Danh mục

Đoán Án Kỳ Quan - Chương 2 (A)

Số trang: 20      Loại file: pdf      Dung lượng: 209.89 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Mười năm mài lưỡi kiếm, Kiếm sắc chưa dám thử. Hôm nay hiến dâng ngài, Diệt trừ bọn hung dữ.Thật nực cười, con người ngày nay, cứ động một tí là nổi ùng lên như gió cuốn. Mượn tiếng công phẫn để gây ra biết bao tai họa. Lớn thì làm lung lay triều đình, bé thì làm nghiêng ngả xóm thôn. Sự công phẫn sao có thể đùa giỡn được. Ta cho rằng phẫn nộ mà không công bằng chỉ là dựa vào sức mạnh; công bằng mà không phẫn nộ thì có khác gì lũ đàn bà...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đoán Án Kỳ Quan - Chương 2 (A) Đoán Án Kỳ Quan Chương 2 (A) Sa Nhĩ Trừng Vô Cớ Giết Người Sương Tam Bát Quên Mình Vì Nghĩa Mười năm mài lưỡi kiếm, Kiếm sắc chưa dám thử. Hôm nay hiến dâng ngài, Diệt trừ bọn hung dữ. Thật nực cười, con người ngày nay, cứ động một tí là nổi ùng lên nhưgió cuốn. Mượn tiếng công phẫn để gây ra biết bao tai họa. Lớn thì làm lunglay triều đình, bé thì làm nghiêng ngả xóm thôn. Sự công phẫn sao có thểđùa giỡn được. Ta cho rằng phẫn nộ mà không công bằng chỉ là dựa vào sứcmạnh; công bằng mà không phẫn nộ thì có khác gì lũ đàn bà son phấn. Nếunhư công phẫn chân chính, thì sẽ được nêu tên trong sử sách, đời đời ghi nhớ. Khi biết người đời kiêu căng rởm, Một khi gặp sự, gió nổi lên. Hãy nhớ cho rằng, thân đáng quý, Dạ sắt gan vàng tiếng ngàn thu. Điều mà thiên hạ xưa nay vô cùng căm giận là bọn tiểu nhân thi hànhcông vụ, cậy quyền thế, tác oai tác quái, cho ai sống được sống, bắt ai chếtphải chết. Quả là gần lửa rát mặt. Luôn luôn có một bọn nịnh hót, bợ đỡ, đóchính là cáo mượn oai hùm. Bọn tiểu nhân này sát khí đằng đằng, không saongăn nổi, nếu là người chân chính thì phải thận trọng, giữ mình trong sạch,làm theo đạo lí. Tôi cũng không hùa theo thói đời, cũng không bới lông tìmvết. Chẳng hạn việc Dương Hóa muốn gặp Khổng Tử. Ngài Chu Văn đã chúthích rất hay: quân tử đối với tiểu nhân không ghét mà nghiêm khắc, e rằngghét người quá đáng thì sẽ xảy ra việc bất ngờ. Nói thế có nghĩa là, ai muốnhài hòa thì đi theo cái hài hòa, ai muốn thanh cao thì tu dưỡng cái thanh cao.Rốt cục không thể nghe theo bọn tiểu nhân làm loạn thiên hạ. Khi lâm sự,thành đấng trượng phu oanh liệt, tỏ rõ chí khí nam nhi. Tuy nhiên, đây làviệc vô cùng khó phụng sự cương thường, thực thi khí tiết, sao mà thực hiệnrộng khắp thiên hạ được. Lợi hại không thể chuyển dời, sinh tử không làmlay động, coi thường cái chết, đem hết sức lực sống mái một phen. Huống hồlà bọn tiểu nhân bách tính không ra gì, cương thường khí tiết rất xa lạ với họ.Đúng là: Chiến trường hết thảy đấng nam nhi, Phút chốc trở thành người thiếu phụ. Nói thì như thế, nhưng rốt cục ai mà chẳng có tính khí. Vào năm Thiên Khải, Ngụy Yêm nổi loạn. Thế lực lớn mạnh khó màchống lại. Những bậc quan lại, không những không ra sức cứu chính trừ tà,mà ngược lại còn làm tay sai cho chúng, bị người đời mai mỉa. Sau đó bịvạch tội, hạ bệ. Sáng oai nghiêm, vênh vang áo mão, chiều thì sĩ khí vănchương, tất cả đều biến mất. Văn võ, quan lại chủ chốt trong triều, phầnđông đều vứt bỏ nhân cách, cúi đầu xin thương xót. Lúc ấy họ tạo ra chiếuchỉ giả, bọn hiệu úy(1) hoành hành ngang ngược. Kể cả quan phủ đươngchức cũng bị chúng sát hại. Bọn mang danh sĩ phu bên dưới, lập tức gây sựkhắp nơi, bôi nhọ thanh danh, khiến cho mọi người không lúc nào yên giấc. (l) Hiệu úy: chức quan võ. Một hôm mấy viên hiệu úy tới Tô Châu bắt người. Khi đọc chiếu chỉcủa vua, quan chức ở đạo phủ, huyện nghiến răng căm giận, còn người xemđông nghịt. Quả thật: Ban ngày chẳng làm việc gì xấu Nửa đêm gõ cửa cũng kinh hoàng. Không ngờ đọc chiếu chỉ xong, gào thét truyền lệnh bắt người, thì lậptức có hai ba người đúng ra kêu oan cho người ấy. Quả thật đạo lí vẫn còn.Nghe tiếng kêu, những người hào kiệt xông ra. Lúc ấy trời đổ mưa, người thìcầm gạch, cầm guốc gỗ; kẻ thì dùng giày đinh đấm đá loạn xạ. Có người còncầm cán ô, gậy gộc đánh túi bụi vào tên hiệu úy. Các quan chức phủ huyệnthấy dân nổi loạn, kêu gào cốt để cứu sống bản quan, nên không dám ngăncản. Chỉ thấy những người ấy: Lông mày dựng ngược, người người liều mạng xông lên Mắt mở trừng trừng, lớp lớp bỏ mình vì nghĩa. Khác nào công chiến Để trả thù riêng Đấm rồi lại đấm, nhiều lúc đứt hơi không nghỉ Đá rồi lại đá, tưởng đã chết rồi vẫn đá thêm. Thương thay mấy tên hiệu úy, chưa đầy nửa giờ, xác nát như tương.Phủ quan hoảng sợ, lập tức vỗ yên trăm họ, chỉ bảo điều tra người cầm đầu,xử lí hậu quả, không được bắt bừa. Trong phủ quan có bao nhiêu kẻ chỉ vìthanh thế của Ngụy Yêm mà phút chốc đã biến thành chó săn cho hắn. Thấydân nổi loạn, sợ rằng sấm chớp gió bão nổi lên, phút chốc xảy ra điều bấttrắc. Thế mà những kẻ có bầu máu nóng” ấy cũng không dám nói nửa lời.Huống hồ ngay cả mệnh lệnh của nhà vua, các quan cũng chỉ im lặng nhìnnhau, chẳng dám làm gì. Chỉ thấy trong đám hỗn loạn, có tiếng gào thét:Tôi đánh chết đấy! Tôi đánh chết đấy. Sau đó có năm người rẽ đám đôngbước vào, quỳ trước mặt phủ quan. Trong đó có một đứa con ở đầu tóc lởloét khoảng mười bốn mười lăm tuổi. Phủ quan nói rằng chỉ cần một người.Cả năm người đều phẫn nộ tranh nhau xin nhận cầm đầu. Tất cả đều trìnhhung khí và khẩu cung. Bọn Nhan Bội Vĩ lập tức khóa tay họ tống vào nhàtù. Viên hiệu úy mang chiếu chỉ, giữ chức trưởng quan một ...

Tài liệu được xem nhiều: