Tấn Huệ công bị giam Ở Linh Đài sơn, vẫn tưởng rằng Mục CƠ thù oán mình, không biết những việc Mục CƠ lập kế để xin hộ, liền bảo Hàn Giản rằng : - Ngày trước tiên quân ta nếu biết nghe lời Sử TÔ không kết than với Tần thì không đến nỗi có việc này ! Hàn Giản nói : CÓ phải là lỗi tại tiên quân kết thân với Tần đâu ! Nếu Tần không nghĩ tình thân thuộc thì sao chúa công được về nước. Tần đã giúp cho chúacông về, mà lại đem...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đông Châu Liệt Quốc - Hồi 31 Đông Châu Liệt Quốc Hồi 31 Tấn Huệ công nồi giận giết tướng Giới Tử Thôi cắt thịt nuôi vua Tấn Huệ công bị giam Ở Linh Đài sơn, vẫn tưởng rằng Mục CƠ thùoán mình, không biết những việc Mục CƠ lập kế để xin hộ, liền bảo HànGiản rằng : - Ngày trước tiên quân ta nếu biết nghe lời Sử TÔ không kết than vớiTần thì không đến nỗi có việc này ! Hàn Giản nói : CÓ phải là lỗi tại tiên quân kết thân với Tần đâu ! Nếu Tần khôngnghĩ tình thân thuộc thì sao chúa công được về nước. Tần đã giúp cho chúacông về, mà lại đem quân sang đánh, để gây sự thù oán, thì Tần có muốnđâu thế, chúa công nên nghĩ lại: Huệ công nín lặng. Chẳng bao lâu, Tần Mục công sai công tôn Chiđến Linh Đài sơn bảo Huệ công rằng : Các quan nước tôi, ai cũng căm giận nhà vua, nhưng chúa công tôi nểlời phu nhân mà không dám dứt tình. Ngày trước nhà vua có hẹn với chúacông tôi xin nộp năm thânh, nay nhà vua nên nộp ngay đi, rồi sai thế tử Ngữsang Tần làm con tin, thì chúa công tôi sẽ cho nhà vua về nước. Bấy giờ Tấn Huệ công mới biết Mục CƠ có lòng thương mình mà xinhộ, nên xấu hổ không biết dường nào, liền sai quan đại phu là Khước Khuấtvề nước Tấn bảo Lã Di Xanh lo việc nộp đất và đem thế tử Ngữ sang. Lã DiXanh đem địa đồ và những sổ sách đinh điền trong năm thành sang dâng nộpTần Mục công. Tần Mục công hỏi : - Sao còn thế tử Ngữ chưa thấy đến ? Lã Di Xanh nói : Bởi nay trong nước không được yên, vậy nên thế tử tôi còn phải Ở lại,chờ khi chúa công tôi về thì sẽ cho thế tử sang. Mục Công hỏi : vì cớ gì mà nướcTấn không được yên? . Lã Di Xanh nói : - Trong nước tôi ngày nay chia thành ra hai phái : phái quân tử thì tựnhận lỗi mình, mà biết cám ơn quý quốc ; còn phái tiểu nhân thì không tựxét lỗi tnình, mà đem lòng thù oán quý quốc, bởi thế thành ra không đưọtyên. Mục Công nói : - Người nước Tãn có còn mong cho vua trở về hay không ? Lã Di Xanh nói : Phái quân tử thì chắc thế nào chúa công tôi cũng được về nên muốnđưa thế tử sang để giảng hòa với quý quốc còn phải tiểu nhân thì chãc làchúa công tôi không về được, nếu muốn tôn lập thế tử để chống với quýquốc. Cứ như tôi nghĩ thì quý quốc bắt được chúa công tôi, cũng đã đủ lậpuy mà tha chúa công tôi lại càng tỏ được lòng nhân đức. Vừa có uy, vừa cóđức, ấy là cái sự nghiệp cúa một bậc bá chủ đấy ! Nếu ngảy nay quý quốc không tha chúa công tôi thì chỉ làmcho phái quân tử đau lòng và phái tiểu nhân căm giận, phỏng có ích gì choquý quốc ? Tôi dám chắc quý quốc không khi nào chịu bỏ cái sự nghiệp báchủ ấy ! Mục Công cười mà nói rằng : - Nhà ngươì nól cũng hợp ý ta lắm ! Nói xong, liền sai Mạnh Minh (con Bách Lý Hề) đi nhận lấy địa giớinăm thành và đặt quan trấn thủ. Lại sai công tôn Chi đem quân cùng với LãDi xanh đưa Tấn Huệ công vễ nước. Các quan đại phu nước Tấọ bị bắt từtrước cũng đều theo về cả, chỉ có Quắc ốm chết Ở nước Tần. Nga Tích nghe tin Tấn Huệ công sắp về, bảo Khánh Trịnh rằng : - Ngày trước nhà ngươi gọi Hàn Giản đi cứu chúa cồng, khiến chúacông. bị bắt, nay chúa công đưọc về, nhà ngươi tất phái tội âu là nhà ngươiliệu mà trốn sang nước khác thì hơn. Khánh Trinh nói : -Cứ theo binh pháp nói thì làm tướng đem quân đi đánh giặc mà bịthua, cũng còn đáng tội chết, huống chi ta làm cho chúa công bị bắt thì tội tobiết dường nào ! Nếu chúa công không về, ta cũng định đem gia quyến sangnước Tần xin chịu chết. Nay chúa công được về thì ta để cho chúa công trịtội ta mà làm gương cho kẻ khác, chứ việc gì phải trốn. Nga Tích nghe nói, thương mà thở dài. Huệ công về gần đến đấtGiáng thì thế tử Ngữ đem các quan ra nghênh tiếp. Huệ Công trông thấyKhánh Trịnh, có ý tức giận mà hỏi rằng : Nhà ngươi còn mặt mũi nào trông thấy ta nữa ! Khánh Trịnh nói : - Lần trước chúa công biết theo lời tôi mà báo ơn nước Tần thì nướcTần tất không sang đánh ; lần thứ hai biết theo lời tôi mà giảng hòa với Tầnthì Tần cũng không sang đánh ; đến lần thứ ba, biết theo lời tôi mà khôngdùng ngựa tiểu tứ thì cũng không đến nỗi thua, thế là tôi tận trung với chúacông đó, sao tôi lại không dám ra đây để nghênh tiếp chúa công ? Huệ công nói : - Bây giờ nhà ngươi còn nói gì nữa không ? Khánh Trịnh nói : - Tôi có ba tội đáng chết : có lời nói trung mà khiến vua không nghe,thế là một tội ; bói được làm chức xa hữu mà khìến vua không dùng, thế làhai tội ; đi gọi người cứu vua mà khiến vua bị bắt, thế là ba tội. Vậy tôi xinchịu tội chết. Huệ công không biết nói thế nào, sai Lương Do Mỵ kể tội KhánhTrịnh Lương Do Mỵ bảo Khánh Trịnh rằng : - Bấy nhiêu điều nhà ngươi nói đều không phải tội đáng chết, nhưngnhà ngươi có ba tội này đ ...