Thông tin tài liệu:
Những ngày trẻ dại, khi được hỏi quan niệm về hạnh phúc, tôi không ngần ngại lôi ra phát biểu của một người nổi tiếng rằng hạnh phúc là khi có việc gì đó để làm, có ai đó để yêu và có điều gì đó để hi vọng làm đáp án
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hãy Yêu Bản Thân! Hãy Yêu Bản Thân!Những ngày trẻ dại, khi được hỏi quan niệm về hạnh phúc, tôikhông ngần ngại lôi ra phát biểu của một người nổi tiếng rằng hạnhphúc là khi có việc gì đó để làm, có ai đó để yêu và có điều gì đó đểhi vọng làm đáp ánNhững ngày trẻ dại, khi được hỏi quan niệm về hạnh phúc, tôikhông ngần ngại lôi ra phát biểu của một người nổi tiếng rằng hạnhphúc là khi có việc gì đó để làm, có ai đó để yêu và có điều gì đó đểhi vọng làm đáp án.Trưởng thành hơn, va đập nhiều, tôi ngộ ra rằng sống là một hànhtrình đi tìm hạnh phúc của mỗi người. Tôi có những ngày tháng vấtvả, luôn mang trong mình nỗi khát khao về một cuộc sống sung túcvà giàu có. Suốt thời gian vật lộn vì mục tiêu đó, tôi dường nhưquên hẳn niềm vui riêng của bản thân.Tôi quên cả việc mình đã từng vui như thế nào khi đọc được mộtcuốn sách hay, bởi thời gian của tôi chỉ dành cho công việc vànhững thứ có thể kiếm ra tiền. Tôi không nghĩ nhiều đến một chiếcáo đẹp hay một buổi ngắm mây trời, mà chỉ mơ về một căn nhà tiệnnghi và những nấc thang trong sự nghiệp. Tôi khắc nghiệt với bảnthân để có thể đạt được những thứ mình có thể nhìn thấy, nắm bắtđược mà bỏ qua những khoảng trống cần được lấp đầy trong tâmhồn mình.Nhưng rồi, khi đã nắm những điều kiện cơ bản trong tay, tôi thấymình... mất mát. Tôi thấy sự vô nghĩa khi trái tim không được sẻchia, và bắt đầu tiêu tiền vào thú vui mua sắm để khỏa lấp nhữnggiờ phút thấy cuộc sống trống rỗng. Tôi thèm được người thân chìara bờ vai để tựa vào, tôi thèm khóc trong vòng ôm của ai đó nhữngkhi mỏi mệt...Nhưng giống như bạn là một chiếc gương sáng đẹp, người ta chỉđứng xa xa để soi mình vào chứ không muốn chạm tay. Khi đó, cóvẻ như trái tim đã bớt hẳn nụ cười, thay vào đấy là nỗi băn khoănmình tìm kiếm điều gì đây trong cuộc đời này... Tôi đã biết rằng saunhững khung cửa kính lấp loáng sang trọng và những gương mặt nóicười kia, có thể có những trái tim trĩu nặng hay những tâm hồn loayhoay mỏi mệt chứ không phải đấy là bức tranh hoàn hảo về hạnhphúc.Tôi bắt đầu thấy biết ơn những khoảnh khắc hạnh phúc mà người tatrao cho nhau, ví như khi được yêu ở mối tình đầu. Nhưng rồi,chúng tôi đã không thể mang hạnh phúc đến cho nhau suốt cuộc đờimình. Suốt chặng đường ngắn ngủi đi cùng nhau đó đã không ít lầnxảy ra những khổ đau, những giây phút trái tim tưởng như vỡ tungvì tức giận, và nhiều lắm những giọt nước mắt tủi hờn...Khi nếm trải đầy đủ những cung bậc cảm xúc của một người trưởngthành, tôi hiểu rằng những buồn - vui, khổ đau - hạnh phúc là mộtphần tất yếu của bản thân, của cuộc sống này. Tôi đón nhận nỗibuồn, những điều không vui, những vấp ngã, những thất bại mộtcách dễ dàng hơn và tận hưởng những niềm hạnh phúc, dù nhỏ nhoi,bất chợt đến trong cuộc sống của mình như đấy là một món quà củacuộc sống ban tặng.Tôi không đi tìm hạnh phúc như đấy là đích đến của một cuộc hànhtrình nữa. Mà tôi tìm nó, trong từng khoảnh khắc thời gian đi quacuộc sống của mình.Tôi nhớ đến bài học đầu tiên của khóa học “Nhận thức để thay đổi”(tạm dịch từ “Awareness before change”). Giảng viên bảo chúng tôiviết câu “Tôi yêu bản thân” ra giấy và đề nghị hãy biến điều đóthành hành động mỗi ngày. Lâu nay, chúng tôi luôn được khuyên làsống phải biết hi sinh bản thân nên vô cùng ngạc nhiên trước đềnghị mới mẻ này. Nhưng câu trả lời thật đơn giản, nếu bạn khôngyêu bản thân mình, không chăm sóc tốt nó, không làm cho nó thấythoải mái và hạnh phúc thì làm sao bạn có thể mang những điều đóđến cho người khác. Và như vậy yêu thương bản thân không phải làích kỷ mà đó chính là bệ phóng để bạn có thể trao yêu thương củamình cho cuộc sống này. Nguồn: internet red ...