Danh mục

Gạo Ruốc

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 118.83 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

****** Chiều, Gạo đang ngồi mơ màng tại ghế đá. Nó mông lung suy nghĩ về cuộc sống mới. Nó sắp phải sang Đức. Nó đã gọi Ruốc ra mà chẳng biết để làm gì. Ruốc tới, trên chiếc xe đạp địa hình mới mua. Tiến tới phía nó, Ruốc lên tiếng
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Gạo Ruốc Gạo RuốcTên tác giả: MèoThể loại: truyện ngắn******Chiều, Gạo đang ngồi mơ màng tại ghế đá. Nó mông lung suy nghĩ về cuộc sốngmới. Nó sắp phải sang Đức. Nó đã gọi Ruốc ra mà chẳng biết để làm gì.Ruốc tới, trên chiếc xe đạp địa hình mới mua. Tiến tới phía nó, Ruốc lên tiếng :- Gọi tôi ra đây làm gì ??? Hay là định nói với tôi việc bà sắp phải đi ???- Ông biết ??? – Nó ngạc nhiên vì nó chưa thông báo cho Ruốc tin này cơ mà.- Ừ… vừa biết… nhưng bà gọi tôi ra đây làm gì ???- Chẳng làm gì cả!!!Nó nói rồi tiến tới phía xe đạp của Ruốc, ngồi lên yên sau hướng mắt ra phía Ruốc.Như hiểu ý nó, Ruốc cũng đến chỗ chiếc xe đạp, trèo lên, hỏi :- Tiểu thư muốn tới đâu ???- Hồ Tây…Không hiểu sao nó lại nói ra cái địa danh này??? Ở Hà Nội có hang tá địa danh màkhông chọn, bây giờ ra hồ Tây làm gì cơ chứ ??? Thôi kệ, cứ đến hồ Tây đi, khôngsao cả, trời nóng bức vậy ra hồ Tây hóng gió cũng được.Trên con đường, Ruốc cứ cắm cúi đạp xe, Gạo ngồi sau, cả hai đứa đều chẳngmuốn nói gì.Con đường thân quen sao hôm nay lại cảm giác khác lạ thế ??? Hay tại vì nó sắp đi??? Chắc vậy, trong mấy truyện tiểu thuyết lãng mạn mà nó đọc đều có nói nhưvậy thì chắc là vậy rồi…Hôm nay tất nhiên không phải là lần đầu Ruốc chở nó đi chơi nhưng bỗng dưnghôm nay, nó lại cảm nhận Ruốc thật khác, khác một cách rất… Ngồi trên xe vàngắm hai hàng cây ven đường, nó chợt thấy buồn.Hồi trước nó lúc nào cũng mạnh mẽ và yêu đời nhưng sao bây giờ lại hay buồn thếnhỉ ??? Haizz… thật chẳng thể nào đoán nổi tính cách của con người mà.Ruốc chở nó đi quanh vòng bờ hồ luôn. Từ đường Thanh Niên vòng ra đến LạcLong Quân rồi tới công viên nước. Khi tới đầm sen, tụi nó dừng lại ngắm cảnh. Đãcuối hạ rồi nên sen cũng chẳng còn đến vài bông. Cả hồ sen rực hồng mùa hạ giờchỉ còn mỗi sắc xanh của lá khi vào đầu thu.Cái không khí ở đây trong lành thật. Khác hẳn cái bụi bặm đường phố lúc chiều tà.Đôi mắt nó cứ lia qua lia lại như để thu hết cảnh vật vào trong đôi mắt đen láykia…Ruốc lên tiếng:- Bao giờ bà đi ???- Sắp!!! _ nó trả lời thờ ơ như thể không hề bận tâm tới mà chỉ chăm chú ngắmcảnh.- Vậy bà sẽ đi đâu ??? _ Ruốc vẫn cứ hỏi như đang mong chờ 1 câu trả lời đúngnghĩa từ nó.- Tôi nghĩ ông biết !!! _ nó đánh mắt sang Ruốc ngạc nhiên.- Vì sao ??? _ Ruốc hỏi vặn lại.- Ông đã nói chuyện với bố mẹ tôi ??? _ Nó hỏi.- Đúng vậy, nhưng họ chỉ nói bà sắp đi !!! _ Đôi mắt Ruốc cụp xuống như cố gắngche giấu cái xúc cảm đang len lỏi trong người cậu.- Thủ đô Béc-lin. Ông nghĩ sao ??? _ Giọng điệ của nó như vui mà buồn.- Một nơi đẹp, và cũng là điểm tới mơ ước của cả hai. _ Vẫn cái chất giọng ấynhưng trong đôi mắt kia như ánh lên một niềm vui khó tả.Ngắm lá chán chê, tụi nó mới rời địa điểm và đi tới phố cổ. Bây giờ mới có 6 giờcòn sớm nên hai đứa cùng nhau vòng vèo hết 36 phố thì cũng ngót 2 tiếng rưỡi.Chơi mệt lả, Gạo lại kéo Ruốc ra bờ hồ Gươm mua cả bịch kem rồi bắt Ruốc chạyvòng vòng cho mát.Ruốc hôm nay hình như hơi ‘hiền’ khi bị bắt nạt như vậy mà chẳng nói tiếng nào.9:30. Cũng đã khá muộn nên hai đứa mới chịu đi về để nghe “giảng”.Trước cổng nhà Gạo. Cả hai cứ nấn ná mãi. Chỉ đứng đó, yên lặng.Tiếng nói của mẹ Gạo từ trong nhà vang lên xóa tan cái bình yên trong vườn :- Gạo về rồi hả con ??? A, có cả Ruốc nữa, vào nhà cô chơi đi cháu… mai Gạo đirồi, vào ngồi chơi đi cháu…- Dạ, cháu cảm ơn cô nhưng muộn rồi cháu phải về đây ạ, cháu chào cô!!!Ruốc nói xong rồi đạp xe đi thẳng. Chẳng ngoái lại nhìn nó như mọi lần, khiến nóthấy buồn.Vươn vai ngáp dài một cái, tay nó mò mẫm cái điện thoại để xem giờ… và suýtngã ngửa khi nhìn thấy bây giờ mới gần 5 giờ sáng. Không ngủ nữa, nó bấm số,gọi cho 1 người.- Alo!!! _ đầu dây bên kia đáp với giọng ngái ngủ.- Alo! Ruốc hả??? tui nè, nhờ ông một việc được không ??? _ nó hỏi hơi e dè vì sợRuốc sẽ không nhận lời.- Việc gì ??? _ vẫn cái giọng ngái ngủ đó.- Ông qua nhà tôi, chở tôi ra hồ Tây được không??? Tôi có việc muốn làm.- Bây giờ sao ???- Ừ, bây giờ tại 8 giờ tôi bay rồi, qua đón tôi nhé.- Ừ, cũng được. _ Ruốc nói xong rồi cúp máy luôn.Nó thì vẫn ngồi trên cái giường ấm áp mà chẳng muốn rời. Cuối cùng sau 10 phútđấu tranh tâm lí thì nó cũng tiến tới cái tủ quần áo lấy cho mình cái quần lửng bòvới cái áo phông pucca và cái cardigan xám nhạt rồi tiến tới phòng tắm.Đúng 5 giờ 10 phút, Ruốc đã có mặt ở trước của nhà nó. Cậu mặc quần bò đen, áophông trắng và cardigan đen đi cùng giầy nike trắng bên cạnh cái xe địa hình màuxám.Gạo ngó ra ngoài cửa đã thấy Ruốc. Vội chạy xuống nhà mang theo đôi xăng-đanđen.Mở của thật khẽ rồi bước ra. Nó cất tiếng :- Cảm ơn vì đã tới!- Không có gì, mà bà muốn ra hồ Tây làm gì ??? hôm qua đi rồi mà…- Bí mật…Chẳng nói gì nữa, Ruốc lại đèo nó đi.Đến nơi, lại đầm sen cũ. Nó bước xuống, hít một hơi, nó nói :- Chụp cho tôi một kiêu ảnh với đầm sen này nha…Ruốc tròn xoe con mắt ngạc nhiên:- Bà có bao giờ thíc ...

Tài liệu được xem nhiều: