lớp tuyết trắng xóa lóng lánh tựa pha lê dầy hơn tất. Núi, sông cảnh vật dường được trang điểm thêm một...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đạo Ma Nhị ĐếĐạo Ma Nhị Đế Trần Thanh Vân Đạo Ma Nhị Đế Tác giả: Trần Thanh Vân Thể loại: Truyện Kiếm Hiệp Website: http://motsach.info Date: 07-December-2012Trang 1/1.081 http://motsach.infoĐạo Ma Nhị Đế Trần Thanh Vân Chương 1 - Đất Bằng Dậy SóngSuốt mấy ngày đêm, mưa phùn lất phất rồi đến gió bấc từng cơn se sắt lòng người.Vào khoảng giờ Mùi, cơn mưa tuyết lại bắt đầu đổ xuống, từng mảnh hoa tuyết như lông ngổngrụng trắng bầu trời. Quả là một cơn tuyết to ít khi có ở miền Giang Nam bốn mùa thời tiết hiềnlành này.Chỉ khoảng một giờ sau, mặt đất đã phủ lên một lớp tuyết trắng xóa lóng lánh tựa pha lê dầyhơn tất.Núi, sông cảnh vật dường được trang điểm thêm một lượt phấn trắng ngọc ngà, khiến màn đêmdù đã hạ thấp từ lâu nhưng cũng luyến lưu chưa đành buông rủ.Bóng đen của dạ trần, so với thường nhật, xem ra tới chậm khá nhiều.Bên giòng Mịch Giang, cạnh ngọn Ngọc duẩn Sơn, một gian tửu lầu nho nhỏ xinh xinh, mà lốikiến trúc thật cầu kỳ thanh nhả, từ đỉnh cho đến vách phiên, rèm cửa toàn bằng trúc bông đánhbóng màu dầu.Trong đó, nơi chiếc bàn đặt ở hướng Nam, ba gã trẻ, tuổi tác khoảng hai mươi hơn kém, đangngồi hướng ra cửa sổ say sưa thưởng thức tuyết động rừng mai bên ngoài.Cả ba cùng sắc phục: áo dài màu lam thẳm, lối trang phục đơn giản nhã nhặn ấy, càng tăngthêm giá trị nhân phẩm thoát tục, thần thái phi phàm của họ.Gã ngồi ở giữa, tuổi chừng hai mươi hoặc hai mươi ba, khuông mặt chữ điền ngay ngắn trắngtrẻo, cử chỉ đỉnh đạc, nghi biểu trang nghiêm, bộc lộ một khí chất ẩn luyện sâu dầy.Gã nơi phía trái trông tuổi tác đứng vào thứ hai, cũng chỉ khoảng hai mươi mốt, hai mươi hai trởlại, mặt tròn úc núc, miệng luôn luôn đính nụ cười, đúng là một dáng sắc của một tiểu thần hoanlạc.Gã ngồi nơi hướng phải tuổi trẻ nhất trong số, độ khoảng mười bảy, mười tám dung mạo vừaanh tuấn vừa hào sảng uy nghi, chừng như tất cả cái vẽ đẹp của nam nhi, đều un đúc hết ở bảnthể gã. Thoáng nhìn qua gã, người ta có ngay một thiện cảm lẩn một sự nể nang đặc biệt, chỉmuốn đến để làm thân liền khi đó.Qua dáng cách đường lối xưng hô có thể đoán ngay được họ là ba anh em ruột thịt.Gã anh ngồi ở giữa vụt cười to lên và quay sang gã trẻ nhứt:- Tam đệ, mau cạn ly đi chứ, để còn về kẻo muộn!Gã được gọi tam đệ lắc đầu:- Khoan đã đại ca. Chúng ta ngồi nán lại một chút chả sao!Gã thứ hai cũng tiếp lời:Trang 2/1.081 http://motsach.infoĐạo Ma Nhị Đế Trần Thanh Vân- Phải đấy đại ca, chúng ta mấy thuở được đi ra ngoài. Vả lại cũng ít khi gặp trận mưa tuyết hứngthú như hôm nay, nên chìu bụng tam đệ, ngồi chơi một lát cũng chẳng hề gì.Gã anh cả không đành lòng khước từ, liếc mặt nhìn hai em nhăn mặt ngần ngừ:- Cũng được, nhưng độ nửa tuần trà thôi nhé. Lâu thêm, sợ mẹ trông.Gã thứ hai cười xòa:- Chúng ta đâu còn phải là trẻ nít lên hai, ba mà mẹ lại lo lắng trông chừng quá nghiêm ngặt!Gã anh cả nhè nhẹ thở dài:- Đấy là lòng mẹ cha, bao giờ cũng thế!Gã em út nâng chung rượu lên, đánh trót một hơi cạn đáy và đứng dậy:- Nhị ca, mình cũng nên về là vừa.Vừa mới lên tiếng đề nghị cùng hai anh, chẳng hiểu do đâu, gã thình lình đổi ý và đầu tiên lêntiếng thúc giục hai anh.Người anh cả xem chừng rất hiểu rõ bụng em, gật đầu cười nhẹ:- Chú ba thật là hiếu thuận, rất sợ mẹ nặng lòng!Gã em út mặt đỏ bừng vì thẹn và vì sung sướng bởi lời khen.Gã thứ hai choảnh miệng cười toe toét:- Thật ra em cũng rất sợ mẹ lo buồn, nhưng có khi nào Đại ca khen em một tiếng. Đại ca, xemra đại ca có chút thiên vị chẳng được công bằng đấy!Người anh cả không dằn được bật cười to:- Chà!... Nhị đệ còn nhỏ quá hè?Gã thứ hai nheo nheo mắt nhìn em:- Thế thì chú ba còn nhỏ lắm đấy, năm nay chỉ mới lên mười bảy, mười tám nè...Lời lẽ cùng như thái độ, biểu lộ rõ ràng một ý chế riễu vừa khôi hài.Thế là cả ba anh em cùng cười to lên và cùng đứng dậy, bước nhanh khỏi quán.- Này, tiểu nhị! Gần đây có gia đình nào họ Triệu không?Từ bên ngoài quán, một giọng nói the thé thô lỗ vọng vào. Cả ba anh em đều cùng lượt giậtmình, bước nhanh hai bước đến tận cửa xem là ai.Trước mặt họ, nơi ngưởng cửa, một gã đàn ông sồn sồn độ bốn mươi ngoài, mặt choắt, mắt lộdáng sắc phong trần, từ dung mạo bên ngoài đã nói lên hắn là một con người hung hăng thô lỗ.Gã tiểu nhị trỏ tay về phía ba anh em, cười đáp:Trang 3/1.081 http://motsach.infoĐạo Ma Nhị Đế Trần Thanh Vân- Khách quan hỏi vừa đúng lúc, ba vị thiếu gia đây họ ...