Danh mục

Định mệnh ngày hôm qua

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 144.41 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (6 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

đặc biệt đấu võ mồm rất giỏi, nhưng học hành thì chỉ bằng 1 nửa mà thôi! Lương Anh Khoa (hắn): thiếu gia của tổng giám đốc công ty dầu khí có tầm cỡ thế giới, cao 1m 8, đạt đủ mọi tiêu chuẩn của 1 chàng hot boy (đẹp trai, nhà giàu, học giỏi)
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Định mệnh ngày hôm qua Định mệnh ngày hôm quaTên tác giả: Shine TrầnRating: 13+GIỚI THIỆU NHÂN VẬT:Trần Trúc Linh (nó): cao 1m 7, là 1 cô nhóc dễ thương vs nụ cười cực kì đáng iu,tính tình hậu đậu lại rất đanh đá, đặc biệt đấu võ mồm rất giỏi, nhưng học hành thìchỉ bằng 1 nửa mà thôi!Lương Anh Khoa (hắn): thiếu gia của tổng giám đốc công ty dầu khí có tầm cỡ thếgiới, cao 1m 8, đạt đủ mọi tiêu chuẩn của 1 chàng hot boy (đẹp trai, nhà giàu, họcgiỏi) nhưng rất kiêu ngạo; đặc biệt thuộc dạng công tử biết tự lập, lạnh lùng mà ấmáp.Phạm Ngọc Hân (bạn thân nhất của Ngốc): tiểu thư của nhà thiết kế thời trang nổitiếng (mẹ bạn ý), còn bố là giám đốc công ty kiến trúc nhà ở, vì vậy mà Hân đượchưởng gen khéo léo trong mọi việc từ bố mẹ, cao 1m 67, là 1 cô gái xinh đẹp, họcgiỏi, bình thường hơi dữ dằn 1 chút nhưng đối người ấy rất dịu dàng.Nguyễn Trọng Phan (bạn thân nhất của hắn): con của nhà kinh doanh thủ công mỹnghệ lớn nhất cả nước, thuộc dạng công tử bột, cao 1m 75, chàng này chỉ thuaKhoa 1 bậc, cũng thuộc dạng mỹ nam của khối, ko thích lao động (bật mí nha Phansẽ thay đổi vì 1 người đó).Lê Gia Huy: người được ba mẹ nó đính ước ngay từ khi chưa chào đời, là 1 ngườicực kì nham hiểmCác nhân vật khác mình sẽ giới thiệu sau nha!CHAP 1: CHUYỆN Ở QUÁN ĂN.Vào 1 buổi sáng đẹp trời, mây trắng bồng bềnh trôi, ông mặt trời đã thức dậy từ rấtlâu rồi! Thế mà lúc đó, trong căn biệt thự nọ, có con Đô-rê-mon lười đang “nướngkhét” trên giường, “giọt sương” chảy xuống gối chỉ vì nó mơ thấy mình đang cóbữa ăn rất thịnh soạn: nào KFC, nào bánh tráng trộn, nào hồng trà,…Bỗng có tiếngđộng làm nó vỡ mộng:Reng….reng…..reng……“Alôoooooo….! Lần sau để tôi gặm nốt cái đùi gà rồi hãy gọi nhéeeeeeee!”_ Nóngân dài rồi nói trong cơn mê.“Giờ này mà pồ còn “gặp gối” đấy à? DẬY ĐI!!!!”-Cô bạn thân hét to hết mức cóthể, nó để xa cỡ nào cũng nghe oang oang cả căn phòng.“Hân hả? Có chuyện gì ko?”-Nó tỉnh ngủ luôn.“Đi ăn sáng vs tui. Tui qua liền đó! Pồ mà còn ngủ thì đừng trách tui đao kiếm vôtình.”RỤP…TÚT…TÚT…TÚT…Trước khi cúp máy, Hân ko quên buông lời đe dọa nó. Vì là mùa hè nên bà quảngia mới cho nó ngủ thế thôi! Nưng Hân đã phone mà ko chịu dậy chỉ có nước độnthổ mới tránh được giọng hét vàng của con nhỏ. Nó nhanh chóng “làm việc” trongWC, sau đó diện bộ đồ mà nó cho là đẹp nhất: áo thun, quần jean. Con người giảndị đó là Trần Trúc Linh, 1 cô nhóc sớm nắng chiều mưa giữa trưa hâm hấpKing koong…Khuôn mặt hớn hở của nhỏ bạn hiện lên trên hệ thống chuông mở cửa tự độngđược gắn trước cổng:“Mon ơi!Pồ dậy chưa???” (Mon là tên ở nhà của nó)Vừa xuống lầu nghe thấy giọng Hân, nó dặn bà quản gia mở cửa, còn mình luốngcuống chải đầu, đi giày rồi vội chạy ra, nói ko ra hơi:“Pồ…đợi…lâu chưa???”“Ukm, hôm nay pồ có tiến bộ đó!”-Hân rạng rỡ.“Ko tiến bộ để bồ chém tui chắc!”-Nó nghĩ thầm.--------Trong xe ô tô---------“Pồ chỉ biết mơ thấy đồ ăn thôi à?”-Hân thắc mắc quay sang hỏi nó.“Có thực mới vực được đạo mà! (châm ngôn sống của nó).”-Nó trả lời ngon ơ.“Tui thì đang muốn giảm cân đây.”“Pồ vậy là được rồi. Đòi gì nữa?”“Tui muốn được nư mấy cô người mẫu trong next top model (đúng ko nhỉ?) cơ”-Hân ngồi mơ mộng.Bó toàn thân luôn! Thật ra ngoại hình của 2 đứa nó đâu có tệ, cũng chuẩn đấy chứ!Nghe bọn nó nói chuyện mà bác tài xế ko thể nhịn cười, nhưng phải kìm nén thôi:“Mon đến cỗ cũ hả cháu?”“Dạ, chỗ đó ngon lắm chú à! Tuy có hơi xa 1 chút”-Nó lễ phép trả lời.Nhìn nó ko ai nghĩ là tiểu thư đâu. Nó ko chịu cho người giúp việc trong nhà gọicô chủ rồi dạ dạ vâng vâng, vì nó đáng tuổi cáu mà! Quần áo thì giản dị, ăn nói thôkệch, đi đứng hấp tấp, đặc biệt là nó cúa ghét giày cao gót. Quán ăn Thiên ThầnSau khi được bác tài chở đến, 2 đứa ổn định chỗ ngồi, Hân tình nguyện bao chầunày nên nó phải gọi món và bưng ra bàn.Nhà hàng này lạ thế đấy! (Thiết kế theophong cách mới mà lị). Sắp có chuyện xảy ra rồi đây, Mon nhà ta làm bồi bàn.Start: Mải tận hưởng mùi thơm của hamburger và sữa mà nó ko thèm nhìn đường,đi vài bước thì cảm giác chân mình bị vướng vào chân ai đó. Theo quán tính nó trụbằng chân phải, tay thả đĩa đồ ăn rơi tự do. Còn theo phản xạ tự nhiên nó quay mặtvề phía chủ nhân của cái châ nói vs giọng ngọt hơn honey (mật ong):“Xin lỗi!!!”“Ko có gì”-Cậu ta đang ăn dưa (bở) đấy.“ANH VỪA LÀM CÁI TRÒ GÌ ĐẤY HẢ? MUỐN CHẾT ĐÚNGKOOOOOOO?”-Nó dùng hết sức hét vs tần số gấp nghìn nghìn lần câu “xin lỗi”lúc nãy. (câu sau đè bẹp câu trước)Mọi người trong quán giật mình, hướng mắt nhìn nó vs ý nghĩ:“Động đất hả bà con?”Hắn cũng ngạc nhiên ko kém nhưng vẫn thanh minh cho mình:“Này! Rõ… ràng cô đi đứng bất cẩn! Ăn cướp…còn la làng à?”Thật ra hắn định ra khỏi chỗ, vừa bỏ chân ra ngoài (chân dài quá mà) thì thành nạnnhân của nó rồi.“ Ai bảo anh ngáng chân tôi? Mà tôi cướp gì của anh hả?”“Cô có biết mình đụng vào chân tôi mạnh lắm ko? Nhỡ nó bị sưng thì sao? Nhưvậy là cô cướp đi đôi chân quý giá của tôi rồi đó!”-Hắn xổ 1 tràng chứ đâu có vừa.“ ...

Tài liệu được xem nhiều: