Danh mục

Đoán Án Kỳ Quan - Chương 6

Số trang: 14      Loại file: pdf      Dung lượng: 142.06 KB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 4,000 VND Tải xuống file đầy đủ (14 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ở huyện Giang Đô có một vị tú tài tên là Hồ Đăng Cử. Cha mẹ ông bị giết, đầu bị lấy mất. Cả nhà Đăng Cử hồn bay phách lạc, hốt hoảng lên báo quan huyện Thi Công. Tới huyện thì gặp lúc quan đang làm việc, ông vào huyện đường, cúi chào rồi trình đơn lên quan, nói: - Thưa thầy, thầy là bậc bề trên, tai họa bỗng dưng giáng xuống đứa học trò này. Con xin cúi đầu thưa với thầy, thầy hãy lập tức bắt ngay. Nói xong ông dâng lá đơn lên, thư...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đoán Án Kỳ Quan - Chương 6 Đoán Án Kỳ Quan Chương 6 Hồ Tú Tài Cáo Trạng Kêu Oan Thi Hiển Thần Nằm Mơ Xử Án Ở huyện Giang Đô có một vị tú tài tên là Hồ Đăng Cử. Cha mẹ ông bịgiết, đầu bị lấy mất. Cả nhà Đăng Cử hồn bay phách lạc, hốt hoảng lên báoquan huyện Thi Công. Tới huyện thì gặp lúc quan đang làm việc, ông vàohuyện đường, cúi chào rồi trình đơn lên quan, nói: - Thưa thầy, thầy là bậc bề trên, tai họa bỗng dưng giáng xuống đứahọc trò này. Con xin cúi đầu thưa với thầy, thầy hãy lập tức bắt ngay. Nói xong ông dâng lá đơn lên, thư lại nhận đơn đặt lên bàn. Thi Cônglặng lẽ nghiền ngẫm. Trong đơn viết: Người trình đơn là học trò Hồ Đăng Cử, đời ông con sống tại huyệnGiang Đô. Cha con từng làm Hàn lâm, khi tuổi già sức yếu về sống tại quênhà. Ông làm nhiều việc thiện, xót thương người nghèo khổ, không bao giờhà khắc với mọi người. Thế mà vào một đêm nọ, cha mẹ con đóng cửa ngủ.Đến khi trời sáng, chúng con tới thăm, gõ cửa, không thấy cha mẹ thưa, concuống lên, đạp cửa vào, thấy cha mẹ con đều nằm trên giường, hai chiếc đầumất tích. Con hổ thẹn học tại trường, mà để cha mẹ chết thảm hại như thế.Con gắn bó với trường học, rất hổ thẹn với cha mẹ. Bởi thế con trình lênngài, thiết tha mong ngài ra ơn, cho bắt ngay bọn hung thủ, để rửa mối hậncho con. Xin vô cùng biết ơn ngài. Xin dâng đơn. Thi Công xem xong đơn, bất giác gật đầu, kinh sợ. Ông nghĩ: Đêmkhuya vào nhà, không phải kẻ gian thì là giặc. Vợ chồng Hồ Hàn lâm già màbị giết, lại không lấy của, mà lấy đầu đi, thì rõ ràng là hành động trả thù.Việc này, lại không viết giấy để lại, thì làm thế nào bây giờ.. ông cảm thấykhó khăn, một lúc lâu ông nói: - Ta sẽ cử ngay bốn quan Bổ sảnh đi khám nghiệm tử thi, xong sau đóanh cứ khâm liệm cha mẹ. Nhất định ta sẽ tìm ra manh mối giải quyết. Hồ Tú Tài nghe thấy thế đành nuốt nước mắt, rời khỏi công đường vềlo việc khám nghiệm tử thi. Thi Công cho người đi báo ngay với quan Bổ sảnh, tới nhà họ Hồkhám nghiệm tử thi, về trình báo với Thi Công. Bỏ tờ đơn vừa nhận vào túi,Thi Công kết thúc buổi làm việc. Trở về thư phòng nghỉ ngơi, uống trà, dùngcơm, rồi rút tờ đơn ra đặt trên bàn đọc đi đọc lại. ông cúi đầu suy nghĩ, vụ ánnày thật khó giải quyết. Ông ngoái người giơ tay với lấy một bộ sách cổ trêngiá, đó là cuốn Đập bàn kêu lạ, đặt lên xem. ông so sánh với vụ án này,cho rằng, đây là việc không có đầu mối, khó mà giải quyết được. Thấy ngườimệt mỏi, ông đặt sách xuống bàn, gục trên án thư, mơ màng rồi ngủ thiếp đilúc nào không hay. Trong giấc mơ ông thấy, trên bờ tường có một đàn chín con sẻ vàng,đang vẫy đuôi, gạt mỏ kêu chích chích. Thấy vậy Thi Công rất kinh ngạc.Tiếp đó lại nghe thấy tiếng lợn kêu ụt à ụt ịt. Đó là bảy con lợn con của DuQuang Nhi, nhìn hiền thần kêu ngậu xị. Thi Công thấy lạ, vừa định nhìn kỹthì chín con sẻ vàng bay vụt xuống đất, cùng với mấy con lợn con đứng cảhai chân nhìn sẻ vàng, sẻ vàng quắp móng, rồi cùng nhau kêu loạn cả lên. Sẻkêu, lợn hộc, bỗng nhiên thấy một trận gió quái lạ cuốn cả sẻ và lợn đi. ThiCông giật mình tỉnh giấc, kêu ầm lên: Thật là quái lạ. Thi An đứng bêncạnh thấy chủ nhân kinh sợ kêu lên như thế, chẳng hiểu vì sao, vội vàng gọi: Ngài! Ngài hãy tỉnh dậy. Thi Công nghe thấy, ngẩng đầu mở mắt, trầm ngâm hồi lâu. Nghĩ lạiviệc trong mơ, nói: - Lạ thay, kỳ quặc thay! Rồi hỏi Thi An đã mấy giờ rồi. Thi An đáp: - Mặt trời đã lặn rồi. Thi Công gật đầu, lại hỏi: - Vừa giờ anh có trông thấy gì không? - Con chẳng thấy gì cả, - Thi An nói. - Nhưng có một cơn gió thổi quatường. Nghe thấy thế Thi Công nghĩ lại, chín con sẻ vàng, bảy con lợn conquái lạ, chắc là trong đó có uẩn khúc gì đây. Thế rồi ông để sách lên giá nghĩngợi liên miên, không sao ngủ được. Sáng hôm sau trở dậy, Thi Công rửa mặt, mặc quần áo chỉnh tề, rồitruyền lệnh mở công đường. Ngồi vào ghế, ông rút lệnh gọi Anh CôngNhiên và Trường Tử Nhân tới. Hai người tới quỳ lạy dưới công đường, ThiCông nghĩ tới chín con sẻ vàng (hoàng tước) và bảy con lợn con (thất chư)ghi vào lệnh, nói: - Hạn trong năm ngày, hai người phải bắt được Cửu Hoàng và ThấtChư về đây cho ta, nếu chậm trễ ta sẽ phạt nặng chứ không tha. Rồi ông đưa lệnh cho hai người. Hai người tiến lên nửa bước, quỳxuống nói: - Thưa ngài, chúng con xin ngài cho biết Cửu Hoàng và Thất Chư làtên người hay tên vật, hiện chúng đang ở đâu, xin ngài chỉ rõ. Chúng con đitìm sẽ bắt về. Nói xong lại cúi lạy. Thi Công thấy thế nói: - Các ngươi là đồ vô dụng, ngay cả Cửu Hoàng, Thất Chư cũng khôngbiết, thì làm sai dịch thế nào được? Rõ ràng các người muốn lẩn tránh, đùavới pháp luật. Hãy lôi bọn này ra đánh cho ta. Hai người này bị sai nhân lôi ra, đánh mỗi người mười lăm gậy. Họquỳ xuống, nói: - Thưa ngài, rốt cục thì ngài cũng nên nói rõ, chúng con ...

Tài liệu được xem nhiều: