Danh mục

Đoán Án Kỳ Quan - Chương 12

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 129.38 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hình sảnh: quan trông coi luật pháp. Người đời đừng gieo mầm ác, nếu gieo mầm ác thì nhất định sẽ chuốc lấy báo oán. Đức Tông đã tu đắc đạo, song mầm ác đời trước chưa trả, bởi thế tuy pháp luật không đụng đến mà vẫn phải chịu báo oán. Trước đây, ngay Đức Sư cũng khó mà trốn thoát, huống hồ là Đức Tông. Thật đáng sợ thay. Hãy thận trọng đừng nghĩ đến điều ác mà gây mầm ác. Anh em ruột hại nhau để chiếm đoạt tài sản, việc mà ngay đến kẻ ngu...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đoán Án Kỳ Quan - Chương 12 Đoán Án Kỳ Quan Chương 12 Quan Hình Sảnh Bị Chém Đầu(1) (1) Hình sảnh: quan trông coi luật pháp. Người đời đừng gieo mầm ác, nếu gieo mầm ác thì nhất định sẽ chuốclấy báo oán. Đức Tông đã tu đắc đạo, song mầm ác đời trước chưa trả, bởithế tuy pháp luật không đụng đến mà vẫn phải chịu báo oán. Trước đây,ngay Đức Sư cũng khó mà trốn thoát, huống hồ là Đức Tông. Thật đáng sợthay. Hãy thận trọng đừng nghĩ đến điều ác mà gây mầm ác. Anh em ruột hại nhau để chiếm đoạt tài sản, việc mà ngay đến kẻ nguđần nhất cũng không bao giờ làm. Nay họ phải chết trong ngục là do chínhhọ gây ra. Điều đáng mừng là hai đứa trẻ đã có chí báo thù. Đời nay hiếm cóai như thế, nên không thể không lưu truyền, chỉ dáng tiếc là ta đã quên mấthọ tên. Thời Thuận Trị, Dương Châu, có một viên quan trông coi pháp luật.Hắn là người tham lam và tàn khốc, đã làm nhiều việc bạc ác. Ta chỉ kể lạidưới đây hai việc, để mọi người cùng biết. Viên quan này vừa đến nhiệm sở, theo lệ cũ thì phải gặp quan Tào phủ.Quan Tào phủ thời ấy họ Ngô, rất tôn sùng đạo Phật. Nhân có đại hòathượng Đức Tông, là vị cao tăng đắc đạo ở chùa Phúc Duyên, Dương Châu,tới thăm, Tào phủ Ngô mời viên quan này tới bàn về đạo Phật. Lúc ấy cóngười vào bẩm báo Thôi quan(1) họ Vũ mới nhậm chức tới yết kiến. Tàophủ truyền lệnh mời vào. Quan Hình sảnh họ Vũ vào đưa cuốn sổ, cúi đầulạy ba lạy rồi xin cáo lui. Khi ấy, thấy một vị cao tăng cùng ngồi với quanTào phủ, hỏi ra mới biết đây là hòa thượng chùa Phúc Duyên. (1) Thôi quan: tương đương với án sát sứ. Đức Tông về chùa, được mấy hôm thấy người mang danh thiếp củaquan Hình sảnh họ Vũ tới chùa, mời sư tới đàm đạo về Phật pháp. Nhậnđược thiếp mời, Đức Tông dặn những người hầu rằng: - Đời trước ta đã hại đến tính mạng người này, nay gặp lại thật khó màtrốn thoát. Lần này ta đi sẽ không về, hãy chuẩn bị cho ta chiếc quan tài. Nói xong, ngươi hầu theo nhà sư đến cửa phủ, cũng đúng lúc quanHình sảnh họ Vũ đang ngồi tại công đường. Viên lại thưa rằng: - Đức Tông đã tới. Quan Hình sảnh tức khắc gọi vào. Đức Tông từ dưới thềm bước lên,đứng chờ quan hỏi. Quan Hình sảnh nổi giận quát: - Ngươi tuy có chút ít kiến thức về thiền học, song ta là quan phụ mẫu,sao lại kiêu ngạo vô lễ, gặp ta mà không quỳ? Hòa thượng chưa trả lời, quan Hình sảnh họ Vũ đã lệnh cho lính lệđánh cho bốn mươi gậy rồi đuổi ra. Vừa ra khỏi cửa đã tắt thở. Những ngườihầu rất thán phục ông là người sáng suốt. Vội vàng khâm liệm xác hòathượng, nhân dân trong vùng đều nói: - Quan Hình sảnh vô cùng độc ác. Vào tháng tư năm ấy, ở Sao Quan Môn có một người buôn muối, vốnliếng tới hơn hai vạn đồng. Ông có hai người con và hai người cháu. Nhàgiàu có, nên khi ông chết, hai anh em tranh giành nhau của cải. Anh bảo emriêng tư, em lại cho anh ngấm ngầm cất giấu tiền bạc, do bất hòa nên suốtngày họ mắng chửi lẫn nhau, họ hàng thân thích khuyên giải, nhưng họ vẫnbỏ ngoài tai. Không ai chịu ai, cuối cùng hai anh em đều làm đơn đệ lênquan Hình sảnh họ Vũ tố cáo. Quan xử kiện thấy gia tài của hai anh em họcó tới mấy vạn, lập tức sai người bắt giam. Giam tới hai tháng, họ vẫn khôngthấy đưa ra xét hỏi. Gặp nhau hai anh em vô cùng hối hận, họ bàn với nhaubỏ ra năm ngàn lạng nhờ người nộp cho quan. Quan Hình sảnh nói: - Nhà nó giàu tới mấy vạn, sao bỏ ra ít thế. Sau đó, người trong họ đã bẩm lên mấy lần song vẫn bị giam. Hai anhem chẳng còn cách nào, đành yên phận ngồi tù chờ xét xử. Họ bị giam từ tháng tư cho tới tháng mười hai mà vẫn không đượcđưa ra xét hỏi. Nhân dịp cuối năm có quan Thanh quân sảnh đích thân xuốngtận nhà giam thanh tra. Anh em họ khóc lóc, quỳ xuống van xin: - Chỉ vì chúng con bỗng chốc ngu tối, kiện nhau về chuyện gia tài,ngài Vũ đã giam chúng con tám chín tháng mà không xét hỏi. Năm hết tếtđến, chúng con vẫn không được về thăm mẹ già. Kêu xong, hai người lại khóc lóc, quan Thanh quân nói với họ rằng: - Anh em ngươi đã hòa thuận với nhau, chờ ta đi gặp ngài Vũ, cácngươi rồi sẽ được tha. Hai anh em họ cảm ơn, chờ tin tức. Quả nhiên quan không về dinh thự,tới ngay chỗ quan Hình sảnh bàn việc xin tha cho anh em họ. Được quanHình sảnh bằng lòng, quan Thanh quân lại cho người báo để anh em họ biếttin. Đã hai mươi chín tháng chạp họ vẫn không thấy được tha. Nào ngờ,ngay đêm ấy quan Hình sảnh sai lính coi tù viết đơn trình lên nha môn nóihai người này ốm. Người nhà vẫn không hiểu tại sao họ vẫn không được tha,lại mang rất nhiều lễ vật biếu những người coi tù. Lúc ấy họ lại được tin haingười đột ngột mắc bệnh chết. Thế là hai người vợ cùng hai đứa con và tấtcả hơn trăm người trong gia đình mua hai chiếc quan tài đặt trước cửa ngụckhóc than vang trời dậy đất, người xa kẻ gần đến xem đông nghịt, tắc nghẽncả đường phố. Ai nhìn thấy cũng phải th ...

Tài liệu được xem nhiều: