Danh mục

Hai Phương trời

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 200.51 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Phí tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tình yêu đã đến với tôi một cách thật lạ lùng, bất ngờ và không lường trước được. Đối với tôi thì tình yêu thật đẹp nhưng nó cũng thật nguy hiểm.... 1/ OXFORD LẠ LẪM Ngày đấu tiên đặt chân đến Oxford, mọi thứ đối với tôi đều quá lạ lẫm, những ngôi trường cổ kính,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hai Phương trời Hai phương trời Thể loại: tình cảm- tâm lý- lãng mạn Tác giả: Emerald Nhân vật: sẽ thú vị hơn khi các bạn tìm hiểu qua nội dung truyệnTình yêu đã đến với tôi một cách thật lạ lùng, bất ngờ và không lường trước được. Đối với tôi thì tình yêu thật đẹp nhưng nó cũng thật nguy hiểm.... 1/ OXFORD LẠ LẪMNgày đấu tiên đặt chân đến Oxford, mọi thứ đối với tôi đều quá lạ lẫm, những ngôitrường cổ kính, uy nghi như những tòa lâu đài, những con đường lát đá uốn quanh những dãy nhà xinh xắn tạo nên một nét duyên dáng cho thành phố cổ xưa nổitiếng về giáo dục bậc nhất này. Cũng may là tôi đến đây sớm trước hai ngày để có thời gian thích nghi với môi trường mới. Tôi ở trong khu học xá của trường cùngvới cô bạn . Susan là bạn thân của tôi khi còn học Trung học bên Úc, là người Anhmang nửa dòng máu Ấn , cô ấy cao, có làn da ngâm mịn màng, khỏe khoắn và rất xinh với khuôn mặt thanh tú cùng đôi mắt nâu sắc sảo, Susan là người vui tínhnhưng cũng rất nghiêm túc trong việc học tập, biết bao chàng trai trong trường đeo đuổi mà cô nàng cho xếp xó hết. Bố mẹ Susan đến Úc công tác và cô ấy phải đi theo. Hai đứa học chung lớp, ngồi kề bên lại có nhiều sở thích giống nhau nên rấtthân. Tình bạn không phân biệt màu da, quốc tịch, có được người bạn như thế này là niềm hạnh phúc mà Thượng đế đã ưu ái cho tôi. Không chỉ là sở thích mà cả lý tưởng của hai đứa cũng giống nhau là được ngồi ở giảng đường Oxford, cùng động viên, hỗ trợ nhau vượt qua mọi khó khăn của các kỳ thi sát hạch. Còn nhớ có lần tôi làm bài thi cuối kỳ lớp 11, đó là một bài thi đã không được tôi hoàn thành hết, bước khỏi phòng thi, sự lo lắng, thất vọng xâm chiếm lấy tôi khiến tôi chỉ chực òa khóc, từ trước tới giờ tôi chưa bao giờ làm bài tệ đến thế. Đang ngồi thất thểu bên cạnh bồn cây, Susan bất ngờ ngồi xuống bêntôi, đưa cho tôi chai trà lipton, loại nước yêu thích của tôi, ngẩn đầu lên tôi thấy côấy cũng cầm lon café nhấm từng ngụm với vẻ mặt trầm tư, không cần nói ra thì tôi cũng hiểu cô ấy có vấn đề gì đó về bài thi (Susan chi uống café khi tâm trạng không tốt thôi). Hai đứa nhìn nhau, đứa nào cũng mang vẻ khổ sở trên mặt khiến cả hai lại phì cười vì cái tình huống dở dở ương ương ương này. Bỏ lại tất cả, tôi mời cô ấy món Cơm chiên Dương Châu mang nhãn hiệu made in best friend. Từ lần đầu tiên tôi cho Susan thưởng thức, nó trở thành món ăn tinh thần đúng nghĩa với cô ấy