Vũ Hoa khóc hồi lâu, rồi đi gọi chú Hai. Vừa ra tới cửa, chị nghĩ: "Chồng mình đã đưa về một số bạc, nếu chú Hai biết được nhất định sẽ sinh lòng tham, bắt mình phải tái giá”, nên đã quay lại giấu vào góc nhà. Hữu Năng tới, thấy mồm, mũi, mắt, tai của cháu mình đều chảy máu, bèn nổi giận quát ầm lên: - Mày là đứa đê tiện. Tại sao mày lại đầu độc cháu tao? - Cháu chú về tối qua, - Vũ Hoa nói, - không biết mắc chứng bệnh gì...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đoán Án Kỳ Quan - Chương 10 (B) Đoán Án Kỳ Quan Chương 10 (B) Vũ Hoa khóc hồi lâu, rồi đi gọi chú Hai. Vừa ra tới cửa, chị nghĩ:Chồng mình đã đưa về một số bạc, nếu chú Hai biết được nhất định sẽ sinhlòng tham, bắt mình phải tái giá”, nên đã quay lại giấu vào góc nhà. Hữu Năng tới, thấy mồm, mũi, mắt, tai của cháu mình đều chảy máu,bèn nổi giận quát ầm lên: - Mày là đứa đê tiện. Tại sao mày lại đầu độc cháu tao? - Cháu chú về tối qua, - Vũ Hoa nói, - không biết mắc chứng bệnh gìmà mất, sáng nay gọi mới biết, chú đừng có đổ tội cho cháu. - Đúng là mày đã dẫn trai về nhà rồi đầu độc nó, - Hữu Năng nói, - đểlấy nhau. Tao không thể nghe theo mày được. - Chú đừng. đổ oan cho cháu. - Vũ Hoa nói. - Nếu cháu dẫn trai vềnhà, thì tại sao trước đây cháu không tái giá? - Trước đây vừa có tiền, - Hữu Năng nói, - vừa có gian phu, nên màykhông tái giá. Nói xong Hữu Năng tức tốc đệ đơn lên huyện kêu oan, nói rằng vìgian dâm nên cháu dâu đã đầu độc chồng. Quan huyện Vạn thời ấy là người họ Hồ, lập được chiến công ngoàichiến trường và được cất nhắc lại làm quan huyện. Không am hiểu dân tình,dã lập tức lệnh cho khám nghiệm tử thi, quả là đã chết vì đầu độc; cho muangay quan tài an táng. Sau đó bắt ngay Vũ Hoa về huyện xét hỏi: - Chú ngươi đã tố cáo ngươi vì gian dâm nên đầu độc chồng, ngươivẫn không khai thực ư? Vũ Hoa vô cùng oan ức, khóc lóc thảm thiết, nói: - Xin quan lớn hãy lắng tai nghe cho rõ. - Vũ Hoa quỳ trước phápđường, nước mắt như mưa. - Hãy khai rõ từ đầu. - Quan huyện nói. - Từ khi ra đời, con luôn giữ gìn phẩm hạnh ngay thẳng, và cũng biếtđược liêm sỉ, tiết liệt kiên trinh. Về nhà chồng chúng con sống rất hòa thuận,vì nhà nghèo, chồng con phải đi buôn bán xa. Trước lúc ra đi, chồng con dặnphải hết sức giữ gìn cẩn thận, phải cố nuôi lấy con gà trống mã mật ấy. - Vì sao chồng ngươi dặn nuôi con gà trống mã mật ấy. - Quan huyệnhỏi. - Chồng con thích ăn đầu gà mềm, anh ấy đinh ninh rằng khi nào kiếmđược tiền trở về sẽ giết gà cúng thần tài. - Chồng ngươi đi buôn, - quan hỏi, - vậy hằng năm, tết nhất có vềkhông? - Chồng con đi buôn bảy tám năm nay chưa từng về, chú Hai cứ bắtcháu đi lấy con nhà giàu. Con thề giữ trọn tình vợ chồng không tái giá, vìkhông được tiền nên chú tức giận. - Thế thì chồng ngươi về lúc mấy giờ? - Quan hỏi. - Mười năm nay chồng con mới về, - Vũ Hoa nói, - con mừng quá,giết gà trống, mua rượu ngon, làm bữa cơm tẩy trần. Hai vợ chồng hànhuyên đến canh ba mới ngủ, đến khi trời sáng con gọi, thì chồng con đã mấtrồi. Gọi chú con đến, thì chú con viết đơn đi kiện, vu cho con là gian dâm rồiđầu độc chồng. - Chồng ngươi về có ai tới thăm không - Quan hỏi. - Có đưa bạn hayngười gánh hàng thuê về không? - Lúc chồng con về chẳng có ai. - Vũ Hoa nói. - Chỉ có mình chồngcon thôi. - Bên ngoài không ai đến thăm, không có bạn, không có người gánhthuê. Như vậy thì không phải người khác hãm hại. - Quan nói. - Không biết sáng ấy anh mắc chứng bệnh gì nguy kịch mà bỗng chốcuyên ương chia lìa đôi ngả. - Vũ Hoa nói. - Hừ! Con dâm phụ này to gan thật. - Quan nói. - Rõ ràng là mày đãdẫn trai về, rồi đầu độc chồng, mà vẫn còn cãi bướng, hãy mau mau khai ra! - Con là con nhà nề nếp, há rằng lại hủy hoại danh tiết, làm nhục tổtiên. - Vũ Hoa nói. - Nếu có gian tình thì vì sao khi chồng chưa về khôngchịu đi tái giá, mà bây giờ chồng về lại giết chồng. - Trước kia không tái giá, - quan nói, - chỉ vì chồng chưa về cùng vớigian phu sống với nhau. Nay chồng về, thấy được mới giết chồng đi. Vì saongươi vẫn chối quanh? - Nếu không có ai biết sao không giấu xác chồng đi, mà lại đi báo chohọ tộc biết? Thưa quan lớn, vì sao quan lớn cứ suy đoán, rồi đổ riệt cho connhững điều xấu xa độc ác. - Con dâm phụ này to gan thật, dám nói ta vu tội cho ngươi. Cácngươi đâu vả vào miệng nó bốn mươi cái cho ta! Họ đánh Vũ Hoa rách da tóe máu, hai má rát bỏng như lửa đốt răngđau nhức. - Cuối cùng người có khai không? - Quan hỏi. - Con là người trinh tiết, - Vũ Hoa nói, - dù chết con cũng không ânhận. Bẩm quan lớn! Con không giết chồng thì quan bảo khai làm sao được. - Hừ! Con dâm phụ này to gan thật, mày còn già mồm à, chúng bayđâu, hãy đóng đinh vào mười đầu ngón tay nó cho ta. - Trời đất ơi! Thưa quan lớn, đúng là quan lớn truy bức con đến chết,con sẵn sàng chịu thịt nát xương tan. Vì sao vô cớ ghép con vào tội chết.Chứng cứ đâu mà bảo con gian dâm, mưu giết chồng. - Con dâm phụ này còn già mồm cãi, chúng bay đâu hãy mau mau trakhảo nó cho ta. Đinh tre đóng vào người Vũ Hoa ứa máu, chẳng khác nào nơi địangục Diêm Vương, đang lúc muốn gặp Diêm Vương về nài cầu khẩn, thì aingờ phút chốc nàng tỉnh lại. Nàng nghĩ: Không khai thì không thể chịu nổikhổ hình, mà kha ...