Chúng tôi đã nói rằng cuộc đời chúng ta là một phần của vũ trụ, rằng cái bản thể cơ bản của ta là cái khí hạo nhiên, rằng đời sống và thân xác chúng ta đều do cái khí hạo nhiên mà ra, và rồi chúng sẽ phải quay trở về đó. Nếu cái bản thể cơ bản của thân xác là khí, thì cái bản thể cơ bản của tinh thần cũng là khí. Tinh thần là một tập hợp những nguyên tử nhỏ nhất. Thể xác là một tập hợp những phân tử lớn hơn. Những...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
HIỆP KHÍ ĐẠO - Chương 7 HIỆP KHÍ ĐẠO Chương 7 PHẦN MỘTNHỮNG NGUYÊN LÝ HIỆP KHÍ ĐẠO TINH THẦN THÁNH THIỆN Chúng tôi đã nói rằng cuộc đời chúng ta là một phần của vũ trụ, rằngcái bản thể cơ bản của ta là cái khí hạo nhiên, rằng đời sống và thân xácchúng ta đều do cái khí hạo nhiên mà ra, và rồi chúng sẽ phải quay trở về đó.Nếu cái bản thể cơ bản của thân xác là khí, thì cái bản thể cơ bản của tinhthần cũng là khí. Tinh thần là một tập hợp những nguyên tử nhỏ nhất. Thểxác là một tập hợp những phân tử lớn hơn. Những cả hai đều do cái khí hạonhiên mà ra. Hiệp Khí Ðạo là một phương pháp giúp ta hợp nhất được tinh thần vàthể xác và hòa làm một với cái khí hạo nhiên. Nói khác đi, Hiệp Khí Ðạo làcon đường đưa tới sự hợp nhất với khí. Tuy nhiên, tại sao lại cần phải hợpnhất những cái đã là một? Ta có được tinh thần và thể xác đặng tiếp tục cuộc đời trong thế giớinày. Tinh thần tách biệt ra khỏi thể xác và làm cản trở sự hợp thành làm mộtvới nó. Vì lẽ đó, một khi ta học cách điều khiển tinh thần, thì ta bị cô lập rakhỏi vũ trụ. Khi chúng tôi nói « tinh thần », chúng tôi muốn cho nó một ýnghĩa rộng hơn thường lệ. Ðể có thể có mặt trên thế giới này, thì mọi sự vật, trong nghĩa rộng,được cấp cho một thể xác và một tinh thần. Viên đá có hồn của viên đá bảovệ cái hình thể của nó. Không khí có cái hồn của không khí bảo vệ cái vôhình thể của nó, bảo vệ những chuyển động của nó, và hoàn thành cái sứmạng của nó. Ðạo Phật giảng nghĩa hiện tượng này nói rằng mọi vật đều cóPhật tánh. Cái linh hồn của vật chất chính là cái mà ta gọi là cái đặc tính củavật chất. Ðặc tính chính nó là linh hồn trong cái nghĩa rộng đó vậy. Con người, ngoài cái mà ta thường gọi là « tinh thần », còn có cái màta gọi là phần hồn của mỗi vật. Móng tay có phần hồn của móng tay, sợi tóccó phần hồn của sợi tóc, và mỗi thứ hoàn tất sứ mạng của nó mà ta không hềbiết đến. Tất cả những thứ đó ta gọi là « thể xác». Cái thể xác này, theonghĩa rộng, là tinh thần. Cây cỏ lấy thực phẩm qua rễ của chúng và hô hấp qua lá của chúng.Cây cỏ có đời sống và linh hồn giúp cho đời sống tiếp nối. Thường thườngta chỉ nghĩ rằng cái hồn thảo mộc đó là sự diễn tiến của cuộc đời thảo mộcmà thôi. Tuy nhiên, trong thân thể chúng ta, hoàn toàn tách biệt khỏi ý thứccủa ta, thực phẩm đi qua miệng ta, và cơ thể ta mang nó tới chỗ để tiêu hóa,biến nó thành huyết tương (plasma), và mang nó đi nuôi tất cả mọi thànhphần cấu tạo cơ thể. Ðây là cái « hồn thảo mộc » của ta vậy. Loài vật ăn khi đói và la lên khi chúng muốn la lên. Chúng hành độngtheo những đòi hỏi của sự diễn tiến đời sống chúng. Ta gọi đó là hồn độngvật, hoặc nếu ở loài người thì đó là những bản năng cơ bản. Ai cũng biết làcon người có những bản năng động vặt cơ bản đó. Con người kết hợp tất cảnhững linh hồn của sự vật, cây cỏ, động vật, và yếu tố cao siêu hơn thành cáimà ta thường gọi là tinh thần, hay là linh hồn. Mặc dù mọi loài vật đều có ngần ấy linh hồn, nhưng một người nàomà linh hồn của hắn không đi xa hơn linh hồn loài vật đó, thì ta gọi đó là phinhân. Ta bảo rằng người ấy thiếu những đặc tính của loài người. Một người điên khùng thì trở nên một vật, bởi vì trong hắn chỉ có cáivật chất và những hồn cây cỏ là hoạt động mà thôi. Hề ngoài hắn vẫn có cáihình dáng của con người, nhưng bên trong thì hắn đã mất đi những đặc tínhcủa nhân loại. Nhiều thanh thiếu niên ngày nay, chẳng quan tâm gì tới nhữngđiều phiền hà chúng gây ra cho người khác hoặc cho trật tự xã hội, đã chỉ cốtình làm thỏa mãn những sở thích của chúng theo cái lối của chúng mà thôi.Trong những người này, chỉ có cái vật chất, phần hồn thảo mộc và phần hồnđộng vật là hoạt động mà thôi. Nói khác đi,chúng là những con người thúkhông cao gì hơn nhưng loài vật khác. Con người tạo ra xã hội, người tạo ra trật tự xã hội. Hắn biết phân biệtthế nào là tốt, là xấu, và hắn biết là không được làm kẻ khác những điều gìmà hắn không muốn người khác cũng làm mình. Con người có khả năng suy xét ; và chính cái khả năng này đã táchbiệt hắn khỏi những loài vật khác. Chúng ta gọi cái khả năng đó là tinh thần phán đoán. Một vài loài vậtcó chút ít khả năng phán đoán. Loài chó thường không bao giờ quên ngườiđối xử tốt với nó và loài kiến duy trì được một trật tự xã hội khá mở mang,nhưng chúng không có cái khả năng phán đoán tất cảmọi sự vật của loàingười. Một người thiếu cái tinh thần phán đoán đó, thiếu cái đặc tính củanhân loại đó, thì chẳng hơn gì loài vật. Cái khả năng suy luận của con người càng phát triển khi con ngườilớn lên, và nó tiến tới một bình diện cao hơn nữa khi ta được hấp thụ mộtnền giáo dục. Mới đầu thì cha mẹ ta dạy dỗ ta, rồi thì hoàn cảnh xã hội, vàrồi sau đó nhà trường, cho đến khi dần dần ta trở thành những con ngườiđích thực. Cái khả năng suy luận một người ở lì t ...