Danh mục

Diên Vĩ Đồng Provence

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 126.50 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đầu hè, khi nắng ấm rực rỡ bắt đầu trải dài trên những con đường lát đá của thành phố cổ Aixen Provence, lũ sinh viên đến từ khắp nơi nôn nao chực bỏ rơi sách vở và những kỳ thi bộn bề. Ngoài phố đã có nhiều người vác chiếc chiếu nhỏ trên vai, tay cầm thêm khăn lông to sụ, quần lửng, áo lỗ. Họ thong thả tìm đường ra biển sưởi nắng sau bao nhiều tháng ủ ấm trong nhà. Vòng xoay La Rotonne đầy khách du lịch từ miền bắc loay hoay tìm chỗ đậu xe....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Diên Vĩ Đồng Provencevietmessenger.com Dương Thụy Diên Vĩ Đồng ProvenceĐầu hè, khi nắng ấm rực rỡ bắt đầu trải dài trên những con đường lát đá của thành phố cổAixen Provence, lũ sinh viên đến từ khắp nơi nôn nao chực bỏ rơi sách vở và những kỳ thibộn bề. Ngoài phố đã có nhiều người vác chiếc chiếu nhỏ trên vai, tay cầm thêm khăn lôngto sụ, quần lửng, áo lỗ. Họ thong thả tìm đường ra biển sưởi nắng sau bao nhiều tháng ủấm trong nhà. Vòng xoay La Rotonne đầy khách du lịch từ miền bắc loay hoay tìm chỗ đậuxe. Đường Cour Mirabeau ngay trung tâm thành phố rợp bóng cây tấp nập khách bộ hành.Chị Thu sáng nào trước khi leo lên xe buýt đến trường cũng ghé tai Chi thì thầm đầy háohức: Rồi tụi mình sẽ đi Marseille tắm biển đã đời. Chi cười vẻ hưởng ứng nhưng cô biếtmình giỏi lắm chỉ xả hơi được một ngày. Long cứ phone nhắc thi xong về Avignon phụ anhngay. Năm ngoái Chi làm ròng rã suốt ba tháng hè đủ trang trải các khoản trong năm học.Mấy ngày đầu ngượng, cô núp sau lưng Huỳnh cắm cúi chiên xào. Được vài hôm, cả chợquen mặt nhỏ phụ bếp trong chiếc xe Saigon dans mon coeur (Sài Gòn trong tim tôi) vớihai lúm đồng tiền và giọng rao lanh lảnh: Bienvenue à la cuisine Vietnamienne! (Xin mờiđến với món ăn Việt Nam). Long thành công bất ngờ nên ưu ái cho thêm Chi bao nhiêu thứ:chén bát, nồi niêu và cả một chiếc tivi cũ coi đỡ ghiền.Chị Thu tìm không ra bạn đồng hành để rong chơi, gặp ai cũng chê Chi không biết cáchsống, sang đây du học không có nghĩa chỉ là biết chúi đầu vô sách vở và đi làm thêm. Chikhông hiểu một người bò gần đến học vị tiến sĩ lại chậm hiểu một vấn đề đơn giản đến vậy.Chị có học bổng, xài phủ phê không hết tiền. Còn Chi, mang theo tất cả niềm hy vọng củagia đình với khoản trợ cấp ít ỏi đủ mua bánh mì gặm trong vài tháng. Khi đi, ba cô chỉ tiễnđứa con gái nhiều kỳ vọng của mình bằng câu Ba biết con can đảm! đủ để Chi không thểkhóc dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào.Môn kinh tế vĩ mô đã thi xong, Yvon chờ Chi ở bồn hoa giữa trường, đây là chỗ hẹn thườnglệ của hai người.- Tối nay mình đi liền - Yvon hào hứng - phải như thế mới đủ thời giờ cho em thấy hếtnhững cảnh đẹp vùng Provence. Năm nay nắng đẹp quá...- Nhưng... - Chi không nỡ làm bạn thất vọng - em còn công việc ở chỗ anh Long...Cô cảm nhận rõ rệt sự hụt hẫng trong ánh mắt Yvon. Đôi môi mọng hay trề và cặp má bầubĩnh của anh hơn lúc nào hết làm Chi ý thức trẻ con quá!.- Thì đi với anh hai ngày thôi, em cũng cần xả hơi chứ - Yvon nài - rồi sau đó anh chở emthẳng đến chỗ Long.Hồi mới nhập học, suốt mấy tháng đầu Chi không theo kịp bài vở. Thầy giảng nhanh theophương pháp bắt sinh viên tự thân vận động. Cô lân la lên bàn đầu ngồi làm quen với mấybạn Pháp nhưng ai cũng ngó lơ. Thấy Chi có ý làm quen để hỏi han bài vở, họ khó chịu vì bịlàm phiền. Tuy ngoài mặt vẫn lịch sự nhưng thái độ lạnh lùng khiến Chi tủi thân mấy phenứa nước mắt. Hôm đó môn xác suất thống kê quá khó, cô đang ôm đầu cúi gằm xuống mớbài tập trong thư viện thì một tên con trai mặc quần jean rách bươm gối đến hỏi: Hiểu bàikhông? Có cần tôi giảng lại không?. Chi nhận ra anh chàng học chung lớp hay ngồi nhữngdãy bàn cuối. Tôi chắc cô không theo kịp bài. Người nước ngoài làm sao hiểu hết bài giảng.Môn này mà lơ mơ thì không ổn rồi. Tập tôi ghi lại đầy đủ, còn đây là sách đọc dễ hiểu lắm.Cho cô mượn tuần sau trả lại, nếu còn chưa hiểu tôi sẽ giảng cho - nói xong anh ta quaylưng đi mất. Chi ngỡ ngàng... Tối đó Chi sung sướng chong đèn nghiên cứu tài liệu của vịcứu tinh từ trên trời rơi xuống, gần ba giờ sáng cô lên giường.Đang lơ mơ chưa chìm hẳn vào giấc ngủ vì còn bị những con số ám ảnh, một biến cố độtngột xảy ra. Còi báo hoả hoạn hú từng tràng náo động đêm khuya. Chi kinh hãi mở cửaphòng thấy tụi sinh viên lố nhố hỗn loạn đầy hành lang. Người ta nói lửa cháy từ tầng bốn.Thang máy cấm sử dụng, sinh viên các tầng trên cuống cuồng đổ ào xuống nghẹt cầu thang.Chi hốt hoảng quay vào phòng kịp quơ cái ba lô đựng giấy tờ, khoác thêm áo lạnh và ngớngẩn túm tấm khăn trải giường trùm lên người rồi mới bước thấp bước cao ra cầu thang.Còi báo động vẫn hú từng hồi ghê người. Ở dưới nhà sinh viên đứng nghẹt sảnh tiếp khách.Ai cũng mặc áo ngủ, tóc tai bù xù dựng ngược, chân không giày dép lạnh nhấp nhổm. Đangtiết cuối thu trời khá rét, Chi hài lòng mình kịp quơ theo tấm trải giường, cô trùm kín tận từđầu xuống chân. Đột nhiên trong không khí nghiêm trọng đó, từng tràng cười nho nhỏ cấtlên. Chi e mọi người cười mình, cô quan sát theo ánh mắt bọn sinh viên và bắt gặp...Ân nhân của Chi, anh chàng mới sáng hôm qua đưa tập vở cho mượn rồi hào sảng bỏ đichưa kịp cho cô cảm ơn, đang đứng trong góc cầu thang. Anh ta nép thật sát vào tường,mặt đỏ bừng, hai tay đang khum khum che. Có lẽ anh ở tầng bốn, thấy khói ra mù mịt nênhoảng loạn bổ nhào xuống lầu trong tình trạng này. Bây giờ Chi mới tin người phương Tâythích ngủ thật... thiên nhiên. Mọi người đang p ...

Tài liệu được xem nhiều: