Giữa năm Nguyên Hựu nhà đại Tống, có quan Thái thường đại khanh họ Trần tên á, vì không đánh trúng được Trương Tư Hậu phải đổi đi làm An phủ sứ coi giữ Giang Đông kiêm Tri phủ phủ Kiến Khang. Một hôm cùng các quan uống rượu trên đình sát mé sông, chợt nghe ngoài đình có người rao to: - Không dùng ngữ hành tứ trụ, biết được họa phúc hưng suy đây! Quan đại khanh hỏi: - Người nào mà dám nói như vậy. Các quan có người biết đáp: - Đấy là thầy bói...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đoán Án Kỳ Quan - Chương 23 Đoán Án Kỳ Quan Chương 23 Ba Lần Hiện Thân, Bao Long Đồ Xử Vụ Án Oan Giữa năm Nguyên Hựu nhà đại Tống, có quan Thái thường đại khanhhọ Trần tên á, vì không đánh trúng được Trương Tư Hậu phải đổi đi làm Anphủ sứ coi giữ Giang Đông kiêm Tri phủ phủ Kiến Khang. Một hôm cùngcác quan uống rượu trên đình sát mé sông, chợt nghe ngoài đình có ngườirao to: - Không dùng ngữ hành tứ trụ, biết được họa phúc hưng suy đây! Quan đại khanh hỏi: - Người nào mà dám nói như vậy. Các quan có người biết đáp: - Đấy là thầy bói ở Kim Lăng tên gọi Biên Cổ. Quan đại khanh bảo: - Gọi vào đây cho ta! Tức thì các quan gọi vào tới cửa, chỉ thấy: Mũ nát không vành, Lam lũ áo quần Mắt mù tóc bạc, Gù cả thân hình. Biên Cổ tay cầm gậy tre bước vào, vái dài một tiếng rồi lần tìm bậcthềm ngồi xuống. Quan lớn giận mắng: - Ngươi mù lòa, đã không đọc được sách thánh hiền đời xưa thế mà lạidám tự cao khinh cả ngũ hành hay sao? Lão mù đáp: - Dạ bẩm tôi có thể nghe tiếng giản hốt mà biết tiến lui, lắng tiếnggiày dép mà biết phân biệt sống chết đấy ạ. Quan lớn hỏi: - Ngươi bói có nghiệm đúng không. . . Chưa nói hết câu thì trên sông có một chiếc thuyền hoa, tiếng máichèo vang lên từ thượng lưu xui xuống. Quan lớn bèn hỏi lão mù xem họaphúc của chủ thuyền như thế nào. Lão mù đáp: - Tiếng mái chèo có vẻ đau buồn, trong thuyền thế nào cũng chở quantài của bậc đại quan. Quan lớn sai người đi hỏi, quả nhiên quan Lang trưng họ Lý thốnglĩnh quân Lâm Giang qua đời ở nhiệm sở, thuyền chở linh cữu ông về quê.Quan lớn thất kinh nói: - Giả sử Đông Phương Sóc đời Hán có sống lại cũng không hơn đượcnhà ngươi! Bèn ban cho mười chén rượu, mười lạng bạc rồi cho đi. Ông già mù ấy nghe tiếng chèo thuyền mà biết họa phúc, nay xin kểchuyện một ông bán thẻ, họ Lý tên Kiệt, người phủ Khai Phong ở ĐôngKinh. Trước cửa huyện Phụng Phù phủ Duyên Châu, ông mở một cửa hàngxem bói, ngoài cửa treo thanh bảo kiếm Thái A dán bằng giấy kim tuyến,dưới kiếm là biển chào hàng, viết rằng: Chém những kẻ cùng nghề vô họctrong thiên hạ”. Ông thầy bói này quả là nắm vững việc âm dương. Hôm ấy treo biển chào hàng xong, thầy bói thấy một người bước ngayvào. Người này ăn mặc thế nào? Lưng sắn xòa khăn đội đầu, người mặc hailần áo đen, ngang lưng thắt dây đai tơ, chân dận đôi giày và tất sạch sẽ, trongtúi áo bỏ một cuộn giấy tờ. Người ấy cùng ông thầy có thanh kiếm vàng váichào nhau xong thì nói năm sinh tháng đẻ để thầy bày quẻ ra bói. Chỉ thấyông thầy nói: - Số này không xem được đâu. Người đến xem bói là viên áp ty số một của huyện Phụng Phù, họ Tôntên Văn. Áp ty hỏi: - Sao lại không chịu bói cho ta ? Ông thầy đáp: - Bẩm quan, số này khó bói lắm. Áp ty hỏi: - Sao lại khó bói? Ông thầy đáp: - Nếu ngài có hơi men thì không nên xem, hoặc nếu ngài còn bệnh lỗilầm thì cũng không nên bói. Áp ty nói: - Ta chưa uống rượu mà cũng không bệnh lỗi đâu. Ông thầy bói: - Xin cho biết ngày sinh tháng đẻ lại lần nữa kẻo có lầm lẫn. Áp ty nói lại ngày sinh tháng đẻ, ông thầy bày quẻ lại lần nữa, nói: - Bẩm quan, thôi đừng xem nữa. - Ta không kiêng đâu, cứ nói, không hề gì. - Áp ty nói. - Tượng quẻ xấu lắm ạ. - Ông thầy nói xong thì viết bốn câu rằng:Ngày sau Bạch Hổ chiếuChiếu tới họa không sai.Sáng mai đúng giờ Sửu,Cả họ thảy bi ai.Áp ty đọc xong hỏi:- Quẻ này nói họa phúc như thế nào?Ông thầy đáp:- Thực không dám giấu, quẻ này báo ngài sẽ chết.- Bao năm nữa sẽ chết?- Thưa ngài năm nay thì chết.- Tháng mấy năm nay thì chết?- Thưa ngài, tháng này năm nay thì chết.- Thế thì ngày nào tháng này năm nay ta chết?- Thưa ngài ngày hôm nay ngài sẽ chết ạ.- Vào giờ nào, sớm hay muộn?- Thưa ngài, giờ Tí canh ba lẻ ba ngày hôm nay ngài sẽ chết.Áp ty nói: - Được nếu đêm nay chết thật thì chẳng có chuyện gì hết, nhược bằngkhông chết thì ngày mai sẽ nói chuyện với lão tri huyện đấy! Ông thầy nói: - Nếu đêm nay ngài còn sống thì sáng mai xin quan cứ đến lấy thanhkiếm chém kẻ cùng nghề vô học kia mà chém phăng đầu kẻ hèn này đi. Áp ty nghe nói bất giác lửa giận bốc lên, lòng căm trỗi dậy, lôi tuộtông thầy bói ra khỏi cửa hàng. Chuyện này biết tính sao đây? Chợt có mấy người làm việc từ huyện đường bước ra ngăn Tôn áp ty,hỏi có chuyện gì. áp ty đáp: - Chuyện gì à? Tôi bói chơi một quẻ, thế mà lão bảo tôi ắt chết vào lúccanh ba lẻ ba đêm nay! Tôi chẳng có bệnh tật làm sao mà canh ba lẻ ba đêmnay lại chết được? Phải lôi lão vào huyện để xử cho ra lẽ mới được. Mấy người kia can: - Nếu tin bói thì có mà bán cả nhà. Sức mấy mà tranh cãi với mồmmép xem bói kiếm ăn kia chứ! Mấy ngườ ...