Danh mục

Đoán Án Kỳ Quan - Chương 12 (C)

Số trang: 15      Loại file: pdf      Dung lượng: 173.82 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Cả một đời Triệu Thành được lợi, chỉ có lần quan hệ này chịu thiệt mà không biết. Chu Huyền theo Triệu Thành tới khắp mọi nơi, hết quán rượu này đến nhà chứa khác, hết sòng bạc này đến sòng bạc kia, không chỗ nào là chúng không thông thuộc. Dần dần Chu Huyền thành kẻ chơi bời du đãng không sòng bạc nào, không nhà chứa nào là hắn không đến. Ngay những vật mà vợ Triệu Thành tặng hắn cũng tiêu xài hết. Lưu Trại ở Bao Kiếm Doanh Tiền, cũng bỏ số vốn kiếm được...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đoán Án Kỳ Quan - Chương 12 (C) Đoán Án Kỳ Quan Chương 12 (C) Cả một đời Triệu Thành được lợi, chỉ có lần quan hệ này chịu thiệt màkhông biết. Chu Huyền theo Triệu Thành tới khắp mọi nơi, hết quán rượunày đến nhà chứa khác, hết sòng bạc này đến sòng bạc kia, không chỗ nào làchúng không thông thuộc. Dần dần Chu Huyền thành kẻ chơi bời du đãngkhông sòng bạc nào, không nhà chứa nào là hắn không đến. Ngay những vậtmà vợ Triệu Thành tặng hắn cũng tiêu xài hết. Lưu Trại ở Bao Kiếm DoanhTiền, cũng bỏ số vốn kiếm được mua gái làng chơi về tiếp khách. Mụ trởthành tú bà, quản gia và luôn thể hái hoa thưởng nguyệt. Chu Huyền thườnglui tới đây. Đinh Kỳ là khách buôn bán vải vóc người Gia Hưng, đến nhàLưu Trại chơi gái rồi quen Chu Huyền. Lưu Trại dụ dỗ bọn đánh bạc. ĐinhKỳ là một con bạc lọc lõi, Chu Huyền là một đứa mới chơi tập tọng, chỉ cómấy ván đã cháy túi, ngay cả chiếc trâm vàng mà Hoa thị tặng cũng khôngcòn. Lúc ấy vào khoảng tháng Năm không ai chít khăn, nhận được trâmĐinh Kỳ cài ngay lên đầu. Tan cuộc, Chu Huyền buồn rầu bỏ đi. Đinh Kỳcòn ở lại uống rượu với gái làng chơi. Lúc ấy Triệu Thành tới, Lưu Trại mờiTriệu Thành cùng ngồi uống rượu với Đinh Kỳ. Triệu Thành thấy chiếc trâmtrên đầu Đinh Kỳ giống chiếc trâm của vợ mình, mượn xem, chợt giật mình.Đinh Kỳ nói: - Vừa rồi Chu Nhất Quan thua bạc đã gán chiếc trâm này cho tôi. Triệu Thành biết chắc vợ mình thông dâm với Chu Huyền, hắn nghĩmình đã dụ dỗ Chu Huyền làm điều xấu xa này, thôi thì ta hãy che giấu cáixấu của gia đình mình đi, rồi sẽ kiếm cớ trị Chu Huyền. Kế đã định, hắn đitìm Chu Thiệu, rất may Chu Thiệu đang ở nhà. Chu Thiệu vốn là tay hiếuđộng, quen biết nhiều nhà quyền quý, những người trong nha môn và cũngbiết sơ sơ một vài người trong đạo lộ. Triệu Thành tới chào hỏi xong, hắnnói ngay tới việc Chu Huyền đánh bạc với Đinh Kỳ, thua bạc phải gán cảtrâm vàng. Chu Thiệu nói: - Thảo nào trong nhà đồ đạc mất khá nhiều. Hóa ra là thằng mất dạyấy lấy đi biếu bố. Có điều thằng con tôi không có trâm vàng, không biết nólấy ở đâu ra. - Trong cờ bạc, được thua là chuyện thường, ông để ý làm gì đếnnguồn gốc của nó? - Triệu Thành nói. - Nay ngài quan huyện Tiền Đườngmới nhậm chức, sao ông không đi tố giác nó. Cũng chỉ vì tội ác Triệu Thànhlâu nay đã chồng chất, bởi thế trong mấy trăm đơn kiện thì đơn kiện nàyngài quan huyện xử ngay. Ông lệnh cho gọi đương sự tới xét hỏi. Vì là quanmới tới nhậm chức, không ai dám thờ ơ. Chỉ trong vài ngày đã bắt hết bọnphạm nhân tới. Vương Tùng Sự ra lệnh xét hỏi ngay từ buổi trưa. Vào khoảng giờMùi, Vương Tùng Sự ra công đường, gọi các phạm nhân tới quỳ trước hiên.Thoạt tiên Vương Tùng Sự hỏi nguyên cáo Chu Thiệu: - Ngươi có mấy người con? - Thưa ngài con chỉ có một đứa. - Ngươi là một người khá giả, mở cửa hàng vải vóc ở Dương Châu, lạichỉ có một đứa con sao không biết dạy dỗ nó mà để nó chơi bời hư hỏng. - Cũng là cái nghiệp của con, bỗng chốc không làm nó thay đổi được. Tri huyện lại gọi Chu Huyền tới, nhìn qua rồi hỏi: - Ngươi còn ít tuổi sao không chịu học hành mà đã trai gái cờ bạc, lấytiền của cha mẹ đi tiêu xài! - Quả thực con không lấy tiền của cha mẹ để tiêu xài. - Đồ nói càn! Ngươi không lấy tiền của cha mẹ thì sao cha mẹ ngươilại đi cáo giác. Trước mặt ta ngươi còn quanh co. - Rồi quát thét. - Hãy lôinó ra đánh cho ta. Sai nha dạ ran. Họ lôi Chu Huyền sềnh sệch, chẳng khác nào chimưng vồ nhạn. Chu Huyền sợ quá hồn xiêu phách lạc. Vốn là Triệu Thànhmuốn dựa vào việc kêu này để trị Chu Huyền, trả mối thù hắn đã gian dâmvới vợ mình. Nay thấy tri huyện trị tội Chu Huyền, Triệu Thành rất hả dạ,nháy mắt ra hiệu cho nha lệ đánh cho Chu Huyền một trận nên thân. Songngờ đâu tri huyện nhìn thấy, cho rằng nha lệ ăn tiền đút lót mà nương nhẹ.Ông hiểu ngay rằng người này quen biết nhiều người trong nha môn. ThấyChu Huyền kêu khóc thảm thiết thương hắn còn ít tuổi, ông quát: - Thôi! Dừng lại không đánh nữa. Chu Huyền được tha, chẳng khác nào chết đi được sống lại. Tri huyện gọi Đinh Kỳ hỏi: - Ngươi dụ dỗ Chu Huyền chơi gái đánh bạc, lại cướp tiền bạc của hắn,rồi đánh Chu Thiệu trọng thương, hơn nữa ngươi là tên buôn muối, đángkhép vào tội đồ. - Thưa ngài, - Đinh Kỳ nói, - con tới đây buôn bán tơ lụa chứ khôngphải là người bán muối. Đây là lần đầu tiên con gặp Chu Huyền, tại sao lạibảo con dụ dỗ anh ấy đi chơi gái đánh bạc, rồi cướp tiền của anh ta. Đâyhoàn toàn là bịa đặt, vu tội cho con. Tri huyện lại hỏi Chu Thiệu: - Ngươi là người khá giả, nếu quả thực ngươi không bị người khác dụdỗ thì tại sao lại đi kiện đứa con yêu quý của mình? Chu Thiệu cúi đầu nói: - Ngài quả thật là đèn trời soi xét. - Chu Huyền chơi gái đánh bạc, - Đinh Kỳ nói, - có thể là do ngườikhác dụ dỗ, chứ thực ra con không có liên can đến việc này. - Đ ...

Tài liệu được xem nhiều: