Công tử Quy Sinh,tên tự là Tử-Gia.Công tử Tống tên tự là TửCông,hai người đều là quý thích(họ hàng thân thích của vua) ở nước Trịnh.Bấy giờ đang năm đầu Trịnh Linh Công,công tử Tống và công tử Quy Sinh hẹn nhau cùng vào triều.Bỗng đâu ngón tay trỏ của công tử Tống tự nhiên rung động.Công tử Tống mới giở ngón tay mình đang rung cho công tử Quy Sinh xem.Công tử Quy Sinh lấy làm lạ.Công tử Tống nói: -Bao giờ ngón tay trỏ của tôi rung động thì thế nào ngày ấy tôi cũng được ăn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đông Châu Liệt Quốc - Hồi 52 Đông Châu Liệt Quốc Hồi 52 CÔNG TỬ TỐNG NGHĨ GHEN MIẾNG ĂN TRẦN LINH CÔNG QUÁ MÊ SẮC ÐẸP Công tử Quy Sinh,tên tự là Tử-Gia.Công tử Tống tên tự là Tử-Công,hai người đều là quý thích(họ hàng thân thích của vua) ở nướcTrịnh.Bấy giờ đang năm đầu Trịnh Linh Công,công tử Tống và công tử QuySinh hẹn nhau cùng vào triều.Bỗng đâu ngón tay trỏ của công tử Tống tựnhiên rung động.Công tử Tống mới giở ngón tay mình đang rung cho côngtử Quy Sinh xem.Công tử Quy Sinh lấy làm lạ.Công tử Tống nói: -Bao giờ ngón tay trỏ của tôi rung động thì thế nào ngày ấy tôi cũngđược ăn một món gì lạ.Ngày trước tôi đi sứ nước Tấn, được ăn thạch hoangư (cá),sau sang sứ nước Sở, được ăn thiên nga(ngỗng),một lần được ănhợp hoan quất (quýt),ngón tay trỏ đều báo trước,mà lần nào cũng nghiệmcả.Chưa biết ngày hôm nay được ăn món gì đây ! Khi công tử Tống và công Quy Sinh vào đến triều môn,thấy nội thịphụng mệnh đi gọi đồ tể gấp lắm...Công tử Tống hỏi nội thị rằng: -Nhà ngươi gọi đồ tể có việc gì? Nội thị nói: -Có người ở Hán Giang về,mua được một con giải to lắm,nặng hơnhai trăm cân đem dâng cho chúa công.Chúa công nhận mà thưởng cho ngườiấy,bây giờ buộc con giải ở dưới thềm,sai tôi đi gọi người vào làm thịt, đểđịnh bày tiệc thết các quan đại phu. Công tử Tống nói: -Ðó tức là một món ăn quý lạ,ngón tay trỏ của ta rung động quả là cónghiệm. Khi vào đến trong triều,trong thấy ở chân cột dưới thềm có buộc mộtcon giải thật to,hai người cứ nhìn nhau mà cười. Ðến lúc yết kiến Trịnh LinhCông,nét mặt hai người vẫn còn hớn hở.Trịng Linh Công hỏi: -Hai người hôm nay có sự gì mà vui mừng như vậy? Công tử Quy Sinh nói: -Lúc công tử Tống cùng với tôi sắp vào triều thì ngón trỏ rungđộng,công tử Tống có nói:hễ ngón tay trỏ rung động thì bao giờ cũng đượcăn món gì quý lạ.Nay trông thấy dưới thềm có buộc con giải to,chắc là thếnào chúa công ngự tiệc,cũng có gia ân đến chúng tôi,vậy nên chúng tôi buồncười. TRịnh Linh Công nói đùa rằng: -Nghiệm hay không,việc ấy còn tùy ở ta. Khi tan triều về,công tử Quy Sinh bảo công tử Tống rằng: -Miếng ngon dẫu có,nhưng nếu chúa công triệu nhà ngươi thì làm thếnào? Công tử Tống nói: -Ðã bày tiệc để thết các quan,có lẽ nào lại quên ta được! Ðến lúc ngự tiệc,nội thị đi triệu khắp cả các quan đại phu.Công tửTống hớn hở vào triều trông thấy công tử Quy Sinh.Liền cười mà bảo rằng: -Tôi vẫn chắc rằng chúa công thế nào cũng triệu tôi. Ðược một lúc,các quan đều đến cả.Trịnh Linh Công mời ngồi,rồi bảocác quan rằng: -Thịt giải là một món ăn quý lạ,ta không dám ăn một mình,xin cùngvới các ngươi cùng uống rượu. Các quan cùng nói: -Chúa công có của ngon vật lạ gì,cũng nhớ đến chúng tôi,chúng tôibiết lấy gì mà báo đền cho được. Nhà bếp đem món thịt giải dâng lên Trịnh Linh Công trước.TrịnhLinh Công nếm mà khen ngon,rồi sai người ban cho các quan mỗi ngườimột bát thịt giải và một đôi đủa ngà,mà đưa từ bàn dưới lên đến bàn trên.Khiđưa đến bàn nhất,bàn nhì thì chỉ có một bát thịt giải,nhà bếp bèn tâu vớiLinh Công rằng: -Thịt giải hết cả rồi,chỉ còn một bát,chúa công dạy đưa cho ai? Trịnh Linh Công nói: -Ðưa cho Tử Gia (tức là công tử Quy Sinh). Nhà bếp đêm bát thịt giải đưa đến trước mặt công tử Quy Sinh.LinhCông cười rầm lên mà bảo rằng: -Ta định ban khắp cho các ngươi mà lại thiếu một mình Tử-công(tứclà công tử Tống).Thế là số Tử Công không được ăn thịt giải.Ngón tay trỏ saogọi là nghiệm được. Nguyên Linh công cố ý truyền cho nhà bếp nấu thiếu đi một bát thịtgiải đế chứng tỏ rằng ngón tay trỏ của công tử Tống không nghiệm,cốt ý gâynên một câu chuyện cười.Ai ngờ công tử Tống đã trót nói khoát với công tửQuy Sinh,ngày nay thấy các quan đều được ăn cả,mà mình không đưọcăn,thẹn quá hóa giận,mới chạy thẳng đến trước mặt Linh công,thò ngay tayvào bát thịt giải của Linh Công,vớt lấy một miếng cầm ăn,vừa ăn vừa nói: -tôi đã được ăn rồi,có phải ngón tay trỏ của tôi không nghiệm đâu! Nói xong,tức khắc lui ra.Trịnh Linh công nổi giận,ném đũa xuống màrằng: -Công tử Tống vô lễ,dám khinh ta như vậy,hay là cho nước Trịnhkhông có lưỡi gươm sắc chém được đầu hắn chăng! Bọn công tử Quy Sinh đều sụp lạy mà tâu rằng: - Công tử cậy tình thân thuộc,muốn được thừa huệ chúa công,có phảidám vô lễ đâu,xin chúa công tha lỗi cho. - Linh công hầm hầm tức giận.Các quan đều mất vui mà tan vềcả.Công tử Quy Sinh tức khắc đến nhà công tử Tống mà bảo rằng: - Ngày hôm nay chúa công tức giận lắm,sáng mai công tử nên vàotriều xin lỗi. Công tử Tống nói: -Hễ mình khinh người thì người ta cũng khinh mình dẫu ai cũ ...