Danh mục

HIỆP KHÍ ĐẠO - Chương 5

Số trang: 58      Loại file: pdf      Dung lượng: 363.60 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 6 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hợp nhất được thể xác và tinh thần khi cơ thể bạn đang nghỉ ngơi và yên lặng, là một chuyện : nhưng làm được như thế khi cơ thể bạn đang chuyển động, lại là một chuyện khác, và khó hơn rất nhiều. Chỉ hợp nhất được thể xác và tinh thần khi cơ thể yên lặng và không làm như thế được khi cơ thể đang chuyển động, thì đó chẳng phải là một sự hợp nhất đích thực. Bởi lẽ muốn sống thì ta phải làm việc, ta phải có thể duy trì sự hợp nhất...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
HIỆP KHÍ ĐẠO - Chương 5 HIỆP KHÍ ĐẠO Chương 5 PHẦN MỘTNHỮNG NGUYÊN LÝ HIỆP KHÍ ĐẠO ĐIỂM DUY NHẤT NƠI BỤNG DƯỚI SEIKA NO ITTEN Hợp nhất được thể xác và tinh thần khi cơ thể bạn đang nghỉ ngơi vàyên lặng, là một chuyện : nhưng làm được như thế khi cơ thể bạn đangchuyển động, lại là một chuyện khác, và khó hơn rất nhiều. Chỉ hợp nhấtđược thể xác và tinh thần khi cơ thể yên lặng và không làm như thế được khicơ thể đang chuyển động, thì đó chẳng phải là một sự hợp nhất đích thực.Bởi lẽ muốn sống thì ta phải làm việc, ta phải có thể duy trì sự hợp nhất tinhthần và thể xác cả lúc ta đang nghỉ ngơi cũng như lúc ta đang hoạt động. Trong vô số những kỹ thuật ta dùng trong Hiệp Khí Đạo, lúc nào tacũng tập luyện thế nào để khỏi làm khuấy động sự hợp nhất giữa tinh thầnvà thể xác. Cái chìa khóa cho phương pháp đó là cái điểm duy nhất nơi bụngdưới, trong Nhật ngữ gọi là seika-no-itten. Điểm này quan trọng khôngnhững trong Hiệp Khí Đạo mà còn trong mọi việc ta làm trong đời. Trước khi giải thích thế nào là seika-no-itten, ta thử cùng nhau khảosát một vài nguyên lý và sự kiện. l. TINH THẦN ĐIỀU KHIỂN THỂ XÁC Khi ta xử dụng hoặc tinh thần hoặc thể xác ta, ta thường không mấykhi để ý tới, nhưng sự thực thì hai yếu tố này có liên hệ với nhau như thếnào ? Cho dù ta thấu triệt được sự quan trọng của sự hợp nhất giữa tinh thầnvà thể xác, nhưng nếu ta không hiểu được mối tương quan của hai yếu tố đóthì ta cũng chẳng thực hiện nơi sự hợp nhất đó. Khi ta đang ngồi yên lặng,cho dù ta không nghĩ tới thể xác ta, nếu ta có thể hợp nhất được tinh thần ta,thì cả thể xác lẫn tinh thần ta sẽ tới được một trạng thái hợp nhất. Tuy nhiênlý do ta không thể hợp nhất được hai yếu tố đó khi ta đang chuyển động là vìta không hiểu mối tương quan giữa thể xác và tinh thần và vì ta không biếtcách xử dụng chúng cho đúng cách. Cả tinh thần lẫn thể xác đều có những qui luật riêng của chúng. Tinhthần thì vô hình, vô sắc, vô hương, và bay bổng từ nơi này đến nơi khác mộtcách hoàn toàn tự do. Ta vừa nghĩ là nó ở chỗ này thì đột nhiên nó lại bay đingàn trùng đến chỗ khác. Trái lại, thể xác thì hữu hình, hữu sắc, hữu hương, và sự chuyển độngcủa nó thì hữu hạn. Giữ cho hai yếu tố tách biệt đó luôn luôn hợp nhất là mộtđiều rất khó. Ta nhận thức được rằng ta phải lấy một trong hai yếu tố đó làmtrung tâm nỗ lực của ta và hợp nhất nó, nhưng điều này lại dẫn ta tới vấn đềlà : lấy cái nào làm trung tâm điểm ? Tất nhiên ta không thể phân cách thểxác ra khỏi tinh thần, nhưng trên bình diện chức phận ta có thể tự hỏi rằng :có phải tinh thần điều động thể xác, hay thể xác điều động tinh thần ? Tùytheo lối giải thích của ta thế nào về điểm này mà ta có được những phươngpháp tập luyện khác nhau. Trước hết, ta thử khảo sát cái quan điểm cho rằng thể xác điều độngtinh thần xem sao. Ai có thể buộc một người vào một điểm mà ở đó tinhthần bất động không ? Tất nhiên là không thể được. Khi thể xác bị buộc lại,thì tinh thần lại càng chuyển động hơn. Một bác sĩ bảo một bệnh nhân ngồithật yên, không động đậy, nhưng chính vì vậy mà tinh thần bệnh nhân lạicàng xao động hơn. Như bất cứ người nào đã tập cách ngồi tham thiền nhập định biết, khita ngồi yên, chăm chú, thì lúc đầu có hằng ngàn sự việc cứ bay lượn trongđầu ta. Nói tóm lại, ta nhớ đến những chuyện tầm thường như là ta đã chongười hàng xóm vay ba đấu thóc ba năm về trước, vân vân. Ta không thểnào tập trung tinh thần vào một điểm bằng cách trói buộc thể xác lại được. Có lẽ có nhiều người cho rằng thể xác làm chủ tinh thần bởi lẽ khi thểxác mệt mỏi thì tinh thần cũng buồn bã, và khi thể xác khỏe mạnh thì tinhthần cũng trở nên vui vẻ. Tất nhiên, bởi vì tinh thần và thể xác có quan hệvới nhau, cho nên thể xác phải có ảnh hưởng vào tinh thần ; nhưng riêngđiều đó mà thôi không cho phép ta nói rằng thể xác điều khiển tinh thần. Cónhiều người gặp một hạnh phúc nào đó thì bỗng trở nên khỏe mạnh hơn, vàbỗng qua khỏi một cơn bệnh, nhưng, cùng một cơ thể cường tráng đó, nếuhọ gặp một chuyện lo buồn lớn lao nào đó , họ có thể già hẳn đi trong mộtđêm thao thức. Nói ngắn lại, nếu thể xác điều khiền tinh thần, thì khi thể xácgià đi, tinh thần cũng phải già đi, và khi thể xác trở nên suy nhược, thì tinhthần cũng phải yếu đi và không thề lấy lại sức được. Thế giới bên ngoài ảnh hưởng vào con người, nhưng thế giới bênngoài lại luôn luôn thay đổi và bất định. Thể xác bị ảnh hưởng và điều khiểnbởi thế giới bên ngoài thay đổi đó. Nếu thể xác điều khiển tinh thần, thì taluôn luôn ở trong một trạng thái bất ổn, chứ không đời nào có thể có đượcmột sự hợp nhất tinh thần và thể xác. Hiệp Khí Đạo vận hành từ cái huấn lệnh cho rằng tinh thần điều khiểnthể xác. Những nhà thôi miên thường bảo bệnh nhân rằng : bây giờ ông khôngthể đứng dậy khỏi ghế được, và bện ...

Tài liệu được xem nhiều: