Danh mục

HIỆP KHÍ ĐẠO - Chương 9

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 104.61 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Bất cứ bạn quyết định làm một việc gì, bạn cần phải có một ý chí mạnh mẽ. Cho dù cái điều bạn nghiên cứu có giá trị đến mấy, nếu bạn không đi đến hết, nó sẽ chẳng có ích gì cả. Một người có một ý chí yếu, cho dù hắn tưởng hắn đi đúng đường, sẽ không thể tiếp tục con đường hắn đã khởi sự và rồi cuối cùng sẽ chẳng đi tới đâu. Tuy có nhiều người tôi dạy cho biết cái điểm duy nhất nơi bụng dưới và khí dương đã thực hành...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
HIỆP KHÍ ĐẠO - Chương 9 HIỆP KHÍ ĐẠO Chương 9 PHẦN HAILỐI SỐNG HIỆP KHÍ ĐẠO THỨC DẬY Bất cứ bạn quyết định làm một việc gì, bạn cần phải có một ý chímạnh mẽ. Cho dù cái điều bạn nghiên cứu có giá trị đến mấy, nếu bạn khôngđi đến hết, nó sẽ chẳng có ích gì cả. Một người có một ý chí yếu, cho dù hắntưởng hắn đi đúng đường, sẽ không thể tiếp tục con đường hắn đã khởi sự vàrồi cuối cùng sẽ chẳng đi tới đâu. Tuy có nhiều người tôi dạy cho biết cái điểm duy nhất nơi bụng dướivà khí dương đã thực hành những điều họ học, đã bắt mình vào qui củ, đã cóthành quả, nhưng con số những người mới khởi sự tập được chừng hai hoặcba ngày đã xin thôi thì không nhỏ. Quá ít cố gắng sẽ không thể đưa tới sựthành đạt hoàn toàn. Bạn chỉ có thể thành công trong công trình hợp nhấttinh thần và thể xác và phát lộ linh hồn thánh thiện nếu bạn cố gắng khôngngừng. Người nào mà tập được vài ngày rồi thì chán nản, than phiền và chỉtrích Hiệp Khí Đạo, thì chỉ phô lộ ra cái tinh thần nông cạn của họ mà thôi.Bất cứ bạn bắt đầu làm một việc gì, bạn phải phóng cái khí dương của bạn ra,duy trì một ý chí vững chắc, và đi cho tới đích. Cũng như một năm chỉ có một ngày Tết, một ngày cũng chỉ có đượcmột giây phút lúc bạn thức dậy. Nếu bạn thức dậy với một cảm giác bực bộikhó chịu, mặc dù chính bạn không hay biết, thì cái cảm giác đó sẽ bám riếtlấy bạn, tạo thành khí âm, và làm cho suốt ngày hôm đó khó chịu. Bạn sẽ tựnghĩ rằng : « Sáng nay mình thức dậy tâm hồn nặng nề như thế, thì chắc cảngày sẽ chẳng làm được việc gì cả ». Hiệp Khí Đạo là cách học để luôn luôn phóng khí dương ra ngoài,nhất là vào buổi sáng, khi bạn vừa thức dậy. Bạn phải có thói quen tỉnh ngủhẳn, tung chăn ra, và nhỏm dậy ngay lúc bạn vừa thức dậy. Có người thứcdậy rồi mà còn nằm dài ở giường, không chịu dậy, chính bởi lẽ họ không cómột ý chí mạnh. Trước hết, lúc mới thức dậy, không một sự gì rõ ràng tớivới óc bạn, tri thức của bạn còn lờ mờ, lý trí của bạn còn chưa sắc bén, vàbạn đang ở trong một tình trạng làm nô lệ cho bản thân bạn. Nằm lơ mơ trêngiường như vậy chỉ khiến bạn có thói quen để cho bản năng chế ngự lý trímà