Diễn Tộ tìm được Hoàn Lang, vui mừng không sao kể xiết, lên đường về ngay nhà. Nghi Nam mừng quýnh, bế bổng Hoàn Lang nước mắt giàn giụa. Trước đây vì thương nhớ con, Nghi Nam đau ốm luôn, nay Hoàn Lang đã trở về Nghi Nam dần khỏe trở lại. Song vì Hoàn Lang ở nhà họ Hầu bị hắt hủi, no đói thất thường, lại phải đi xa nên bị ốm. Diễn Tộ mời thầy thuốc về chữa chạy, Hoàn Lang mới dần dần hồi phục. Thầy thuốc lại kê cho một đơn thuốc, bảo Diễn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đoán Án Kỳ Quan - Chương 18 (C) Đoán Án Kỳ Quan Chương 18 (C) Diễn Tộ tìm được Hoàn Lang, vui mừng không sao kể xiết, lên đườngvề ngay nhà. Nghi Nam mừng quýnh, bế bổng Hoàn Lang nước mắt giàngiụa. Trước đây vì thương nhớ con, Nghi Nam đau ốm luôn, nay Hoàn Langđã trở về Nghi Nam dần khỏe trở lại. Song vì Hoàn Lang ở nhà họ Hầu bịhắt hủi, no đói thất thường, lại phải đi xa nên bị ốm. Diễn Tộ mời thầy thuốcvề chữa chạy, Hoàn Lang mới dần dần hồi phục. Thầy thuốc lại kê cho mộtđơn thuốc, bảo Diễn Tộ hoàn tán thành viên nhỏ cho Hoàn Lang uống dần.Theo lời, Diễn Tộ đến hiệu thuốc của Tất Tư Hằng mua thuốc. Vốn là DiễnTộ tuy có biết Tất Tư Hằng, nhưng không thân quen, đơn thuốc giá hai lạngbạc, Diễn Tộ giả nhầm thành ba lạng. Tư Hằng thấy thừa trả lại một lạng.Diễn Tộ tạ ơn nói: - Thật là quý hóa, hiếm có người nào tốt như ông. - Nay tôi trả lại ông một lạng, - Tư Hằng nói, - có gì lạ lắm đâu!Trước đây tôi mang mười lăm lạng bạc đi mua thuốc, nhưng để quên ở quántrọ. Hai hôm sau mới đi tìm, tưởng là đã mất, ngờ đâu gặp người tốt bắtđược, họ gửi lại chủ quán trả tôi. Song rất tiếc không biết họ tên người ấy. - Có phải ở quán trọ nhà ông họ Trương không? - Diễn Tộ nói. - Sốbạc mất là chín nén rưỡi, ngoài gói có in một chiếc dấu nhỏ màu đỏ là Chithứ hai họ Tất phải không? - Sao ông biết? - Tư Hằng ngạc nhiên hỏi. - Chẳng phải người bắtđược chính là ông ư? - Vâng. - Diễn Tộ cười nói. Tư Hằng vội bước ra khỏi quầy, cung kính vái lạy Diễn Tộ. Ông bảongười giúp việc coi hàng, sau đó mời Diễn Tộ vào nhà trong dọn rượu khoảnđãi. Nhân đó hỏi Diễn Tộ có mấy con trai. Diễn Tộ nói: - Chỉ có một đứa lên tám tuổi. Rồi kể lại chuyện được chị dâu Tư Hằng che chở, sau bị thất lạc, mớigặp được nhau. - Đó là sự báo đền ân đức của ông vậy. - Tư Hằng nói. Rồi nhân đó Tư Hằng hỏi Diễn Tộ đã tìm người nâng khăn sửa túi chocậu ấy chưa. Diễn Tộ đáp: - Chưa. - Tôi có một cháu gái, - Tư Hằng nói, - cũng vừa tròn tám tuổi, muốngả cho cháu, ý ông thế nào? - Ông đã thương thì đâu dám chối từ. - Diễn Tộ nói. Tư Hằng rất vui. Hai người vô cùng mãn nguyện. Họ chia tay nhau.Diễn Tộ về nhà nói cho Nghi Nam biết. Nghĩ tới ân nghĩa của Đan thị, cũngmuốn thông gia với nhà họ Tất. Rồi bảo với chồng, nhờ Trần Nhân Phủ làmmối, chọn ngày lành tháng tốt đưa sính lễ. Hai nhà tổ chức buổi lễ rất trọngthể. Song ngờ đâu lại động đến lòng tham của Kỷ Vọng Hồng. Hắn đếnnói với Trần Nhân Phủ rằng: - Lẽ ra chú con phải nhận con làm người thừa tự mới phải. Khônghiểu vì sao lại đi nhận thằng Hoàn Lang ở đâu đâu về làm con. Cha phảinghĩ kế thế nào để chú nhận con làm người thừa kế. Nhân Phủ xưa nay vốn ghét con rể là đứa vô lại. Nên thấy Vọng Hồngnói thế cũng mặc, không thèm để ý. Vọng Hồng tức tối, làm đơn kiện lênquan. Vốn là Thiêm phán Biên Phương Dận, trước đây đã rời nhiệm sở, naylại vừa được thăng lên chức Thái thú ở phủ này. Vọng Hồng đến chỗ ông,đưa đơn kiện. Biện Công nói: - Việc này trước đây ta đã xử rồi, sao bây giờ còn kiện? Vọng Hồng tố cáo sự thực như đã nói trên. Biện Công cho bắt ngayDiễn Tộ tới xét hỏi. Diễn Tộ nói, Hoàn Lang ba tuổi bị mất, nay lên tám tuổiđã tìm thấy. Biện Công nói: - Người căn cư vào đâu mà cho nó là con mình. - Chân nó có ngón liền nhau. - Diễn Tộ nói. - Người trong thiên hạ cũng nhiều, - Vọng Hồng nói, - sao thấy đứacon giả của Tất Hình Bộ lại nhận là con đẻ của mình? - Trước đây người đã chích máu để tìm ra cha đẻ, - Biện Công nói vớiDiễn Tộ, - bây giờ lại chích một lần nữa để tìm ra có đúng người là cha đẻkhông. Ngay lúc đó, Diễn Tộ cùng Hoàn Lang chích máu, thấy hoàn toàngiống như lần trước. Biện Công nói: - Hai người này là cha con, không nghi ngờ gì nữa. Song không biết vìsao con ngươi lại sống ở nhà ngài Tất Hình Bộ. Phải làm sáng tỏ việc này.Tất Hình Bộ là bạn học của tôi, chờ tôi hỏi công tử của ngài thì mới rõ ngọnngành. Sau đó Tất Hình Bộ bảo Diễn Tộ và các phạm nhân ra ngoài, chờ hỏiHoa Công Tử rồi sẽ xét sau. Biện Công rời khỏi công đường, lập tức sai người mang danh thiếpđến nhà Tất Công tử, mời Tất Hiến Phu đến nói chuyện. Lúc ấy Tất Công tửvừa đưa linh cữu về hộ tang tại nhà bỗng thấy Biện Công mời không dámnấn ná, đến ngay dinh quan phủ. Biện Công mời vào nhà trong, coi như tìnhchú cháu, hàn huyên xong, hỏi lại chuyện người em bị anh bỏ, và sao lại biếtlà đứa em giả, nếu là giả thì có chứng cứ gì không? Tất Công tử kể lạichuyện Loan Di đổi gái lấy trai. Công tử nói: - Đây là việc thằng hầu tên là Hỷ Tường gây nên. Sau đó lại do chínhhắn nói ra, nên cháu mới biết. Chỉ có điều không biết đứa bé ấy là con nhà ai. - Thế bây giờ Hỷ Tường ở đâu? - Biện Công nói. - Tôi sẽ cho ngườigọi hắn đến tra hỏi. - Thằng ấy gần đây vì ăn trộm pho tượng Phật của cha cháu để lại, bịcháu truy ra, hiện đang bị bắt giam tại Bổ Nha chờ xét xử. Bác cần sẽ giảiđến ngay cho bác. Biện Công hỏi đó là pho tượng Phật thế nào? Và Tất Công tử nói rõnguồn gốc pho tượng ấy. Thật may thay, pho tượng nhà Công tử vốn là pho tượng đồng đúc lẫnvàng của Kỷ Diễn Tộ. Cát Tường và Dung Tam bán cho Hô Diên phủ, songđược Nghê thị Loan Di thờ trong nội thất. Khi lấy Tất Đông Ly, Loan Di lạimang pho tượng ấy đi. Loan Di chết, pho tượng này ở chỗ Tất Công tử. HỷTường lại ăn trộm bán đi chỗ khác kiếm tiền, không ngờ vừa lấy đi đã bịngười hầu trong nhà biết được báo cho công tử. Tất Công tử vô cùng giận dữ,truy ra tượng Phật, giải lên quan chờ xét xử. Công tử nói xong, Biện Côngcười nói: - Pho tượng ấy vốn ở chỗ tôi. Rồi sau đó kể lại chuyện xét xử vụ tượng đồng. Tất Công tử nói: - Chính cháu định nạp pho tượng ấy đúc tiền. Nay thấy bác nói thếcháu sẽ lập tức mang ngay pho tượng tới. Nói xong công tử cáo từ ra về. Biện Công cho người đến ...