Danh mục

Galilê - ' Cha đẻ của khoa học cận đại'

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 156.81 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Galilê (1564 – 1642): Galilê là nhà thiên văn học, nhà vật lý học Italia. Lúc nhỏ gia đình nghèo, ông chưa học hết đại học, những ông vấn tự học 25 tuổi được mời làm giáo sư đại học. Đầu tiên ông đưa ra nguyên lý quán tính, khái niệm lực và gia tốc, là người mở đường cho lực học kinh điển và vật lý học thực nghiệm. Ông là người đầu tiên dùng kính viễn vọng quan sát các thiên thể, chứng minh và phát triển thuyết mặt trời là trung tâm vũ trụ của Côpecnich. Ông...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Galilê - “ Cha đẻ của khoa học cận đại”Galilê - “ Cha đẻ của khoa học cận đại” -[21/02/2006 - Khoa Vật lý - ĐHSPHN]Galilê (1564 – 1642): Galilê là nhà thiên văn học, nhà vật lýhọc Italia. Lúc nhỏ gia đình nghèo, ông chưa học hết đại học,những ông vấn tự học 25 tuổi được mời làm giáo sư đại học.Đầu tiên ông đưa ra nguyên lý quán tính, khái niệm lực vàgia tốc, là người mở đường cho lực học kinh điển và vật lýhọc thực nghiệm. Ông là người đầu tiên dùng kính viễn vọngquan sát các thiên thể, chứng minh và phát triển thuyết mặttrời là trung tâm vũ trụ của Côpecnich.Ông được người đời sau mệnh danh là “ Cha đẻ của khoa họccận đại”.Galilê là nhà khoa học nổi tiếng thời Cổ đại, ông sinh ra ởthành Pisa Italia. Suốt đời ông theo đuổi chân lý, hiến thâncho khoa học, dám giữ vững nguyên tắc của mình.Khi còn đi học Galilê là một học sinh hay đặt ra câu hỏi, đối với những vấn đề hứng thú ông luôn tự tìm cáchchứng minh. Có một thầy giáo đã đưa ra một câu hỏi hóc búa cho học sinh: Dùng một sợi dây vòng thành cáchình khép kín khác nhau, thị hình nào có diện tích lớn nhất? Để tìm câu trả lời Galilê đã tìm một sợi dây vòngthành các hình như hình vuông, chữ nhật, hình tròn vv… cuối cùng ông phát hiện hình tròn là hình có diện tích lớnnhất trong các hình, ông còn dùng những kiến thức toán học của mình học được để chứng minh quan điểm này.Thầy giáo của ông thấy sự chứng minh của Galilê như vậy hết sức vui mừng, cổ vũ ông học toán học.Gallilê ngày càng có hứng thú với toán học, ông còn thường đọc một số sách của các nhà khoa học nổi tiếng, ôngthích đọc sách của nhà triết học Arixtốt người Hy Lạp nhất, đồng thời ông còn thích tìm tòi thảo luận những nộidung trong sách. Ông dần dần phát hiện ra có rât nhiều vấn đề Arixtốt không có tư duy biện chứng chặt chẽ màchỉ phán đoán thông qua cảm giác và kinh nghiệm.Arixtốt cho rằng hai vật cùng đồng thời rời từ trên cao xuống, vật nặng rơi xuống trước, vật nhẹ rơi xuống sau.Glilê thì ngày càng nghi ngờ điều này, ông nghĩ: “Các cục đã băng rơi từ trên trời xuống , cục to cục nhỏ chẳngphải rơi xuống đất như nhau sao? Arixtốt sai hay ông sai? Về sau, Galilê trở thành giáo sư dạy toán tại trường Đại học pisa, ông đã đưa ra sự hoài nghi đối với học thuyết của Arixtốt. Các đồng sự của ông biết điều hoài nghi đó của ông đều bàn tán xôn xao, có người nói Arixtốt là nhân vật vĩ đại như vậy, lẽ nào quan điểm của ông lại sai được? Đây chắc là muốn chơi trội. Lại có người nói Giáo hội và Giáo hoàng đều thừa nhận những điều Arixtốt nói là chân lý,Galilê lại dám nghi ngờ cả chân lý. Điên chắc. Nhưng Glilê không để ý những điều mọi người dị nghị, ông nghĩ cách dùng thực nghiệm để chứng minh sự đúng đắn của mình.Ông nhớ lại lúc nhỏ cùng các em trèo lên tháp Pisa chới trò ném đá xuống, mỗi lần ném một nắm đá xuống cóhòn to hòn nhỏ, chúng đều cùng rơi xuống đất một lúc. Thế là ông quyết định phải lên tháp pisa để làm thựcnghiệm, để cho tất cả mọi người đều nhìn thấy kết quả thực nghiệm. Galilê dán quảng cáo trong thành phố, ông viết: “Trưa mai mời mọi người dến tháp nghiêng pisa xem thựcnghiệm về vật rơi”. Tin được truyền đi, đúng trưa ngày hôm sau rất nhiều người đã kéo đến xem thực nghiệm, cóngười là nhà khoa học, có người chỉ là dân thường trong thành phố, có bạn bè của ông và có cả những ngườiphản đối ông. Trong đám người đến xem vẫn có người cười ông, họ nói rằng có thằng ngốc mới tin rằng một chiếc lông gà và một viên đá cùng rơi xuống đất như nhau. Lúc đó Galilê hết sức tự tin vì rằng ông và các học sinh của ông đã làm thực nghiệm nhiều lần và mỗi lần đều chứng minh đúng. Thực nghiệm bắt đầu, Galilê và học sinh của mình đặt hai quả cầu sắt to nhỏ khác nhau tương đối rõ rệt vào một cái hộp, đáy của hộp có thể mở ra được, chỉ cần kéo đáy hộp ra là hai viên cầu sắt trong hộp đồng thời tự do rơi xuống. Galilê và các học sinh của mình đưa hộp lên đỉnh tháp, mọi người đứng phía dưới đều chăm chú ngẩng đầu nhìn lên. Galilê đích thân kéo đáy hộp ra, mọi người nhìn thấy hai quả cầu sắt một to một nhỏ rơi xuống, tất cả đều nín thở.“Bịch” một tiếng, cả hai viên đồng thời rơi xuống đất mọi người đứng xemcùng reo lên, còn những người phản đối Galilê thì im lặng không nói gì.Thực tế ...

Tài liệu được xem nhiều: