Nguyên Lỗ trang-công có một người em cùng mẹ là Công-tử Quí, trong bàn tay của Công-tử Quí có chữ hữu nên gọi là Quí-hữu . Quí-hữu vốn tánh cương trực, lại cùng một mẹ, nên Lỗ trang-Công rất yêu quí. Lỗ trang-công lại còn có một thứ huynh là Khánh Phủ, và một thứ đệ là Thúc-nha, hai người nầy gian xảo, nên Lỗ trang-Công chẳng phục. Quý-hữu , Khánh-phủ, Thúc-nha cả ba đều làm chức Đại-phu trong triều.Trong thời gian Lỗ trang-Công mới lên ngôi, ra chơi nơi đất Lang-đài, gặp người con gái họ Đảng tên...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đông Châu Liệt Quốc - hồi 22 Đông Châu Liệt Quốc hồi 22 Quí-hữu đảm đương nước Lỗ Tề-hầu trông thấy yêu ma Nguyên Lỗ trang-công có một người em cùng mẹ là Công-tử Quí,trong bàn tay của Công-tử Quí có chữ hữu nên gọi là Quí-hữu . Quí-hữu vốn tánh cương trực, lại cùng một mẹ, nên Lỗ trang-Công rấtyêu quí. Lỗ trang-công lại còn có một thứ huynh là Khánh Phủ, và một thứ đệlà Thúc-nha, hai người nầy gian xảo, nên Lỗ trang-Công chẳng phục. Quý-hữu , Khánh-phủ, Thúc-nha cả ba đều làm chức Đại-phu trongtriều. Trong thời gian Lỗ trang-Công mới lên ngôi, ra chơi nơi đất Lang-đài,gặp người con gái họ Đảng tên là Mạnh-Nhâm, nhan sắc tuyệt trần, Lỗtrang-Công đem lòng yêu dấu, sai người đi thỉnh. Mạnh-nhâm không đến. Lỗ trang-công sai người đến hứa với Mạnh Nhâm nếu kết duyên tơtóc sẽ được phong làm chánh thất. Mạnh-nhâm bắt Lỗ trang-Công phải chích huyết ăn thề mới nhận lời. Sau khi thề nguyền xong, Lỗ trang-công đem Mạnh-nhâm về cungchung sống. Qua một thời gian Mạnh-nhâm sanh đặng một trai là Công-tử Ban . Lỗ trang-công muốn giữ lời thề, lập Mạnh-nhâm lên làm chánh thất,người mẹ Lỗ trang-Công là Văn-khương nhất thiết không thuận , bảo phảilấy nàng Ai-khương, con gái Tề tương-công về làm chánh-thất. Lỗ trang-công không dám cãi lời mẹ. Tuy-nhiên lúc bây giờ nàng Ai-khương còn bé lắm, phải chờ đợi hai mươi năm trời nữa mới cưới được. Bởi vậy, Mạnh-Nhâm dù chưa lập chánh-thất nhưng trong hai mươinăm ấy vẫn làm chủ trong cung . Đến lúc Ai-khương về làm phu-nhân thì Mạnh-nhâm đã qua đời rồi. Nàng Ai-Khương không con . Em gái Ai khương là Thúc-khươngtheo Ai-khương sang , lấy Lỗ trang-công sinh được Công-tử Khải . Trước kia, Lỗ trang-công lại còn lấy nàng Phong-thị làm tiểu-thiếp, cósanh đặng một trai là Công-tử Thân nữa. Như vậy, Lỗ trang-công có ba trai : Công-tử Ban , Công-tử Khải vàCông-tử Thân . Về phần nàng Ai-khương, tuy được lập làm chánh-thất, song đã chẳngcon, lại hận vì trước kia Tề tương-Công giết cha mình, nên bề ngoài kínhtrọng Lỗ trang-công , mà bên trong ghét thầm. Ai-khương thấy Khánh-phủ mặt mũi khôi ngô, đem tình dan díu tưthông với nhau; lại kết đảng với Thúc Nha em cùng mẹ của Khánh phủ đểmưu lập Khánh-phủ lên ngôi . Thúc-nha làm Tể tướng. Một hôm nhân tiết trời không mưa . Lỗ trang-công đi tế đảo-vũ, truyền bọn nữ-nhạc tập dượt nơi sân nhàquan Đại-phu Lương-thị. Quan Đại-phu Lương-thị có một đứa con gái khá đẹp, thường đi lạivới Công-tử Ban . Hai bên trao tình cá nước, và Công-tử Ban hứa sau nầynối ngôi sẽ phong cho nàng làm phu-nhân . Hôm ấy con gái Lương-thị , bắc thang lên tường xem diễn nhạc,chẳng may gặp Ngữ nhân-Lạc là tên giữ ngựa, đứng ngoài tường trông thấy . Dẫu là phận tôi đòi, nhưng khát vọng của con người đâu cách biệt,Ngữ nhân-lạc cất lên vài giọng hát đưa tình để ghẹo hoa . Hát rằng : Hoa xuân hơ hớ nhuỵ đào Tiếc thay ! Ong bướm chưa vào vườn xuân Tường cao vòi vọi Bóng nguyệt mông lung Ước ao cá nước tương phùng Ấp yêu mộng đẹp cho lòng phôi pha ! Công-tử Ban nghe tiếng hát chạy đến, trông thấy Ngữ nhân-lạc , lòngcăm tức truyền bắt vào, đánh ba trăm roi, máu tuông lai láng . Ngữ nhân-lạc khóc lóc van xin . Công-tử Ban mới tha cho và đem việc ấy thuật lại với Lỗ trang-công . Lỗ trang Công nói : - Đối với đứa tiểu-nhân vô lễ, một là bỏ qua , hai là giết đi . Con đánhnó như vậy không khỏi gây thù oán. Vả lại Ngữ nhân-lạc là đứa có sức mạnhphi-thường, mọi người ai cũng biết, con khá cẩn thận. Quả vậy, Ngữ nhân-lạc tuy là một kẻ tôi đòi , song sức mạnh ít ai sánhkịp. Đã có lần Ngữ nhân-lạc từ trên chòi canh cao hai mươi trượng nhảyxuống đất mà vẫn đứng dậy như chơi . Lại cầm cột chòi canh rung rinh làmcho mọi người phải khiếp sợ. Bị Công-tử Ban đánh đập ; Ngữ nhân-lạc đem lòng thù oán, đến xinlàm tôi cho Khánh-phủ. Khánh-phủ liền thu dùng. Năm sau Lỗ trang-Công bệnh biết mình không sống được lâu , lạinghi Khánh Phủ muốn cướp ngôi, nên gọi Thúc Nha và hỏi dò ý kiến. Quả nhiên Thúc-nha khen Khánh-phủ, và khuyên Lỗ trang-Công nêntruyền ngôi lại cho Khánh-phủ. Lỗ trang-công buồn bã, nhưng không tỏ ý cho Thúc-Nha biết. Thúc-nha bái tạ lui ra . Lỗ trang-công lại cho đòi Quí-hữu vào hỏi. Quí-hữu nói : - Chúa-công ngày trước đã có lời ước với Mạnh-Nhâm . Tuy khônglập Mạnh-nhâm lên chánh-thất nhưng vẫn phải coi con của Mạnh-Nhâm làchính. Lỗ trang-công nói : -Thúc-nha khuyên ta nên truyền ngôi cho Khánh-phủ, việc ấy nênchăng ? Quí-hữu nói : - Khánh-phủ là một kẻ thiếu ...