thôi. Bởi lẽ giấc ngủ là lúc mà khí vũ trụ thấm nhập cơ thể bạn, cho nênbạn phải ngủ thật say, nhưng khi đã thức dậy rồi bạn còn nằm lì ở giường thìbạn sẽ thấy mệt hơn. Bạn phải nhỏm dậy ngay khỏi giường, bởi vì như thếbạn sẽ có được khí dương làm cho ngày của bạn có được một cuộc khởi sựtích cực. Chỉ làm được như thế bạn cũng khiến cho bạn có được một tri lựcmạnh mẽ. Thanh thiếu niên nào muốn đi được tới xa thì đặc biệt cần phảitiêm nhiễm cái thói quen tốt đó. Lần đầu tiên trong số năm lần luyện tập Hiệp Khí Đạo tại trung tâmHiệp Khí Đạo của chúng tôi bắt đầu từ sáu giờ sáng, và kéo dài một giờ.Những người ở gần phòng tập thì không sao, còn những người ở xa phảithức dậy từ năm giờ để kịp giờ học. Thế mà có rất nhiều người, trai cũngnhư gái, già cũng như trẻ, vẫn đến đúng giờ, và ngày nào cũng vậy. Một giờtập Hiệp Khí Đạo vào buổi sáng cũng đủ cung ứng cho bạn đầy đủ khídương cho một ngày làm việc. Hơn nữa, chỉ cần tung chăn và nhỏm dậyngay khỏi giường khi vừa thức dậy lúc năm giờ và đi thẳng ra phòng tập làbạn cũng đã làm được một việc gì hay rồi. Bạn sẽ thấy rằng bạn trở nên mộtcon người thẳng thắn, có nghị lực mạnh. Bạn sẽ thấy rằng phần lớn mọingười tập hằng ngày trong năm là những người tập vào buổi sáng. Hồi còn trẻ tuổi, tôi rất là yếu đuối, cả tinh thần lẫn thể xác. Bởi vì tôirất khó ngủ ban đêm, cho nên cứ sáng ra là tôi buồn ngủ và rất khó tỉnh dậy.Rồi bất cứ việc gì tôi bắt đầu làm tôi cũng đâm ra chán nản, và nửa chừngthì tôi bỏ cuộc. Hồi đó tôi tưởng đó là lỗi của cơ thể yếu đuối của tôi. Năm 16 tuổi tôi phải nằm nhà thương mất một năm để chữa bệnhsưng màng phổi, nhưng bệnh tình tôi càng ngày càng trở nên trầm trọng.Bây giờ, khi nghĩ lại, tôi thấy là vì tôi đã có một thái độ tiêu cực đối vớibệnh tình của tôi nên tôi đã lâu khỏi. Suốt thời gian đó tôi lo rằng cho dù tôicó khỏi bệnh, tôi chắc sẽ không bao giờ khỏi hẳn, và vì thế tôi chẳng khỏehơn gì mấy. Trong một năm trị bệnh đó, trái lại, tôi lại có dịp để ngẫm nghĩ vànhận thức ra rằng tôi không thể tiếp tục có thái độ tiêu cực như vậy đượcnữa. Tôi đọc rất nhiều sách nói về cách tự chữa bệnh, và tôi được biết rằngtôi phải tìm cách tôi luyện cơ thể của tôi. Trong khi đọc một trong số những cuốn sách đó, tôi bỗng nhận thức rarằng ý chí của tôi yếu đuối, và tôi phải bắt nó vào khuôn khổ và làm cho nómạnh lên. Tôi bèn tự nhủ: « Được rồi. Ta phải chú tâm đến ý chí của ta ». Ítnhất đây cũng là một việc tôi có thể làm được. Bác sĩ bảo tôi chưa tập đượcnhưng sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng, tôi quyết định ngày nào cũng tắm nướclạnh. Dạo ấy vào mùa hè, cho nên tắm nước lạnh rất là khó chịu. Sáng nàotôi cũng rời khỏi giường ngay lúc tôi vừa tỉnh giấc, c ...

Tài liệu được xem nhiều: