Danh mục

Đoán Án Kỳ Quan - Chương 4 (C)

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 145.53 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Từ khi Triệu Tương mắc oan, thấm thoát đã nửa năm. Tuy mấy lần thẩm vấn, song Phùng thị vẫn biệt vô âm tín, trở thành nghi án. Một hôm từ huyện đường về phòng giam Triệu Tương gặp Chu Thanh Hà. Chu Thanh Hà là người từng phụ trách kho lương thục của huyện, chỉ do một sơ xuất nhỏ đã phải vào ngục. Là người nghĩa hiệp, vốn coi khinh tiền bạc, quý mến bạn bè, ở nhà ngục mấy ngày Chu Thanh Hà chuyện trò với Triệu Tương rất tâm đầu ý hợp. Một hôm Triệu...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đoán Án Kỳ Quan - Chương 4 (C) Đoán Án Kỳ Quan Chương 4 (C) Từ khi Triệu Tương mắc oan, thấm thoát đã nửa năm. Tuy mấy lầnthẩm vấn, song Phùng thị vẫn biệt vô âm tín, trở thành nghi án. Một hôm từhuyện đường về phòng giam Triệu Tương gặp Chu Thanh Hà. Chu ThanhHà là người từng phụ trách kho lương thục của huyện, chỉ do một sơ xuấtnhỏ đã phải vào ngục. Là người nghĩa hiệp, vốn coi khinh tiền bạc, quý mếnbạn bè, ở nhà ngục mấy ngày Chu Thanh Hà chuyện trò với Triệu Tương rấttâm đầu ý hợp. Một hôm Triệu Tương mời Chu Thanh Hà uống rượu, ThanhHà hỏi cặn kẽ vì sao anh phải chịu tội. Triệu Tương kể hết mọi chuyện,Thanh Hà ngậm ngùi nói: - Anh bị oan mà không sao tự gỡ tội cho mình, khiến tôi nghe mà nátruột nát gan. Nói xong Thanh Hà cúi đầu trầm ngâm hồi lâu, rồi lại hỏi: - Có phải vợ anh họ Phùng, tên thường gọi là cô Bảy, cổ tay trái cómột nốt ruồi không? Triệu Tương nước mắt rơi lã chã nói: - Vợ tôi đúng là con thứ bảy, tay trái có nốt ruồi, sao anh lại biết? Chu Thanh Hà vội cầm lấy chai rượu, rót một chén đầy đưa cho TriệuTương, rồi nói: - Thế thì đúng rồi. Vợ anh còn sống, anh nhất định sẽ được tha. Tôimừng cho anh. Triệu Tương mừng vui khôn xiết, nói: - Anh biết vợ tôi còn sống, xin anh chỉ giúp, đến chết tôi cũng khôngdám quên ơn. - Tôi có người bạn thân, tên là Thẩm Cầu Trọng, - Chu Thanh Hà nói,- sống ở huyện Thượng Hải, cách thành mười dặm, nơi ấy gọi là Trang Viênnhà họ Lý. Nửa tháng trước tôi tới đó được bạn khoản đãi, ở mãi tới khuya.Bạn tôi bảo: Ở đây có một mỹ nhân, anh có muốn gặp không?”. Tôi hỏingười ấy đẹp thế nào. Bạn tôi bảo: Người này không phải là hạng gái lầuxanh, mà là gái nhà lành. Họ Phùng, tên Nhị Nương. Chồng bị tạm giam,nay gửi thân ở trang viên Lý Tịnh Ngô. Nàng đang độ thanh xuân, sắc đẹpkhuynh thành, cô ta đòi giá rất cao, nếu không phải là bạn tương tri thì khómà gặp được. Mới nghe nói thế, tôi đã thấy xiêu lòng. Tối ấy chúng tôi tớiđó thế rồi bạn tôi về, chỉ mình tôi ngủ lại. Đêm đến tôi thấy cô ấy khóc rồinói rằng: Thiếp họ Phùng, tên thường gọi là cô Bảy. Chồng là Triệu Tương.Lấy nhau vừa được một năm thì gặp tai họa, bị Tưởng Vân lừa đến đây, bứcthiếp đi vào con đường này. Nếu chàng có thể báo tin được cho gia đình,thiếp không bao giờ dám quên ơn. Tôi thương cô gặp chuyện không hay,phải dấn thân vào vũng bùn. Tôi đã hứa là sẽ giúp cô. Không ngờ, sau khi vềnhà, việc vận chuyển lương thực bận rộn, chưa dò hỏi ra, nay gặp anh tròchuyện, thấy sự việc khớp nhau. Quả thực cô ấy đúng là vợ anh, không cònnghi ngờ gì nữa. - Vợ tôi ở đấy, thì ta tính kế sao đây. - Triệu Tương hỏi. - Tôi sẽ viết đơn bẩm lên huyện cho anh. - Chu Thanh Hà nói. Saunhờ thằng nhỏ Chu Hiếu làm chứng dẫn bắt, chỉ thiếu người đưa lá đơn nàytrình lên quan huyện thôi. Đang bàn soạn, thì Triệu Vân Sơn đến thăm. Triệu Tương nói hếtchuyện cho bạn nghe. Triệu Vân Sơn vui mừng nói: - Người đệ trình đơn không khó, có thể giao cho Triệu Nguyên cháutôi. Chu Thanh Hà lập tức viết đơn đưa cho Vân Sơn. Lại viết một bức thưdặn Kính Thừa ngay ngày hôm đó đem lệnh tới Thượng Hải. Lính hầu đi hai ngày, chỉ dẫn người quản trang viên Lý Thái trở về Trihuyện vặn hỏi tỉ mỉ. Lý Thái nói: - Ở trang viên của con không có Phùng thị, mấy tháng trước, gia chủLý Xuân Nguyên chỉ có một kỹ nữ Tô Châu tên là Mã Nhị Nương, cô ta ởđược nửa tháng, rồi đi. Con cũng không biết cô ta hiện ở đâu, thì có lệnh củangài gọi. Gia chủ con có gửi một bức thư dâng lên ngài, mời ngày tới chơi.Tri huyện tha Lý Thái về. Triệu Tương bị đánh hai mươi gậy, người làmChu Hiếu cũng bị đánh mười gậy. Trở về nhà giam, Triệu Tương vô cùngđau khổ, khóc rống lên. Chu Thanh Hà cũng cảm thấy buồn, chẳng nói nănggì. Hơn một tháng sau, Chu Thanh Hà được tha. Khi từ biệt Triệu Tương,Thanh Hà nói: - Chỉ trong vòng năm ngày tôi quyết tìm ra sự thực, sẽ báo cho anh.Đúng như đã nói, tối ngày thứ sáu Thanh Hà tới nhà ngục, mặt mày rạng rỡ,nói với Triệu Tương rằng: - Vừa ra tù, tôi đến đó ngay, dò hỏi biết cô ấy đã thay chỗ ở, và cũngđã tìm thấy. Tôi vừa gặp Triệu Vân Sơn, hẹn anh ấy sáng mai cùng đi tố cáo.Tôi đến báo tin cho anh biết. Nay chỉ chờ vợ anh tới, sẽ đối chất minh oan. Triệu Tương nghe xong, hai hàng nước mắt chảy ướt đẫm gò má, nói: - Rất cám ơn anh đã nhiệt tình cứu giúp, tôi đâu dám quên ơn. Chỉ cóđiều kiếp tôi là kiếp chó, phải dấn thân nơi tù tội chẳng may vẫn không tìmđưa được vợ tôi tới đây, tôi không bao giờ dám phụ lòng tốt của anh. Nhungtôi sẽ bị đánh đến xương tan thịt nát. Chu Thanh Hà mặt tái đi nói: - Lần này tôi sẽ tự làm chứng dẫn đi bắt, nhất quyết không sai. Hơnnữa, tôi rất ái ngại cho vợ chồng anh, một người bị giam cầm, còn một ngườiphải làm gái lầu xanh. Tôi đã không ngần ngại, bỏ cả công việc đi khắp nơitìm ra sự thực, mà anh ...

Tài liệu được xem nhiều: