Khổng Dung che giấu Trương Kiệm, việc ấy bị phát giác, em và mẹ tranh nhau chết thay, cả nhà đã trở thành những người nghĩa hiệp, được đời đời ca ngợi. Sau này lại có nhà tham quyền ỷ thế, không có cương thường nghĩa, cha, con không đồng lòng, anh em không cùng tiết lẫm liệt, trở thành một loại. Những việc này do quyền lực ngăn chặn, mai một đi, không ai còn biết được nữa, ta hoàn toàn không muốn nó mất đi. Ta thường ghi những sự việc tai nghe mắt thấy: có một...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đoán Án Kỳ Quan - Chương 24 Đoán Án Kỳ Quan Chương 24 Giữ Khí Tiết Liệt Nữ Lưu Danh Tham Sắc Đẹp Kẻ Ngu Chịu Tội Khổng Dung che giấu Trương Kiệm, việc ấy bị phát giác, em và mẹtranh nhau chết thay, cả nhà đã trở thành những người nghĩa hiệp, được đờiđời ca ngợi. Sau này lại có nhà tham quyền ỷ thế, không có cương thườngnghĩa, cha, con không đồng lòng, anh em không cùng tiết lẫm liệt, trở thànhmột loại. Những việc này do quyền lực ngăn chặn, mai một đi, không ai cònbiết được nữa, ta hoàn toàn không muốn nó mất đi. Ta thường ghi những sự việc tai nghe mắt thấy: có một người đàn bàchồng chết, không đi lấy người khác, đã vẽ bức ảnh chồng để dưới gối, hằngngày ngắm nhìn chồng. Thế rồi có một người khác biết được nói, chẳng phảicô ta yêu chồng đâu, cô chỉ yêu sắc đẹp đấy thôi. Có một người dung mạođẹp hơn chồng cô, cuối cùng đã làm cho cô thay lòng đổi dạ. Một người thấyLong Dương là bạn thân của mình đẹp hơn hẳn chồng cô, anh ta bèn vẽ bứcchân dung Long Dương rồi nhờ một bà già đưa cho cô. Quả nhiên bà già ấylàm cô thay lòng. Long Dương ép thuyền vào bờ chờ ba đêm thì cô ấy ra.Sao đó Long Dương trốn đi, chỉ còn lại một người trung niên râu quai nón,nên cô ấy đành phải lấy người này. Người nhà chồng cũ kiện người này đãdụ dỗ người gian dâm. Song người này đã dẫn cô ta cho một vị quan to, đểdập tắt vụ kiện. Như vậy cô đã qua bốn đời chồng. Điều ấy chẳng có gì đángnói. Ở Ngô Giang có một người đàn bà giàu nhưng góa chồng. Vì muốnchiếm gia tài, nên người chú họ gả người ấy cho một người danh tiếng.Người ấy trốn thoát tố cáo việc này lên huyện. Quan huyện không dámthẳng tay xét xử. Người đàn bà ấy đã tự cắt cổ chết. ở Sở Trung có mộtngười đàn bà giỏi văn chương, từng làm bài giúp chồng. Có một công tửcùng trường biết được, bởi thế đã đầu độc chồng chị ta. Sau đó lại tổ chứctang lễ cho chồng chị cực kỳ linh đình. Người đàn bà ấy vẫn không biết. Đếnkhi người này tìm mọi cách và dùng cả thế lực cướp chị về làm vợ lẽ. Ngườiđàn bà này bèn nghi ngờ về cái chết của chồng. Rồi chị nghĩ: Ta đã dùng tàisắc để giết chồng, rồi đi hầu hạ kẻ giết chồng mình. Sau đó tự đâm cổ chết.Người đàn bà này thật xứng đáng là một liệt nữ. Ở Chiết Giang lại có mộtngười giữ trọn lời thề với người chồng chưa cưới, khi chồng chết cũng chếttheo chồng, càng làm cho ta vô cùng kính trọng. Đó là: Một lời đã hứa, Tiếc gì đến thân. Cùng nhau sống chết, Tuyệt vời vĩ nhân. Người đàn bà ấy họ Trình, ở ngoại thành huyện Khai Hóa, phủ CùChâu, vốn quê ở Vụ Nguyên. Cha là Trình ông, thường xẻ gỗ bán cho vùngNam Trực, Triết Giang, bởi thế thường trú tại Khai Hóa. Vợ là Ngô thị, cũnglà người thuộc dòng họ lớn ở Tân An. Trình ông có người con trai tên làTrình Thức. Tháng Chín lại xin được một con gái tên là Cúc Anh. Trình ôngtính tình chất phát, thật thà, đã hứa với ai thì chẳng bao giờ sai lời, chẳnghạn như hẹn một người nào đó vào giờ tỵ, thì không bao giờ tới giờ ngọ. Đãhứa cho ai vay một trăm lạng thì không bao giờ đưa chín mươi chín lạng.Ông thường nói mình là một gã đi buôn, không thông hiểu chữ nghĩa, nhưngrất yêu mến những kẻ sĩ hiểu biết rộng. Trong nhà, ông thích lưu giữ sách vởvà thư họa. Con cái còn nhỏ tuổi nhưng ông đã mời thầy về dạy học. Bởi thếCúc Anh cũng biết đến sách vở chữ nghĩa và biết viết văn chương. Khi lớnlên ông lại dạy thêu thùa may vá. Xem ra sau này cô không chỉ là người đẹp,răng trắng lông mày lá liễu, da trắng như tuyết, thướt tha yểu điệu, hòa nhãnết na mà còn là một bậc nữ sĩ tài hoa. Vợ Trình Công thương nói: Con gáita nhất định sẽ không làm thiếp cho những kẻ phàm phu tục tử. Người đẹp như băng tuyết, Lại tỏa ngát hương thơm. Lũ dê đục thèm thuồng, Cũng không sao chiếm được. Trước hết Trình ông cưới cho Trình Thị một người con gái thuộcdòng dõi Nho gia. Sau đó ông chọn cho con gái một chàng trai cũng thuộcdòng dõi Nho gia. Trong làng có một tú tài người họ Trương. Con trai ông làTrương Quốc Trân, khôi ngô tuấn tú, cử chỉ lịch thiệp, cực kỳ thông minh,lại rất ham học. Chỉ có điều nhà rất thanh bạch nghèo túng. Trình ông thấyanh ta là người đức hạnh, lại học giỏi bèn gả con gái cho anh ta. SongTrương tú tài ra sức chối từ, ông nói: - Người ngày nay chỉ muốn lấy vợ nhà giàu, mong của hồi môn, đểhằng ngày dựa dẫm vào vợ. Không biết rằng người đời sẽ cậy của lấn lướtchồng, coi thường bố mẹ chồng. Hơn nữa không quen gian khổ, lại thích ănngon mặc đẹp. Nếu mình cứ chiều theo họ thì sẽ không có khả năng. Nếukhông chiều theo họ thì cửa nhà sẽ không yên, cho nên không thể với cao. Tùng bách vươn tầng mây, Mộng đàn bà hạn hẹp. Giữa đường mộng đã vỡ, Lệ chảy tràn xiêm y. Trình ông nghĩ: Ông Trương nói như thế, ấy là người có phẩm giácao. Con gái ta vốn là người có học vấn, biết lẽ phải. Hoàn toàn khác hẳnvới con những nhà giàu ...