LTS báo Viễn Đông: Trong đêm bế mạc Đại hội Đảng Cộng Hòa, 04.09.2008, Thượng nghị sĩ John McCain đọc bài diễn văn “Tổ Quốc trên hết” (Country First) trước cử tọa khoảng 50.000 người, lúc 9 giờ tối giờ địa phương, tại Trung tâm Xcel Energy tại thành phố St. Paul, tiểu bang Minnesota. Đây là bài diễn văn chính thức đón nhận vai trò ứng cử viên Cộng Hòa cho chức vụ Tổng thống Hoa Kỳ trong kỳ tranh cử tháng 11.2008.
Nhật báo Viễn Đông tạm dịch toàn bộ bài diễn văn để quý độc giả tiện theo......
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Diễn văn của TNS John McCain: “Tổ Quốc trên hết”
Diễn văn của TNS John McCain: “Tổ Quốc trên hết”
LTS báo Viễn Đông: Trong đêm bế mạc Đại hội Đảng Cộng Hòa, 04.09.2008, Thượng nghị sĩ John McCain
đọc bài diễn văn “Tổ Quốc trên hết” (Country First) trước cử tọa khoảng 50.000 người, lúc 9 giờ tối giờ địa
phương, tại Trung tâm Xcel Energy tại thành phố St. Paul, tiểu bang Minnesota. Đây là bài diễn văn chính thức
đón nhận vai trò ứng cử viên Cộng Hòa cho chức vụ Tổng thống Hoa Kỳ trong kỳ tranh cử tháng 11.2008.
Nhật báo Viễn Đông tạm dịch toàn bộ bài diễn văn để quý độc giả tiện theo dõi. Vì phần dịch thuật có khả
năng còn những thiếu sót, quý độc giả vui lòng đối chiếu với bản gốc nếu có thể.
Cám ơn tất cả quý vị rất nhiều. Đêm nay, tôi được một đặc ân ít người Hoa Kỳ có –
đặc ân nhận lấy sự đề cử của đảng chúng ta cho chức vụ Tổng thống Hoa Kỳ. Và tôi
xin nhận đề cử này lấy với tất cả lòng biết ơn, sự khiêm tốn, và niềm tin của tôi.
Trong đời tôi, chưa có sự thành công nào mà không phải tranh đấu, ngay cả sự việc
được đề cử này cũng vậy. Điều đó là một lời khen tặng đối với những ứng cử viên
đã chống lại tôi và ủng hộ viên của họ. Họ là những nhà lãnh đạo rất có khả năng,
yêu đất nước chúng ta, và mong mỏi đưa đất nước đến những ngày tươi sáng hơn.
Sự ủng hộ họ dành cho tôi là một vinh dự tôi sẽ không bao giờ quên.
Tôi xin gửi tấm lòng tri ân đến vị Tổng thống đã dẫn dắt chúng ta qua những ngày
tăm tối sau vụ tấn công tồi tệ nhất trên đất Hoa Kỳ trong lịch sử chúng ta, và giữ an
toàn cho chúng ta khỏi một vụ tấn công nữa mà nhiều người cho rằng khó tránh khỏi;
và đến vị Đệ nhất Phu nhân, Laura Bush, một mẫu mực cho sự thanh thoát và lòng tử
tế ở nơi công cũng như chốn riêng. Và tôi cám ơn vị Tổng thống thứ 41 cùng phu
nhân 63 năm của ông, đã làm gương sáng đáng tôn vinh trong công việc phục vụ đất
nước chúng ta.
Lúc nào cũng vậy, tôi biết ơn vợ tôi, Cindy, và bảy người con của tôi. Niềm vui vầy
trong cuộc sống gia đình đối với tôi dường như là một ngày nghỉ ngắn ngủi trong lịch
trình đặc kín những công tác của đất nước chúng ta. Nhưng tôi quý họ hơn thế, và
chẳng thể mường tượng ra một cuộc sống không có niềm hạnh phúc mà gia đình đã
cho tôi. Cindy đã nói nhiều điều tốt lành về tôi đêm nay. Nhưng, thật ra, cô ấy là
nguồn hứng khởi cho tôi nhiều hơn là tôi đã dành những cảm hứng cho cô ấy. Sự
quan tâm của cô ấy đối với những người kém may mắn hơn chúng ta – những nạn
nhân của các bãi mìn, những trẻ em sanh ra trong nghèo khó và mang thương tật bẩm
sinh – cho thấy một góc độ tinh thần nhân bản của cô ấy. Tôi biết cô ấy sẽ là một
Đệ nhất Phu nhân tuyệt vời.
Khi tôi ở tuổi đang lớn, thì cha tôi thường ở biển khơi, và mẹ tôi phải một mình gánh
vác công việc nuôi nấng anh chị em tôi. Bà Roberta McCain đã cho chúng tôi tất cả
tình cảm của bà, tất cả sự quan tâm sâu sắc nhất của bà, sức mạnh và niềm tin của
bà rằng chúng tôi sẽ tận dụng những cơ hội có được để trở nên hữu dụng cho đất
nước. Tôi sẽ không có mặt ở đây tối nay nếu không vì nhân cách mạnh mẽ của bà.
Những lời cảm ơn tự đáy lòng tôi dành cho tất cả quý vị, những người đã giúp tôi có
được sự đề cử này, và đứng bên cạnh tôi cả những khi tình huống khó khăn kéo dài.
Tôi sẽ không phụ lòng quý vị. Còn với tất cả những người dân Hoa Kỳ chưa quyết
định sẽ bầu cho ai, tôi cám ơn quý vị đã quan tâm đến và cho tôi cơ hội để được quý
vị tin tưởng. Tôi nhất định sẽ chiếm cho bằng được lòng tin đó.
Sau cùng, một lời với TNS Obama và những ủng hộ viên của ông. Chúng ta sẽ thi thố
trong hai tháng tới. Và đó là tính lý của những cuộc đua này, và có nhiều điểm khác
biệt lớn giữa chúng ta. Nhưng tôi kính trọng và nể vì ông. Mặc dù có nhiều dị biệt,
chúng ta có những chuyện to tát hơn để đoàn kết thay vì chia rẽ chúng ta. Chúng ta là
những công dân bằng hữu Hoa Kỳ, và mối liên hệ đó mang nhiều ý nghĩa đối với tôi
hơn bất cứ điều gì khác. Chúng ta nhìn nhận tiền đề rằng tất cả mọi người đều
được sanh ra bình đẳng và được Tạo hóa ban cho những quyền hạn bất khả chuyển
nhượng. Không đất nước nào có được lý tưởng hơn như thế. Và tôi sẽ chẳng là một
người Hoa Kỳ xứng đáng nếu tôi không vinh danh TNS Obama và những người ủng
hộ ông cho thành tựu của họ.
Nhưng hãy đừng nghi ngờ một chút nào, các bạn ạ, chúng tôi sẽ thắng kỳ bầu cử
này. Và sau khi thắng cử, chúng tôi sẽ chìa tay ra bắt với bất cứ người yêu nước nào,
để buộc chính phủ này phải phục vụ cho quý vị, và đưa đất nước trở lại con đường
của thịnh vượng và hòa bình.
Đây là thời điểm khó khăn cho nhiều người trong số quý vị. Quý vị đang lo lắng giữ
việc làm hay tìm việc mới, và đang cật lực để có thức ăn hàng ngày và giữ được căn
nhà. Hồi nào đến giờ quý vị chỉ kêu gọi chính phủ đứng bên mình, chứ đừng cản
đường mình. Và đó là việc tôi nhất định sẽ làm: đứng về phía quý vị và tranh đấu cho
tương lai của quý vị.
Và tôi đã tìm được người cộng tác thích hợp để giúp tôi khuấy động Washington,
Thống đốc Sarah Palin từ Alaska. Bà ấy có kinh nghiệm hành pháp và những thành
tích thực sự. Bà ấy đã vật lộn với những vấn đề khó khăn như tham nhũng và tự lập
trong năng lượng. Bà đã cân bằng ngân sách, giảm thuế, và nhắm tới những nhóm
đặc quyền đặc lợi. Bà đã mời những đảng viên Cộng Hòa, Dân Chủ, và Độc Lập vào
giúp trong chính phủ của bà. Bà là mẹ của năm người con. Bà phụ coi sóc một tiểu
thương vụ, làm việc bằng chính đôi tay của mình và hiểu thế nào là sự lo lắng trả nợ
tiền nhà, bảo hiểm sức khỏe, vật giá xăng dầu và thực phẩm.
Bà biết bà đến từ đâu và bà biết bà làm việc cho ai. Bà đứng lên cho lẽ phải, và bà
không cho phép ai nói bà phải ngồi xuống. Tôi rất hãnh diện được giới thiệu với đất
nước này vị Phó Tổng thống tương lai. Nhưng tôi không thể đợi được ngày mà tôi sẽ
giới thiệu bà ấy với Washington. Và cho phép tôi có lời khuyến cáo trước với nhóm
chính trị gia ở Washington già cỗi, xài phí lớn, ù lì không chịu làm gì, chỉ biết ...