như trà lipton với tôi vậy, thật đúng là ẩm thực có sức mạnh đến khôngngờ. Chỉ thế thôi, chúng tôi đã ở bên nhau bằng sự thấu hiếu như thế, không cần lời nói, hành động đã nói lên tất cả. Để rồi với sự cố gắng của cả hai, nay mọi mong ước đã trở thành sự thật dù biết rằng chặng đường khó khăn đang chờ ở phía trước Sau khi đã đưa đồ đạc về phòng ở khu học xá, tôi đi lên văn phòng của khoa Văn học và Ngôn ngữ để lấy sơ đồ lớp và làm vài thủ tục. Khá rụt rè khi tiếp xúc với môi trường mới nhưng với kinh nghiệm sống vài năm ở nước ngoài đã giúp tôi tựtin hơn . Tôi gặp Giáo sư trưởng khoa, vị Giáo sư này trông rất đĩnh đạc và nghiêm khắc, thầy nói:-Em là Trần Ngọc Trúc Lâm? Ở Oxford tuy cũng có nhiều sinh viên đến từ châu Á nhưng rất hiếm khi gặp sinh viên đến từ Việt Nam, mà khoa này thì lại càng hiếm hơn nữa. Nhìn vào hồ sơ thì em đã tốt nghiệp Trung học bên Úc phải không? - Dạ vâng. Ông gật gù:- Mong là em sẽ sớm thích nghi với môi trường học tập mới ở đây, đã lên đến Đại học thì sẽ không giống như với Trung học đâu. Chào mừng em đến với Oxford. Đây là tài liệu và sơ đồ lớp của em. - Em cảm ơn Giáo sư, em xin phép về ! - Chào em! Bước ra tới cửa tôi thờ phào nhẹ nhỡm, không biết sau này sẽ như thế nào nhưng ngày đầu tiên cũng không đến nỗi tệ. Hôm nay tôi đã thấy dễ chịu hơn một chút. Vào buổi chiều, Susan rủ tôi đi tham quan toàn cảnh Oxford. Oxford đẹp thật, với những hàng cây xanh mượt bênnhưng khóm hoa tươi tắn đủ sắc màu, những hồ nước trong xanh cùng với những đôi thiên nga lững thững dạo chơi , con sông Cherwell thơ mộng, hiển hòa vớihàng liễu rũ hai bên bờ , những dãy phố cổ kính, và nhiều cảnh vật mà bạn chỉ có thể cảm nhận vì khó có ngôn từ nào diễn tả hết vẻ đẹp của nó.Đứng bên một quầy sách,tôi vừa đọc sách vừa chờ Susan đi mua nước uống. Bỗng từ phía sau tôi vọng lên những âm thanh hỗn độn, huyên náo (một tập hợp củatiếng la hét và xô đẩy), rồi đột nhiên có một người chạy ào tới đụng vào tôi, khiến cho cuốn sách tôi đang cầm rớt xuống. Cúi xuống định lượm lên thì người đó đã nhanh hơn tôi, tôi ngước lên nhìn và bị ấn tượng ngay vì đó là một anh chàng rấthandsome , cuốn hút ở dáng vẻ có phần hơi lạnh lùng nhưng thanh lịch và rất đànông, nói chung là một vẻ đẹp rất đặc trưng của Anh. Anh ta đưa cho tôi cuốn sách và nói: - Tôi thành thật xin lỗi! Tôi ngẩn người ra một chút( đối diện với một người con trai như thế thì ai mà kongẩn người ra chứ. Hơn nữa, tôi cảm thấy hình như đã gặp anh ở đâu rồi thì phải), nhận lại cuốn sách, tôi nói; -Không sao, cảm ơn anh! Vô tình như thế nào mà lúc anh ta đưa cuốn sách cho tôi thì tay chúng tôi chạm vào nhau, trong một khoảnh khắc tôi cảm thấy như có dòng điện chạy xẹt qua người . Tôi giật mình, rút tay lại ngay. Khá lung túng, anh nói: -Xin lỗi. Tôi đáp vội vàng: -Cũng do tôi bất cẩn, không sao đâu. Với một vẻ rất khẩn trương , anh ta nói nhanh đến mức khó nghe: ...

Tài liệu được xem nhiều: