Học thì dễ hơn dạy. Thật là dễ dàng nếu bạn chỉ giảng một điều gì cho ai mà không cần người đó hiểu điều ấy hay không, nhưng nếu bạn hướng dẫn thực cẩn thận và dạy một cách vô tư với mong ước là học trò của bạn có thể thấu triệt được môn học, mà luôn luôn chú ý tới cá tính và thói quen của từng cá nhân, thì đó chẳng phải là điều dễ. Dạy Hiệp Khí Ðạo còn đặc biệt khó khăn nữa, bởi lẽ trong khi dạy nó ta phải nâng con...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
HIỆP KHÍ ĐẠO - Chương 18 HIỆP KHÍ ĐẠO Chương 18 PHẦN HAILỐI SỐNG HIỆP KHÍ ĐẠO VÀI QUI LUẬT CHO HUẤN LUYỆN VIÊN Học thì dễ hơn dạy. Thật là dễ dàng nếu bạn chỉ giảng một điều gì choai mà không cần người đó hiểu điều ấy hay không, nhưng nếu bạn hướngdẫn thực cẩn thận và dạy một cách vô tư với mong ước là học trò của bạn cóthể thấu triệt được môn học, mà luôn luôn chú ý tới cá tính và thói quen củatừng cá nhân, thì đó chẳng phải là điều dễ. Dạy Hiệp Khí Ðạo còn đặc biệtkhó khăn nữa, bởi lẽ trong khi dạy nó ta phải nâng con người từ thế giới vậtchất lên thế giới tâm linh ; ta phải dạy sự hợp nhất thể xác và tinh thần và dắtmôn sinh của ta tới trình độ họ có thể đem ứng dụng những điều ta dạy họvào trong thực tế. Lẽ tất nhiên là ông thầy phải đã thấu hiểu, đã ứng dụng vào thực tế, vàđã phải tin tưởng vào điều ông ta dạy. Nếu ta dạy những qui luật của vũ trụmột cách bừa bãi, cũng thể như người mù dắt người mù, thì chẳng thể nàonói trước được là ta sẽ đi vào con đường lầm lẫn nào. Muốn dạy, ta phải mởtầm mắt ta ra cho rộng và chấp nhận hoàn toàn phần trách nhiệm về điều talàm. 1. Cùng phát triển. Ðôi khi, trong Hiệp Khí Ðạo, ta gặp nhiều người chuyên cần học tập,nhưng họ chỉ quan tâm đến riêng sự tiến triển của họ mà thôi và tỏ vẻ bấtmãn khi được yêu cầu hướng dẫn những môn sinh lớp dưới. Lẽ tất nhiênchuyên chú là một điều hay rồi, nhưng nếu chỉ có kỹ thuật là tiến triển, nếunhững người với một thái độ vị kỷ có thể với tới một trình độ mà duy chỉ thểxác là tiến triển thôi, thì họ sẽ không thể đạt tới địa hạt tiến triển tinh thầnđược. Nguyên lý căn bản trong Hiệp Khí Ðạo là yêu thương và bảo vệ muônloài. Tâm linh chúng ta hợp làm một với tâm linh vũ trụ. Vì lý do đó mà khícủa ta chảy cùng một dòng với khí của vũ trụ. Cái thái độ thây kệ tôi, hay íchkỷ, là một điều ngăn trở cho sự lưu thông của khí, và làm cho ta không thểthực thụ nhận lãnh vào ta những nguyên lý đích thực của vũ trụ. Hơn nữa, sựích kỷ đưa thẳng tới lòng tự kiêu, mà lòng tự kiêu lại cản trở bước tiến bộ. Nói chung thì trên thế giới này chẳng có gì là cái « vì người khác » cả.Ta thường rắp tâm làm một điều gì hết sức, hết mình, cho người khác để rồiđược họ tri ân, và rồi ta đâm ra cáu kỉnh nếu ta chẳng làm được điều ấy nhưta đã định. Mọi việc làm vì người khác sự thực lại làm cho chính ta. Ta làm những việc ấy phần lớn là để tăng cường đức tính của ta. Dùsao, thì chẳng phải ta là người đã hưởng lợi nhiều nhất trong khi trở nên tốtkhi ta nổ lực giúp kẻ khác hay sao ? Người nào, trong Hiệp Khí Ðạo, mà họctập nguyên tắc này một cách hết sức chuyên cần và tận tụy dẫn dắt nhữngmôn sinh kém hơn mình trên con đường tiến bộ về kỹ thuật và tinh thần, sẽlà người tiến triển xa nhất Những vũ nghệ khác dạy rằng ta sẽ chẳng thêmđược sức mạnh nếu ta không luôn luôn tập với những người khỏe hơn ta. Dùrằng Hiệp Khí Ðạo cũng dạy rằng điều quan trọng là phải đụng độ vớinhững kẻ khỏe hơn ta và giỏi hơn ta và phải học hỏi ở họ càng nhiều càngtốt, nhưng nó cũng dạy rằng tập như thế không thôi thì không đủ. Hiệp KhíÐạo chủ trương rằng ta phải tự thấu triệt được một điều gì trước đã rồi mớicố gắng dẫn dắt những môn sinh kém ta trên cùng một con đường, trongnhững giới hạn hiểu biết của ta. Ta tiến bộ bằng cách dạy cho kẻ khác, bởi lẽdạy đã là một hình thức học rồi. Một kẻ dạy những nguyên lý một cáchnghiêm chỉnh phải là người không được làm điều sai. Nếu hắn bảo ngườikhác đừng cáu giận, thì chính hắn phải đừng nổi nóng. Ta phải làm nhữngđiều ta khuyên bảo kẻ khác, và trong khi sửa sai người khác thì ta cũng sửasai chính ta rồi vậy. Dù rằng rất khó lòng mà dạy được một người chậm hiểu và có quánhiều tật xấu đến nổi chẳng thể thi hành được đúng những điều ta dạy,nhưng nếu ta luôn luôn để ý đến hắn, và, dựa trên những nguyên lý đúngđường, ta cố dạy hắn ít nhất một điều thôi, thì hắn cũng sẽ phát triển. Ðồngthời, người nào dạy cũng sẽ tự làm thêm được nhiều tiến bộ cho mình trongnhững điều hắn dạy và trong những điểm tinh tế hơn của Hiệp Khí Ðạo. Cố nhiên người học trò sẽ rất biết ơn, nhưng người huấn luyện viêncũng phải biết ơn vì đã có cơ hội để tiến triển và trau dồi cho mình. Khi thậtlòng và chuyên cần hướng dẫn kẻ khác, ta làm được thêm tiến bộ trongchính kỹ thuật và cá tính của ta. Thực là một điều lầm khi ta tin rằng ta chẳng thể đạt tới một địa vị caohơn người khác nếu ta không đè nén kẻ khác. Tự ta tiến bộ được bằng cáchlàm cho kẻ khác tiến bộ, thì đó là một điều hay. Con đường của Hiệp KhíÐạo là học với bạn đồng môn của mình, tiến triển với hắn, và giúp đỡ hắn.Chắc chắn đây cũng là một con đường nên theo trong đời nữa. Ðừng nên hà tiện điều gì bạn đã học được. Khóa kín những nguyên lýbạn đã học được của vũ trụ trong trái tim riêng của bạn thì chẳng phải lối đểnhận thêm những điều hay khác nữa. T ...