Danh mục

Đông Châu Liệt Quốc - Hồi 80

Số trang: 29      Loại file: pdf      Dung lượng: 180.17 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 13,000 VND Tải xuống file đầy đủ (29 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Quan đại phu nước Việt là Văn Chủng được vua Ngô cho hoà, về tâu với vua Việt rằng: - Vua Ngô đã rút quân về, có sai quan đại phu là Vương Tôn Hùng theo tôi đến đây để giục khởi trình; còn quan thái tể là Bá Hi thì đóng quân ở Ngô Sơn để đợi chúa công sang cống . Câu Tiễn nghe nói, hai hàng nước mắt chảy xuống ròng ròng . Văn Chủng nói:- Kỳ hạn đã gần đến nơi, chúa công nên mau mau trở về thành để thu xếp việc nước, chứ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đông Châu Liệt Quốc - Hồi 80 Đông Châu Liệt Quốc Hồi 80 Phù Sai mắc mưu tha vua Việt Câu Tiễn hết sức thờ nước Ngô Quan đại phu nước Việt là Văn Chủng được vua Ngô cho hoà, về tâuvới vua Việt rằng: - Vua Ngô đã rút quân về, có sai quan đại phu là Vương Tôn Hùngtheo tôi đến đây để giục khởi trình; còn quan thái tể là Bá Hi thì đóng quân ởNgô Sơn để đợi chúa công sang cống . Câu Tiễn nghe nói, hai hàng nước mắt chảy xuống ròng ròng . VănChủng nói: - Kỳ hạn đã gần đến nơi, chúa công nên mau mau trở về thành để thuxếp việc nước, chứ thương khóc làm gì! Câu Tiễn gạt nước mắt trở về thành, trông thấy chợ búa như cũ mà traitráng tiêu điều thì rất là hổ thẹn . Vua Việt mời Vương Tôn Hùng nghỉ ởcông quán rồi thu xếp vàng ngọc đóng thành mấy xe; lại chọn những mỹ nữtrong nước được ba trăm ba mươi người, định đem ba trăm người nộp PhùSai, còn ba mươi ngươi đem nộp cho Bá Hi . Câu Tiễn vẫn còn chưa muốnkhởi hành, Vương Tôn Hùng phải giục giã luôn mãi . Câu Tiễn khóc mà bảo triều thần rằng: - Ta nối nghiệp tiền nhân, vẫn một lòng kính sợ; không dám lườibiếng, nay vì một trận thua mà đến nỗi này, phải đem thân đi làm thằng tù ởnước khác, chuyến đi này chắc không có ngày trở lại! Triều thần đều ứa nước mắt . Văn Chủng tâu rằng: - Ngày xưa vua Thang bị giam ở Hạ Đài, Văn vương bị giam ở Dữ Lýmà sau nên được nghiệp vương; Tề Hoàn công phải chạy sang nước Cử, TấnVăn công phải chạy sang nước Địch, mà sau nên được nghiệp bá . Xem thếthì biết cai cảnh khổ sở, chính là trời mở đường cho đứng vương bá đó .Chúa công cứ vững lòng mà theo ý trời, sẽ có ngày hưng thịnh được, can chimà quá nghĩ, để đến nỗi tổn thương cái chí của mình . Ngày hôm ấy Câu Tiễn làm lễ tế nhà tôn miếu, Vương Tôn Hùng đitrước một ngày, Câu Tiễn và phu nhân đi sau . Triều thần tiễn đến bến sốngChính Giang . Phạm Lãi sắp thuyền ở Cố Lăng và bày một tiệc rượu tiễn .Văn Chủng dâng chén rượu chúc cho Câu Tiễn . Câu Tiễn ngẩng mặt lêntrời mà thở dài, rồi cầm chén mà rơi nước mắt, chẳng nói gì cả . Phạm Lãinói: - Các bậc thánh hiền đời xưa cũng thường gặp những cảnh khổ não,những điều sỉ nhục, không thể chịu được, có phải là chỉ một chúa công ngàynày mà thôi đâu! Câu Tiễn nói: - Ngày xưa vua Nghiêm dùng hiền thần là Thuấn và Vũ mà thiên hạđược trị bình, dẫu có thuỷ tai, cũng không hại người lắm . Nay ta phải bỏViệt sang Ngô, giao nước nhà cho các quan đại phu, các quan đại phu nghĩsao cho khỏi phụ lòng ta trông cậy! Phạm Lãi bảo triều thần rằng: - Tôi thiết tưởng vua phải lo thì bề tôi nhục, vua phải nhục thì bề tôinên chết . Nay chúa công ta phải lo về nỗi bỏ nước, phải nhục về nỗi sangNgô, bọn ta đây há lại không có một kẻ hào kiệt vì chúa công chia buồn haysao ? Các quan đại phu đồng thanh đáp rằng: - Ai cũng là tôi con, tuỳ ý chúa công sai khiến . Câu Tiễn nói: - Các quan đại phu còn có lòng thương ta thì xin cứ tự nói chí mình đểxem ai có thẻ theo đi, ai có thể ở nhà giữ nước được ? Văn Chủng nói: - Ở nhà để xem xét công việc trong nước thì Phạm Lãi không bằng tôi,nhưng đi theo chúa công mà lâm cơ ứng biến thì tôi không bằng Phạm Lãi . Phạm Lãi nói: - Văn Chủng xét mình đã rõ lắm, chúa công nên đem việc nước màgiao cho, còn như việc nhẫn nhục mà theo chúa công để nghĩ cách báo thùthì tôi không dám từ chối . Phạm Lãi nói xong thì lần lượt đến các quan đại phu tỏ bày ý kiến .Quan thái tể là Khổ Thành nói: - Tuyên bố mệnh lệnh để tỏ đức tính của nhà vua, và quyết đóannhững việc khó khăn, khiến cho dân biết yên phận, đó là việc của tôi! Quan hành nhân là Duệ Dung nói: - Đi sứ các nước chư hầu, ứng đối không đến nỗi chịu nhục, đó là việccủa tôi! Quan tư trực là Hạc Tiến nói: - Vua có điều gì trái lẽ, xin hết sức can ngăn, dẫu kẻ thân thích nhàvua cũng không vị nể, đó là việc của tôi! Quan tư mã là Chư Kế Dĩnh nói: - Bày trận đánh giặc, dẫu tên đạn bời bời mà không chịu lui, vẫn mộtcố tiến, đó là việc của tôi! Quan tư nông là Cao Như nói: - Dốc lòng khuyên dân cố chăm chỉ làm ăn, nghĩ cách tiết kiệm, đó làviệc của tôi! Quan thái sử là Kế Nghê nói: - Xem xét thiên văn địa lý để dò biết mọi sự cát hung, đó là việc củatôi! Câu Tiễn nói: - Ta dẫu phải sang làm tù ở nước Ngô, nhưng đã có các quan đại phudốc lòng cố sức mà giữ gìn nước nhà, thì ta còn lo gì nữa! Câu Tiễn cho các quan triều thần ở lại, còn mình thì cùng với PhạmLãi đi sang Ngô . Vua tôi tiễn biệt nhau đều ràn rụa nước mắt, Câu Tiễnngửa mặt lên trời mà than rằng: - Cái chết ai không sợ, nhưng ta đây nghĩ đến cái chết, mà trong bụngkhông thấy sợ chút nào! Nói x ...

Tài liệu được xem nhiều: