Danh mục

Để nói rằng: EM YÊU ANH

Số trang: 80      Loại file: pdf      Dung lượng: 832.84 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 26,000 VND Tải xuống file đầy đủ (80 trang) 0
Xem trước 8 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

- Này ** nuôi! Sắp tới chưa? Tôi sốt ruột quá! - Bà chủ cứ từ từ, chắc là sắp rồi! Người phụ nữ đứng tuổi trấn an cô chủ của mình rồi quay sang bác tài xế- Bác chạy nhanh hơn một chút được không bác Thanh. - Bà và bà chủ cứ yên tâm,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Để nói rằng: "EM YÊU ANH" Để nói rằng: EM YÊU ANH- Này ** nuôi! Sắp tới chưa? Tôi sốt ruột quá!- Bà chủ cứ từ từ, chắc là sắp rồi! Người phụ nữ đứng tuổi trấn an cô chủ của mìnhrồi quay sang bác tài xế- Bác chạy nhanh hơn một chút được không bác Thanh.- Bà và bà chủ cứ yên tâm, sắp tới rồi!Trên xe hiện giờ đang có ba người, hai người phụ nữ: một người 28t còn người kia40t. Bác tài khoảng 45t, bác và ** nuôi đã làm việc cho cô chủ của họ từ khi cô lọtlòng, hai người yêu cô như con gái, và cô cũng xem hai người này như cha mẹmình.- Tôi nhớ Lê Lê quá! Không biết nó có nhận ra tôi không nữa, tội nghiệp con bé!Hu…hu… - Nói rồi cô ôm mặt khóc.- Nào nào, bà phải cười lên chứ, bà sắp được gặp Lê Lê mà!- Đúng vậy, tôi phải cười thật tươi, phải thật rạng rỡ để con bé không sợ - Cô launước mắt.- Chắc khi tôi dẫn bé Lê về, Linh phải vui lắm!Ông Lê Kha là viện trưởng của bệnh viện Bạch Cúc, một bệnh viện lớn và nổitiếng trong thành phố, năm nay ông chỉ mới 35t, ông là người thành công, đẹp trai,rất nhiều cô gái để ý ông nhưng ông đã sớm trao trái tim mình cho Thu Mai, mộtcô gái trẻ dễ thương và hiền lành. Hai người cưới nhau từ khi ông 28t, còn ThuMai thì mới 23t. Một năm sau đám cưới, hai người có một đứa con gái đặt tên làLê Linh, lúc Lê Linh lên 1 thì bà Mai lại hạ sinh cô con gái thứ hai, tên là Lê Lê,nhưng không may, khi Lê Lê được một tuổi thì cô bị lạc mất cha mẹ. Lê Kha vàThu Mai đau khổ vô cùng, hai vợ chồng ra sức tìm kiếm bé Lê ròng rã suốt ba nămtrời. Tưởng như đã thất bại, nhưng cuối cùng ông trời cũng không phụ lòng người,năm Linh được năm tuổi thì tin tức về e cô cũng có, nhưng Linh lại có vẻ khôngquan tâm mấy.************************Tại biệt thự nhà ông Lê Kha.- Này, chị Sáu, chị Sáu đâu, mau ra đây coi! - Một giọng nói chanh chua vang lên.- Dạ, có gì không cô chủ? - Bóng một cô gái hớt hải xuất hiện từ nhà dưới.- Làm gì mà như rùa bò vậy? - Mặt cô bé cau có. - Mẹ tôi đâu?- Dạ, đi đón cô chủ Lê rồi ạ!- Cô chủ Lê?- Dạ thì là…Rồi như sực nhớ ra, Linh “à, há” rồi thầm nghĩ “Cái con Lê Lê lạc mất mấy nămrồi còn tìm nó về làm gì không biết, chỉ tổ rắc rối thêm”.Có tiếng gọi vang lên lầu.- Linh ơi đi chơi không?Con bé nói vọng xuống- Có!!! - Rồi quay sang chị giúp việc - Giờ tôi đi chơi, đừng có gọi tôi về nửachừng, k thấy tôi về là tôi ăn cơm trưa ở nhà Phương Thanh rồi.- Vậy lỡ bà chủ về…- Thì nói như tôi nói với chị đó, chậm tiêu thế k biết! - Nói xong Linh đi thẳng.Quay lại chiếc xe, nó chạy thêm 15’nữa thì tới nơi. Bác tài dừng lại trước một trạitrẻ mồ côi nhỏ. Bà Mai bước vào trong, gặp một người phụ nữ trạc 40t.- Bà có phải là bà Hoàng Thu Mai? - Giọng người phụ nữ ngập ngừng.- Vâng, tôi đến đây để mong có thể đón con gái mình về nhà, k biết có được khôngạ?- Đơn nhiên là được! - Bà nở nụ cười phúc hậu. - Tôi thực sự rất vui khi bọn trẻ cóthể gặp lại được gia đình mình, dù xa chúng, tôi rất buồn.Ai cũng hiểu tâm trạng của người đối diện, im lặng có đến vài giây.- mong mọi người chờ một lát.Nói rồi bà đi, lát sau quay lại, tay dắt theo một cô bé có khuôn mặt tròn trĩnh, dễthương lạ thường đi cùng. Cô bé khép nép sau lưng, người phụ nữ đẩy nó lêntrước:- Đây chính là cô bé mà tôi đã gặp được ở nơi bà nói, các thám tử cũng đã kiểm traAND, hoàn toàn trùng khớp, vậy nên bà có thể đưa cô bé đi.Bà đưa tay lên lau nước mắt.- Con bé rất ngoan, cũng rất hiền lành, trong đám trẻ con ở đây thì tôi thương nónhất đấy, giờ phải chia tay tôi cũng thấy buồn...Lê Lê ôm lấy bà, nó thơm nhẹ lên má, lau nước mắt cho bà, Lê Lê như con củangười quản lí trại mồ côi.Đến bà Mai cũng phải rưng rưng nước mắt trước cảnh tượng đó. Lê Lê không nóigì, tuy chỉ năm tuổi nhưng con bé có thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra. Từngngày từng giờ Lê luôn mong gặp lại cha mẹ mình, cuối cùng điều mong ước của côcũng thành hiện thực sao Lê thấy vừa buồn vừa vui. Cô vui vì sắp đoàn tụ gia đình,nhưng… thật tiếc khi phải chia tay người mẹ nuôi và bao bạn bè ở nơi đây, Lê Lêkhóc nức lên.- Nào con đừng khóc, lại đây với mẹ.Hoàng Mai đưa tay đón lấy con bé.Người phụ nữ cũng nói:- Thôi bé Tin đi đi, không mẹ con chờ, nhớ phải nghe lời đấy, mẹ tin con sẽ là mộtđứa con ngoan, đúng không?Lê Lê gật gật:- Nhưng mà…- Con đi rồi vẫn có thể về thăm chúng ta được mà. Bà vừa nói vừa quay lại phíasau, lúc này mấy đứa nhóc đã chạy hết ra ngoài cửa, cốt để tiễn người bạn thân củamình.Sau giây phút chia tay đầy quyến luyến, Lê Lê theo mẹ ruột lên xe, lòng đầy buồnbã. Nhưng vốn tính trẻ con nên một lát sau Lê Lê đã vui vẻ nói chuyện khi HoàngMai và ** nuôi gợi chuyện. Cô bé nói chuyện rất dễ thương, nhìn vô cùng hiềnlành nên bà Mai và ** nuôi rất thích cô bé. Lê Lê được kể về ba và chị gái, cô tỏ rarất yêu quý họ. Trong đầu con bé lúc này chỉ mong khi về nhà nó sẽ được đối xửtốt, mọi người sẽ yêu quý nó.************************Tối đó, họ về nhà lúc 7h tối , Lê Linh vẫn chưa về, còn ông Lê Kha, ông đang chờmọi người về ăn cơm cùng.Đến bữ ...

Tài liệu được xem nhiều: