Danh mục

Gái - Hai - Dzai

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 147.61 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nothings impossible... *** - Anh Hai, dậy đi. Anh không đi học à ? Gái lay lay chân rồi giật phắt cái chăn ra khỏi anh Hai - Con ranh này ! Để anh ngủ. Cúp tiết đầu có sao đâu. Mắt nhắm mắt mở Hai quờ quạng giật lại cái chăn.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Gái - Hai - Dzai Gái - Hai - Dzai Tác giả : Cát - Jade Nothings impossible... *** - Anh Hai, dậy đi. Anh không đi học à ? Gái lay lay chân rồi giật phắt cái chăn ra khỏi anh Hai - Con ranh này ! Để anh ngủ. Cúp tiết đầu có sao đâu. Mắt nhắm mắt mở Hai quờ quạng giật lại cái chăn. ….Bịch….Gái ném cái chăn trả lại Hai. – Lần sau ngủ thì mặc quần áo vào ! Nói rồi Gái bình bịch, bình bịch lao xuống lầu. Gái vừa đi khỏi, anh Hái mới dám vén chăn ngó xuống. “Con ranh, lại lừa mình” ….Cạch….Gái đặt mạnh đĩa mì xào trước mặt anh Hai. - Ăn lẹ đi anh, lúc nào cũng phải để em nhắc mới chịu đi học. Gái cằn nhằn. như một bà cô. - Ba má đâu ?- Đi dạo công viên rồi, nhàn cư vi bất thiện ấy mà. Thôi em đến trường đây. Hai ăn xong cứ để đó rồi đi học đi nhé. Cúp tiết hoài. Gái bay ra khỏi nhà trong cái dáng vẻ không thể không….. “yêu”. Mái tóc xoăn bồng bềnh, chiếc áo cánh dơi trễ cổ bắt màu da. Đôi dép cao gót với chiếc dây thanh mảnh. Nàng bước. Nàng dừng. Nàng lên xe. Và cả khi nàng đội mũ bảohiểm. Xung quanh nàng là không gian ngột ngạt của sự quyến rũ. Sự quyến rũ đến hư hỏng. Anh Hai nhìn nàng thở dài. “Nó sẽ hại bao đời trai nữa đây.” Ăn xong đĩa mì mà Gái vật vã mãi mới nấu xong. Hai cũng bay ra đường. Nắng thênh thang trải dài từng góc phố. Nắng lửng lơ trên mái tóc đen khỏe của Hai.Nắng buông mình đùa nghịch bờ vai rộng. Nắng tung tăng bên chiếc cằm chẻ cao ngạo. Nắng hồn nhiên bám trên biển số xe có gắn cánh thiên thần trắng muốt. Nắng nhảy nhót theo điệu nhạc vui mà Hai lẩm nhẩm dọc đường đi. Nắng bao quanh lấy Hai, kẻ đẹp trai ngạo mạn. Văn phòng Đoàn.Hai bước vào, tiếng ồn ào chí chóe lặng hẳn. Đám con gái, đứa vân vê lọn tóc, đứanhìn Hai cười mỉm, đứa lại đá lông nheo, bạo dạn buông câu bông đùa. Hai chẳngđể ý. Ánh mắt Hai hướng về phía góc phòng. Nơi có một tên con trai ôm khư khư hộp đàn ( có lẽ là violon ), ngồi ngoan như cún con no sữa. Mắt hắn to tròn, đảo qua đảo lại như rang lạc, ra chiều ngạc nhiên. - Nhân mới hả ? Hai cứ chằm chằm nhìn tên đó mà hỏi. - Dạ….Em mới đến ạ. Giọng tên này run lắm, mãi mới bật nên lời. - Năm nhất hả ? - Năm hai ạ. - Năm hai mà nhát vậy cha nội. Biết kéo violon à ? - Dạ…. - Vậy đợt văn nghệ tới, độc tấu bài. Hai hất hàm hỏi hắn, cái dáng điệu mafia, ai nhìn cũng sợ. - Dạ….không ạ. - Sao không ? Không biểu diễn thì đến đây làm gì ? - Em sợ….ngại lắm.Shock. Mấy nàng đứng đó tròn mắt ngạc nhiên. Cả đám chòng chọc nhìn Dzai như vật thể lạ mới rơi từ trên trời xuống. - Vậy cậu đến đây làm gì ? - Em muốn thêm tự tin ạ. Dzai nhìn Hai, nhoẻn miệng cười, lấp ló chiếc răng khểnh. ….Hừm….. Nắng vẫn tung tăng trên những con đường. Mây lơ lửng trôi. Bầu trời ngắt xanh, cao thẳm chẳng điểm dừng. Người vui cảnh có buồn đâu bao giờ. Gái hồn nhiên chạy đến bên Hai, chìa bàn tay thon dài, những chiếc móng tay tròn xinh nhuộm màu cam nổi bật. Nhưng chẳng thể nổi bằng vết xăm mà Gái hớn hở muốn khoevới Hai. Một bông hồng vàng nằm kiêu hãnh trên bàn tay quyến rũ. Hai liếc nhìn,gật gù cho qua chuyện. Gái toét miệng cười, rầm rầm chạy lên lầu. Trời ơi. Ba mẹsinh ra một tên phá phách chưa đủ hay sao mà lại có thêm con nhóc quái đản, kì dị hết chỗ và đáng sợ vô cùng như vậy nhỉ. Hai thở dài. Đêm Noel….. Từ xa, Gái đã thấy tên đeo đàn cao ngạo. Lao vào ôm chặt rồi buông ra, Gái bốp một phát vào vai Dzai Lão già này, sao đi trước em. có phải anh em ruột không vậy, tìm cái hội trường này nướt mồ hôi luôn. Dzai đau đớn quay ra, nhìn Gái, mếu máo: - Không phải anh em ruột. Gái tròn mắt nhìn Dzai, buông ngay câu “Sorry” cụt lủn. Rồi bỏ đi, còn lầm bầm “Ai biểu ông giống anh Hai tui làm chi”. Phía sau cánh gà khá nhốn nháo. Sau bài nhảy của mình, Gái bước xuống, lau những giọt mồ hôi đọng lại. Hai vẫy Gái từ phía bên kia, Gái vừa chạy đến nơi, Hai dúi vào tay Gái hai chiếc điện thoại “ Cầm hộ anh, anh hát bây giờ” rồi đi rasân khấu. Phía dưới, đám đông vỗ tay ầm ầm. Đám con gái thì rối rít cả lên. Cũng phải, trên sân khấu, hai tên với vẻ đẹp sáng chói, ngồi dựa vào nhau. Một tên ôm ...

Tài liệu được xem nhiều: