Ngô Khởi vốn người nước Vệ, lúc bé còn ở trong làng, Ngô Khởi thường bị mẹ tránch mắng về tội du đãng, hay chơi nghề đánh gươm . Ngô Khởi cắn cánh tay chảy mắu ra mà thề với mẹ rằng: - Từ nay trở đi, con xin từ giã mẹ, đi học phương khác . Nếu không làm nên khanh tướng, lên xe xuống ngựa, cờ mở trống giong, thì con quyết không về nước Vệ trông thấy mẹ nữa! Người mẹ khóc mà bảo ở nhà . Ngô Khởi chẳng ngảnh cổ lại, cứ việc ra...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đông Châu Liệt Quốc - Hồi 86 Đông Châu Liệt Quốc Hồi 86 Ngô Khởi giết vợ cầu quan Trâu Kỵ gẩy đàn làm tướng Ngô Khởi vốn người nước Vệ, lúc bé còn ở trong làng, Ngô Khởithường bị mẹ tránch mắng về tội du đãng, hay chơi nghề đánh gươm . NgôKhởi cắn cánh tay chảy mắu ra mà thề với mẹ rằng: - Từ nay trở đi, con xin từ giã mẹ, đi học phương khác . Nếu khônglàm nên khanh tướng, lên xe xuống ngựa, cờ mở trống giong, thì con quyếtkhông về nước Vệ trông thấy mẹ nữa! Người mẹ khóc mà bảo ở nhà . Ngô Khởi chẳng ngảnh cổ lại, cứ việcra thẳng cửa bắc, đi sang nước Lỗ, xin học với Tăng Sâm, là học trò giỏi củaKhổng Tử . Ngô Khởi ngày đem chăm chỉ, không quản khó nhọc . Quan đạiphu nước Tề là Điền Cư đến nước Lỗ nghe nói Ngô Khởi là người ham họcmới thử hỏi chuyện thì thấy ứng đối trơn tru như nước chảy liền gả con gáicho . Ngô Khởi học Tăng Sâm được mấy năm, Tăng Sâm biết là nhà NgôKhởi còn có mẹ già, mới hỏi rằng: - Ngươi đi học đã lâu ngày, mà không về thăm mẹ thì sao cho đànhlòng ? Ngô Khởi nói: - Con đã thề rằng nếu không làm nên khanh tướng thì không trở vềnước Vệ nữa! Tăng Sâm nói: - Đối với người khác thì mới nên thề, còn đối với mẹ thì thề sao được! Từ bấy giờ Tăng Sâm có lòng ghét Ngô Khởi . Chưa được bao lâu, cótin đồn rằng mẹ Ngô Khởi đã chết, Ngô Khởi ngửa mặt lên trời kêu to batiếng, rồi lại chùi nước mắt mà đọc sách như thường . Tăng Sâm giận mà nóirằng: - Ngô Khởi không về để tang mẹ, thế là người quên gốc! nước khôngnguồn thì tất phải kiệt, cây không gốc thì tất phải gãy, người mà không gốcthì sống sao đuợc! Ngô Khởi không phải là học trò ta! Tăng Sâm sai học trò đuổi Ngô Khởi ra, không cho học nữa . NgôKhởi bỏ đạo nho, đi học binh pháp . Trong ba năm, học đã thành nghề, mớixin làm quan ở nước Lỗ . Quan tướng quốc nước Lỗ là Công Nghi Hưu,thường cùng với Ngô Khởi bàn việc binh, biết Ngô Khởi là người có tài, bènnói với Lỗ Mục công, dùng cho làm quan đại phu . Ngô Khởi đã có lươngbỗng, mới mua nhiều tì thiếp để cầu vui . Bấy giờ quan tướng quốc nước Tềlà Điền Hoà, muốn cướp nước Tề, nhưng sợ nước Lỗ thông gia mấy đời vớiTề sẽ đem quân đến hỏi tội chăng, mới nhân cái thù ở Nghê Lang khi trước,mà sang đánh Lỗ, định dùng binh lực để làm cho Lỗ phải sợ . Quan tướngquốc nước Lỗ là Công Nghi Hưu nói với Lỗ Mục công rằng: - Muốn lui quân Tề, không dùng Ngô Khởi không xong! Lỗ Mục công chỉ ầm ừ ngoài miệng, lấy làm phải nhưng vẫn khôngchịu dùng . Đến khi nghe quân Tề đã chiếm mất Thành ấp, Công Nghi Hưulại tâu rằng: - Tôi đã nói Ngô Khởi nên dùng, sao chúa công không theo ? Lỗ Mục công nói: - Ta vẫn biết Ngô Khởi là người tài giỏi, nhưng hắn lại kết duyên vớimột người con gái họ Điền nước Tề . Tình người ta còn gì yêu hơn vợ chồng,tài nào hắn không có ý thiên vị . Bởi vậy mà ta ngần ngại chưa dám quyết . Công Nghi Hưu cáo từ lui về . Ngô Khởi đã chờ ở tướng phủ mà hỏirằng: - Quân Tề kéo sang nhiều lắm, chẳng hay chúa công đã tìm đượctướng tài chưa ? ngày nay tôi không dám khoe khoang mà tự tiến, nhưngchắc rằng nếu cho tôi làm tướng thì quân Tề chẳng còn một mống nào trở vềđược! Công Nghi Hưu nói: - Tôi đã nói đến hai, ba lần, nhưng chúa công thấy ông kết hôn với họĐiền, vì thế mà nghi ngờ không quyết . Ngô Khởi nói: - Muốn làm cho chúa công khỏi nghi ngờ, điều ấy thực rất dễ! Ngô Khởi liền về nhà hỏi vợ là Điền Thị rằng: - Người ta có vợ, qúi ở chỗ nào ? Điền Thị nói: - Qúi ở chỗ ngừơi vợ biết trông nom công việc cửa nhà để giúp chochồng làm nên kia khác . Ngô Khởi nói: - Chồng làm đến khanh tướng, quyền cao chức trọng, nức tiếng thơmdanh, thế mới thật là nên . Vợ có mong cho chồng được như thế không ? Điền Thị nói: - Có . Ngô Khởi nói: - Ta muốn cầu nàng một việc, nàng có giúp ta thì ta mới thành côngđược . Điền Thị nói: - Tôi là đàn bà, có đâu lại giúp được phu quân thành công . Ngô Khởi nói: - Nay quân Tề đánh Lỗ, vua Lỗ muốn cho ta làm tướng, chỉ vì ta kếthôn với nàng là dòng dõi họ Điền ở nước Tề cho nên ghi ngờ mà khôngdùng . Nếu ta được thủ cấp của nàng mà đem dâng vua Lỗ thì vua Lỗ khôngnghi ngờ nữa, ta mới làm nên công danh được . Điền Thị kinh sợ, vừa toan mở miệng nói thì Ngô Khởi đã tuốt gươmchém đầu Điền Thị rơi xuống đất . Ngô Khởi lấy lụa bọc đầu Điền Thị đemvào yết kiến Lỗ Mục công mà tâu rằng: - Tôi có lòng báo quốc, chỉ vì vợ tôi mà chúa công nghi ngờ, nay tôichém đầu vợ tôi, để tỏ là người một lòng vì nước Lỗ . Lỗ Mục công có ý không được vui nói rằng: - Quan đại phu lầm rồi! Được ít lâu thì ...