Danh mục

Gió thổi qua còn sót lại những gì?

Số trang: 3      Loại file: pdf      Dung lượng: 118.39 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (3 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nhìn ra rõ những mối tình nhấp nhoáng của tôi, và những điều tôi cần trong tình yêu. Câu chuyện xảy ra như thế này. -Này loại chocolate mà cậu tặng cho tớ mua ở đâu vậy? -À ở trên đường N ấy, cậu tính mua tặng ai à -À thì ... Tặng cho Tiến ấy -....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Gió thổi qua còn sót lại những gì? Gió thổi qua còn sót lại những gì? Tên tác giả: phiphophephon Thể loại: tình cảm Có một thói quen mà không bao giờ hiện hữu trong người tôi nhưng sau này tôimới biết mình cần nó đến cỡ nào, vì nó giúp tôi nhìn rõ hơn về cuộc đời mình hơn. Nhìn ra rõ những mối tình nhấp nhoáng của tôi, và những điều tôi cần trong tình yêu. Câu chuyện xảy ra như thế này. -Này loại chocolate mà cậu tặng cho tớ mua ở đâu vậy? -À ở trên đường N ấy, cậu tính mua tặng ai à -À thì ... Tặng cho Tiến ấy -.... -Alô cậu còn ở đó không? - Chẳng phải hắn ta có bạn trai rồi à -Thì tớ nghĩ điều đó không đủ khiến tớ quên cậu ta và tớ muống làm điều này Thương à. Cậu thấy thế nào về việc này? -Ổn... Tút Tút Tút.... Đây là cách nói của con nhỏ bạn tôi khi không còn từ nào để nói với chuyện điên rồ này của tôi, nhưng hành động của cậu vẫn không làm mảy may với ý định của tôi. Chuẩn bị đạp xe ra đường N để mua thanh chocolate ngọt ngào nhất để tặngTiến_người mà tôi cảm thấy mến từ cái nhìn đầu tiên. Mua xong tôi liền về nhà bắt tay vào công việc nấu chảy thanh chocolate, rồi đổ vào khuông trái tim. Khoảng thời gian làm chocolate của tôi khá lâu, vì tôi không khá giỏi về khoảng nấu nướng. Và ngồi chờ đợi đến ngày hôm sau…. Vì lớp tôi tiết chính là buổi chiều nên, sáng tôi phải đi học thêm với khuôn mặt lờ đờ . Bỗng từ xa có tiến văng vẳng của thằng bạn Tuấn của tôi,người tôi mới quentrong khóa học về kỹ năng sống. Tôi với bạn mỗi lần học ở đây là hay đi về chungvới nhau tuy không học chung lớp. Cậu là một người dễ mến và nói rất nhiều, haynói hoa mĩ là bạn thuộc tuýp người năng động. Ngồi bên cậu, cậu hay kể về nhữngtriết lý hay những khinh nghiệm bài học từ những việc hằng ngày. Nên vì thế ngồi nói chuyện với cậu thật sự khá …chán. Vì nói chuyện với một đứa mà không có một chữ văn trong đầu, hay không bao giờ dùng não quá nhiều khi đang nói chuyện. Thì cho dù cậu kể chuyện hay đến mấy thì cũng như nước đổ đầu vịt. Nhưng đôi khi ngồi bên bạn tôi cảm thấy thỏa mái nhất vì cậu là một trong sốnhững con trai mà tôi gặp lần đầu không hề một chút rung động, nên tôi khá thoải mái với việc ngoại hình. Và thậm chí tôi không hề nghĩ về cậu quá hai phút. Hôm nay vẫn đợi cậu ở dưới gốc cây bàng. -Cảm ơn đã tặng món quà này cho tớ, tớ rất cảm kích Đó là những lời mà Tiến dành cho tôi vào cái ngày tôi tặng cậu những viên chocolate do chính mình làm, câu nói của bạn không nói đến gì về tình cảm của cậu, không hế nhắc đến mối quan hệ của tôi và cậu trong tương lai. Nhưng không sao chắc cậu ngại thôi, tan học thì mình sẽ hỏi thẳng cậu ta. Tan học, tôi bẽng lẽng đi phía sau cậu, cậu đang đi thì dừng lại lưng tựa vào cáicây gần đó. Hình như cậu có tin nhắn, khi mở tin nhắn lên cậu nở một nụ cười đầy hiền từ, đó cái nụ cười mà làm tôi lỡ nhịp, nhưng bây giờ lại làm tim tôi chùngxuống, nó nặng trĩu như một gắn nặng thật sự. Thật không ngờ chỉ một nụ cười màkhiến tôi quá nhiều cảm xúc. Lúc đó tôi chợt nhận ra mình không bao giờ thay đổi được trái tim cậu, vì vốn nụ cười chỉ dàng riêng cho cô gái mà cậu đang yêu. Không phải bây giờ tôi mới nhận ra mà vì tôi đang trốn tránh thực tại. Mắt tôi lờ đờ ngã khụy xuống nền đất. Như thủy tinh, tôi vỡ tan. Sáng vào trung tâm bồi dưỡng, với đôi mắt đỏ hoe, lấy cặp của Tuấn ôm chặt vàolòng rồi tính ngủ thiếp đi. Cậu thấy tôi có vẻ mệt mỏi nên không nói gì. Bầu khôngkhí cứ im lặng như thế. Tôi quá mệt mỏi nên không thể nói được gì , đành dựa vào cặp bạn mà ngủ “……If you toss and you turn and you just cant fall asleep Ill sing a song beside you…. And if you ever forget how much you really mean to me Everyday…… I will remind ..you” Cậu cất tiếng hát, và nó dở làm sao, nhưng nó ấm làm sao. Từng câu chữ như ngậm nhấm trong tâm trí tôi”…can’t fall asleep…” ,” I’ll sing a song…”, tôi như muốn trào nước mắt, tôi gần như không kiềm được cảm xúc mình, nó quá ấm áp khiến tôi cảm giác tội lỗi, thật khó hiểu. Tôi tự hỏi mình rằng tình yêu mà tôi haymong đợi có chăng là quá phù phiếm, và tôi quá mê muội mà tin vào đó. Và tôi đã quên đi những gì xảy ra xung quanh tôi. Thứ tình cảm vô hình cuốn trôi tôi đi. Nhưng những câu chuyện mà tôi đã đọc, những ông bà già sống nhau đến đầu bạc răng long liệu có phải xuất phát từ những câu chuyện đầy kịch tính? Đúng nhưng một khi họ đã tìm ra một nửa của mình, nhưng việc đó xảy ra xác xuất xảy ra chỉ 0,00001%. ...

Tài liệu được xem nhiều: