Danh mục

Đoán Án Kỳ Quan - Chương 20 (F)

Số trang: 18      Loại file: pdf      Dung lượng: 192.75 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Lại nó Từ Bằng Tử được học hành tại nhà Lư Hàn lâm, cùng công tử dùi mài kinh sử. Công tử cũng là người có nghị lực thành tâm chăm chỉ chuyên cần, học hành ngày càng tiến bộ. Anh thường đưa bài văn của mình cho cha xem, biết được công lao dìu dắt của Từ Bằng Tử, Lư Hàn lâm rất vui mừng. Năm ấy Đề học mở khoa thi, Lư Hàn lâm nói với Từ Bằng Tử: - Anh đã học thành tài, không nên tự chôn vùi tài năng của mình. Ta đây cho...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đoán Án Kỳ Quan - Chương 20 (F) Đoán Án Kỳ Quan Chương 20 (F) Lại nó Từ Bằng Tử được học hành tại nhà Lư Hàn lâm, cùng công tửdùi mài kinh sử. Công tử cũng là người có nghị lực thành tâm chăm chỉchuyên cần, học hành ngày càng tiến bộ. Anh thường đưa bài văn của mìnhcho cha xem, biết được công lao dìu dắt của Từ Bằng Tử, Lư Hàn lâm rấtvui mừng. Năm ấy Đề học mở khoa thi, Lư Hàn lâm nói với Từ Bằng Tử: - Anh đã học thành tài, không nên tự chôn vùi tài năng của mình. Tađây cho lấy quê quán ở đây để đi thi. Anh hãy đi thi xem sao, đừng làmngười anh hùng thở dài tới lúc bạc đầu. Từ Bằng Tử nghe lời, vượt qua các cuộc thi ở phủ, huyện, đạo chẳngmấy khó khăn. Từ Bằng Tử đỗ thứ nhất, Lư công tử đỗ thứ nhì. Lư Hàn lâmvô cùng mừng rỡ, luôn luôn khuyên họ gắng sức học hành, tất cả những việclặt vặt về việc trường thi không cần họ phải quan tâm, chỉ chờ ngày tớitrường thi mang bút nghiêng đi là được. Họ nhanh chóng đậu tam trường.Từ Bằng Tử đỗ giải nguyên, Lư công công tử cũng đỗ thứ năm mươi. Tìnhhình thay đổi hẳn. Từ Bằng Tử như cây khô tươi lại. Lư Hàn lâm thì coi anhlà người tri kỷ. Lư Hàn lâm nói với Từ Bằng Tử: - Vốn học của thằng nhỏ nhà tôi còn nông cạn, may mà được đỗ nênkhông được tự cho mình đã giỏi. Tôi nghĩ nhân tiện có thuyền lương về kinh,ta sẽ thuê một khoang rộng rãi, yên tĩnh, Từ tiên sinh cùng thằng nhỏ đi mộtchuyến, trên đường đi nhờ tiên sinh kèm cặp. Tất cả phí tổn tôi lo liệu hết,tiên sinh đừng ngại. Hai người cùng lên kinh, vừa đi vừa học, nếu cả thằngnhỏ nhà tôi và tiên sinh cùng đỗ cả thì học trò sẽ không bao giờ quên ơn thầy. Từ Bằng Tử cúi đầu tạ ơn rồi chào từ biệt Lư Hàn lâm lên thuyềnlương đi Bắc Kinh. Nhà Lư Hàn lâm giàu cần gì là có nấy, họ chẳng cầnphải bận tâm, suốt ngày miệt mài học tập. Thuyền vừa tới vệ Thiên Tân, haingười bàn nhau: chúng ta trên thuyền lâu ngày bị gò bó, vậy ta thuê xe ngựađến Bắc Kinh sẽ tiện lợi và thoải mái hơn. Từ Bằng Tử và Lư công tử mỗingười một xe, còn những người khác thì cưỡi ngựa đi theo. Đi chưa đầy bốn năm chục dặm thì thấy một người đàn bà ngồi trênbãi cỏ vệ đường khóc, những người cùng đi chẳng ai thèm để ý tới. Từ BằngTử là người trải qua nhiều hoạn nạn, nghe thấy bèn động lòng thương, xe điqua trước mặt người ấy Bằng Tử lắng tai nghe, thấy tiếng không phải làngười miền Bắc, bèn cho dừng xe. Sai người tới hỏi xem người ấy ở đâu, vìsao mà khóc. Người ấy trả lời là người miền Nam. Nghe tiếng nói, Từ BằngTử vội nhảy ra khỏi xe, anh hết sức kinh ngạc, hóa ra người ấy là Vương thịvợ mình, bèn hỏi: - Tại sao em lại ở đây? Lúc đầu Vương thị chỉ cúi xuống khóc, thấy người đến nhìn mìnhcũng không dám ngẩng đầu, vừa nghe thấy tiếng hỏi mới ngẩng lên thì thấychồng mình, bèn đứng dậy nói: - Đây là mộng chăng, tại sao ta lại gặp nhau ở đây? - Anh đã đỗ cử nhân. -Từ Bằng Tử nói. - Nay vào kinh thi Hội. Saoem lại ở đây, hãy nói cho anh nghe. Vương thị kể chuyện chạy loạn rồi được biết tin chồng nên đã đi tìm,gặp phải nhà thuyền độc ác, bởi thế đang đêm bỏ trốn, vừa đi vừa hỏi vệquan lần mò tới Bắc Kinh, không ngờ lại gặp anh ở đây. Từ Bằng Tử hỏi: - Nhà thuyền ấy nay ở đâu? - Hắn là Lý Ma Tử, đã cho thuyền tới Bắc Kinh, tới đó chúng ta tìmhắn rất dễ. Từ Bằng Tử mời Lư công tử tới gặp, mọi người vừa vui mừng vừathương cảm. Lư công tử bèn nhường chiếc xe của mình cho Vương thị ngồi,thuê một chiếc xe khác cùng nhau tới Bắc Kinh. Cùng nhau bên ngọn đèn khuya, Cần tay mà vẫn ngỡ là chiêm bao. Những là rày ước mai sau, Qua gian khổ, mới dạt dào niềm vui. Vương thị từng chịu gian nan khổ ải, gần kề với cái chết, ngờ đâu lạigặp được chồng, mà chồng lại là người vinh hoa phú quý, chứ không phải làanh nghèo kiết xác như trước nữa. Ấy là do Vương thị giữ được tấm lòngtrong trắng và cũng là do Từ Bằng Tử không tham dâm được Phật trời đềnđáp. Chỉ trong mấy ngày đã tới Bắc Kinh, họ thuê nhà trọ, chuẩn bị đi thi.Chỉ mới thoáng cái mà đã thi tam trường và ngày yết bảng đã tới Từ BằngTử đỗ tiến sĩ, Lư công tử không có tên trên bảng. Bằng Tử lại thi Đình, đỗnhị giáp, sau khi tìm hiểu quá trình. Từ Bằng Tử được bổ nhiệm Chủ sự bộHình tại Bắc Kinh. Tới nhiệm sở, Từ Bằng Tử đưa gia quyến về nha môn.Lúc ấy Lư công tử mới từ biệt về nhà. Sau khi Từ Bằng Tử tới nhiệm sở thưlại đưa tới một tập hồ sơ về vụ án Lại bộ lang trung Đinh Toàn, và bẩm rằng,trước hết phải kiểm tra từng người một thuộc gia đình Đinh Toàn (ĐinhHiệp Công) rồi lập danh sách tâu lên triều đình chờ chiếu chỉ. Hôm qua ngàiTrưởng khoa họ Túc đã gửi thơ tới thúc giục việc này. Từ Bằng Tử nghĩ:Đinh Toàn đã đỗ tiến sĩ, được bổ nhiệm là quan, bị báo ứng không biết đãphạm tội gì?, rồi giở bản án ra xem kỹ một lượt, lại lấy tờ sớ của trưởngkhoa họ Túc xem, Từ Bằng Tử nghĩ: Thế này bị đuổi thì chẳng oan. Hôm sau Từ Bằng Tử lên công đường, cho gọi Đ ...

Tài liệu được xem nhiều: