Danh mục

Đoán Án Kỳ Quan - Chương 3

Số trang: 11      Loại file: pdf      Dung lượng: 158.74 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Thông minh linh lợi bởi trời sinh Ngờ nghệch ngu si tự hại mình Đố kỵ thường vì nhìn thô thiển Gầm ghè do bởi nói năng thâm Chín khúc Hoàng Hà lòng hiềm trở Mười lần giáp sắt mặt gớm ghê Chỉ vì tửu sắc mà mất nước Thường thấy thi thư hại người hiền.Bài thơ này nói về cái khó của sự làm người, chỉ vì đường đời trắc trở, lòng người khó lường, đạo lớn đã xa, nhân tình trăm ngả. Ồn ào tất bật đềuvì lợi lộc mà đến; ngu si ngốc nghếch mắc họa...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đoán Án Kỳ Quan - Chương 3 Đoán Án Kỳ Quan Chương 3 Chém Nhầm Thôi Ninh Thông minh linh lợi bởi trời sinh Ngờ nghệch ngu si tự hại mình Đố kỵ thường vì nhìn thô thiển Gầm ghè do bởi nói năng thâm Chín khúc Hoàng Hà lòng hiềm trở Mười lần giáp sắt mặt gớm ghê Chỉ vì tửu sắc mà mất nước Thường thấy thi thư hại người hiền. Bài thơ này nói về cái khó của sự làm người, chỉ vì đường đời trắc trở,lòng người khó lường, đạo lớn đã xa, nhân tình trăm ngả. Ồn ào tất bật đềuvì lợi lộc mà đến; ngu si ngốc nghếch mắc họa vào. Gìn giữ tính mạng và giađình, gặp muôn vàn khó khăn trắc trở. Bởi thế người xưa thường nói: Cườivì cười, chau mày vì chau mày, cười hay chau mày đều phải thận trọng. Câu chuyện này kể về một người, chỉ vì sau khi uống rượu đã nói đùamà dẫn đến tan cửa nát nhà, chết tới mấy nhân mạng. Trước tiên tôi dẫn rađây một câu chuyện tạm coi là hồi đầu đắc thắng. Thời Nguyên Phong có một sĩ tử tên là Ngụy Bằng Cử, tự là XungTiêu. Mười tám tuổi Ngụy Bằng Cử lấy vợ, vợ anh là một người đẹp nhưhoa như ngọc. Vợ chồng lấy nhau chưa đầy một tháng thì gặp kì thi, NgụySinh thu xếp hành lí, từ biệt vợ trẩy kinh ứng thí. Trước khi đi, vợ dặn chồngrằng: - Thi đỗ hay không cũng liệu mà về cho sớm, đừng bỏ mặc người vợái ân ở nhà giường không chiếu lạnh. - Hai chữ công danh vốn là niềm hi vọng của anh, - Ngụy Sinh đáp,nàng không phải bận tâm. Ngụy Sinh từ biệt vợ lên đường vào kinh, quả nhiên thi đậu xếp thứchín giáp bảng. Được vào kinh làm việc, chàng vô cùng sung sướng, viếtcho gia đình một lá thư, sai người đón gia quyến vào kinh. Trong thư, NgụySinh viết những lời thăm hỏi và việc mình được bổ nhiệm làm quan, cuốicùng viết thêm một dòng: Ở kinh đô sớm chiều không ai chăm sóc, anh đãlấy một người vợ lẽ. Chờ nàng tới kinh đô, cùng hưởng vinh hoa phú quý.Người hầu cầm lá thư, đi một mạch về nhà, trước tiên chúc mừng phu nhân,rồi đưa thư cho bà. Phu nhân bóc thư xem, thấy chồng nói thế, bèn nói vớingười hầu rằng: - Quan đã phụ tình, mới được làm quan mà đã lấy bà hai. - Con ở kinh đô, - người hầu nói, - hoàn toàn không thấy việc này,chắc rằng quan chỉ nói đùa thôi. Phu nhân tới kinh đô sẽ rõ đừng bận tâmlàm gì. - Nếu anh đã nói thế, thì tôi tin anh. Vì thuyền bè chưa tiện, người vợ vừa chuẩn bị lên đường, một mặttìm người chuyển thư báo tin ở nhà vẫn bình an. Người mang thư tới kinh đô,hỏi thăm tới nơi ở của vị tân khoa Ngụy tiến sĩ, rồi đưa thư nhà, được NgụyBằng Cử đãi cơm no rượu say rồi ra về. Ngụy Sinh nhận được thư, bóc ra xem, chẳng thấy nói chuyện phiếm,mà chỉ viết: Chàng ở kinh đô đã lấy vợ lẽ, thì thiếp ở nhà cũng lấy mộtngười chồng, sớm muộn sẽ tới kinh đô. Ngụy Sinh thấy thế chỉ cho là vợnói đùa, hoàn toàn không để ý tới. Chưa kịp cất thư đi, thì được báo bênngoài có một người bạn học tới thăm. Nơi ở chốn kinh kỳ không được rộngrãi như ở nhà, người ấy là bạn chí thiết, lại biết Ngụy Sinh không có ngườithân ở đó, đi thẳng vào nhà trong, chuyện trò thăm hỏi mấy câu thì NgụySinh đi tiểu tiện, người bạn học ấy ngẫu nhiên lật qua nhũng giấy tờ trên bàn,thấy lá thư nhà viết đến buồn cười, cố ý đọc to lên. Ngụy Sinh trở tay khôngkịp, mặt đỏ như gấc chín, nói: - Chẳng có gì đâu, vì tôi viết thư đùa nàng, nên nàng cũng đùa lại màthôi. Người ấy cười phá lên nói: - Việc này đùa làm sao được. Anh ta từ biệt ra về. Người này còn trẻ, thích đùa cợt, phút chốc nộidung bức thư đã loan ra khắp kinh thành. Cũng có một số người ghen tị vìNgụy Sinh đỗ cao, đưa chuyện này thành một tin ngắn tai nghe mắt thấy, tâulên triều đình, nói Ngụy Sinh trẻ tuổi không biết giữ gìn, không nên để giữchức quan trọng, mà cho đi nhậm chức nơi xa. Ngụy Sinh hối hận - thì đãmuộn. Về sau con đường công danh của Ngụy Sinh rất khó leo lên, bỏ lỡmất niềm vinh hạnh, một bước đi ban đầu tốt đẹp. Đây chẳng qua chỉ là mộtcâu nói đùa mà để mất một chức quan to. Lại có một người cũng chỉ vì uống rượu, nói đùa mà làm liên lụy đếnba người. Tất cả phải bỏ mạng chỉ vì câu nói đùa. Vì sao vậy? Có bài thơ làm chứng: Đường đời lắm nỗi gian nan Chỉ vì đua cợt mà oan có ngày Vô tình mây trắng nào hay Cuồng phong thổi bạt mây bay khôn cùng. Thời Cao Tông định đô tại Lâm An, đây là nơi phồn hoa đô hội,không kém gì Biện Kinh xưa kia. Cạnh Tiễn Kiều có một người tên là LưuQuý, tự là Quân Tiến. Ông bà tổ tiên vốn là người căn cơ nhưng đến đờiQuân Tiến thời vận rủi ro. Đầu tiên cũng cắp sách tới trường, nhưng xem rakhông học được bèn quay sang buôn bán, chẳng khác nào giữa đường cắt tócđi tu. Khi mở hàng lại không biết nghề nên cứ lỗ lụi mất cả v ...

Tài liệu được xem nhiều: