Hoá thân vào tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường nói cảm xúc về 'Chiếc thuyền ngoài xa'
Số trang: 9
Loại file: pdf
Dung lượng: 119.82 KB
Lượt xem: 9
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tham khảo bài viết hoá thân vào tác giả hoàng phủ ngọc tường nói cảm xúc về “chiếc thuyền ngoài xa”, tài liệu phổ thông, ôn thi đh-cđ phục vụ nhu cầu học tập, nghiên cứu và làm việc hiệu quả
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hoá thân vào tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường nói cảm xúc về “Chiếc thuyền ngoài xa” Hoá thân vào tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường nói cảm xúc về “Chiếc thuyền ngoài xa”Là một chiến sĩ đã từng trải qua biết bao bom đạn trong trong cuộcchiến đấu chống kẻ thù xâm lược, tôi - nghệ sĩ Phùng lại vinh hạnh đượctrở về công tác chính nơi mà tôi đã từng một thời gắn bó và chiến đấu.Trong cuộc sống hoà bình, sau những va đập với với thực tế cuộc sống,tôi mới chợt nhận ra, mình chưa là gì so với những người dân rất đỗibình thường quanh mình. Để lại cho tôi cảm xúc sâu sắc nhất là câuchuyện về người đàn bà làng chài trong buổi sáng hôm ấy.Trên bãi biển mờ sương, lác đác những hạt mưa, xuất hiện trước mắttôi là một chiếc thuyền lưới vó đang thẳng vào bờ. Một chiếc thuyền,một khung cảnh thật đẹp, thật thơ mộng, có lẽ đó là vẻ đẹp, mà cả đờibấm máy, tôi chỉ có diễm phúc bắt gặp được một lần. Niềm hạnh phúcngập tràn, tôi tưởng rằng mình vừa khám phá được cái chân lí của sựhoàn thiện, khám phá được cái khoảnh khắc trong ngần của tâm hồn …Nhưng những gì tôi chứng kiến sau đó, thật quá sức tưởng tượng củatôi. Tôi không ngờ sau cái vẻ đẹp lãng mạn mà tôi vừa nhìn thấy là mộtsự thật tàn nhẫn và trớ trêu. Nó như một trò đùa quái ác dáng xuốngđầu tôi. Mọi thứ dường như bị đảo lộn. Trước mắt tôi là một người đànbà xấu xí, mệt mỏi và cam chịu; một người đàn ông thô kệch, dữ dằn,độc ác, coi việc đánh vợ như một trò giải toả những uất ức, đau khổ.Bom đạn trên chiến trường khốc liệt, không làm tôi run sợ. Nhưng hômnay, giữa cuộc sống bình yên, chứng kiến một sự thật tàn nhẫn nhưvậy, tôi cảm thấy thật khủng khiếp. Tôi không tin vào mắt mình. Chẳngnhẽ vẻ đẹp nhìn từ xa kia đã đánh lừa tôi sao? Lão đàn ông đánh vợ,đứa con trai nhào tới xô xát, rồi nước mắt rơi, rồi họ lại lặng lẽ trở vềtrên chiếc thuyền nhỏ…Tôi thấy trước mắt mình tối sầm và mờ mịt.Chân tay tôi đang tê cứng hay lòng tôi đang tê dại. Hạnh phúc vừa đếnthì đau khổ đã ùa về choáng ngập trong tôi. Bao nhiêu suy nghĩ, mâuthuẩn ùa về cắn xé tâm hồn tôi. Nhiều lần chứng kiến cảnh bạo lực ấycủa gã đàn ông, không thể kìm chế nổi, tôi đã lao thẳng vào chỗ họ, vớiý nghĩ gã đàn ông kia sẽ phải chấm dứt ngay hành động độc ác củamình.Nhưng một lần nữa, tôi không ngờ rằng, gã đàn ông quay lại đánh luôncả tôi…Tôi bị thương nhẹ, còn người đàn bà được mời về toà án huyện.Tôi đinh ninh rằng, sau những vụ đòn ấy, người đàn bà sẽ nhất địnhnghe theo lời của của chúng tôi: bỏ người chồng tàn ác. Nhưng lại thêmmột bất ngờ nữa đến với tôi và Đẩu, bạn tôi, chánh án toà án huyện. Bịđánh đạp tàn nhẫn như vậy, ba ngày một trận nhẹ, năm ngày một trậnnặng, nhưng người đàn bà một mực nhất quyết không bỏ người đànông vũ phu - chồng mình. Mụ chắp tay vái lia lịa: “ Con lạy quý toà, quýtoà bắt tội con cũng được, phạt tù con cũng được, đừng bắt con bỏnó…” Lúc bầy giờ, tôi đang dấu mặt. Sau câu nói của mụ, tôi vén mànbước ra. Nhìn thấy tôi hình như mụ hốt hoảng. Tôi nghĩ lần này, mìnhnắm chắc phần thắng. Nhưng lại một bất ngờ khác đến với tôi. Hìnhnhư qua phút bối rối ban đầu, bỗng người đàn bà khốn khổ đứng dậy,nhìn thẳng vào chúng tôi, nói thật tự tin: “ Chị cảm ơn các chú ! Lòngcác chú tốt, nhưng các chú đâu phải là người làm ăn, cho nên các chúđâu hiểu được công việc của người làm ăn lam lũ, khó nhọc…” Tôikhông tin vào tai mình nữa. Từ lời giãi bày thật khẩn thiết của ngườiđàn bà, người vợ đáng thương…tôi đã phần nào hiểu được lẽ đời, hiểuđược nguồn gốc của mọi sự chịu đựng, hi sinh của người đàn bà… Đó làtình thương vô bờ bến của người mẹ giành cho những đứa con. “Đámđàn bà hàng chài chúng tôi cần phải có người đàn ông để chèo chốngkhi phong ba, để cùng làm ăn nuôi nấng đặng một sắp con nhà nàocũng trên dưới một chục đứa… Chúng tôi phải sống cho con …”Trái tim tôi, cả tâm hồn tôi dường như chết lặng sau những lời nói ấycủa người đàn bà. Nếu hiểu sự việc một cách đơn giản như tôi và Đẩu,thì chỉ yêu cầu người đàn bà bỏ chồng là xong. Nhưng nghe những lờitrần tình đau đớn của người đàn bà, tôi mới vỡ ra rằng, suy nghĩ và xửsự của bà là không thể khác được. Trong nỗi đau khổ triền miên, ngườiđàn bà ấy vẫn chắt lọc được những niềm vui nhỏ nhoi. “ Vui nhất là khinhìn đàn con được ăn no, …trên thuyền cũng có lúc hoà thuận, vui vẻ…”Sau những suy nghĩ, giãi bày của người đàn bà, dường như tôi mất hếttự tin vào những lời nói của mình.. Tôi không ngờ đằng sau chiếcthuyền vó nhỏ bé ấy, không chỉ là một sự thật tàn nhẫn, tàn khốc, màcòn cả một thế giới tâm hồn, một tình thương vô bờ bến, một sự thấuhiểu lẽ đời sâu sắc của chính người đàn bà nhìn bề ngoài thô kệch, xấuxí. Khi tôi và Phùng đưa ra lời khuyên và giải pháp cho mụ, tôi cứ đinh làngười đàn bà phải biết ơn, chịu ơn chúng tôi. Nhưng trớ trêu thay, sựthực là ngược lại. Chính tôi và cả Đẩu là những người phải biết ơnngười đàn bà ấy. Một thằng lính đã qua trận mạc như tôi, nay trên trậnchiến không tiếng súng, tôi lại là kẻ thất bại.Vâng ! ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hoá thân vào tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường nói cảm xúc về “Chiếc thuyền ngoài xa” Hoá thân vào tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường nói cảm xúc về “Chiếc thuyền ngoài xa”Là một chiến sĩ đã từng trải qua biết bao bom đạn trong trong cuộcchiến đấu chống kẻ thù xâm lược, tôi - nghệ sĩ Phùng lại vinh hạnh đượctrở về công tác chính nơi mà tôi đã từng một thời gắn bó và chiến đấu.Trong cuộc sống hoà bình, sau những va đập với với thực tế cuộc sống,tôi mới chợt nhận ra, mình chưa là gì so với những người dân rất đỗibình thường quanh mình. Để lại cho tôi cảm xúc sâu sắc nhất là câuchuyện về người đàn bà làng chài trong buổi sáng hôm ấy.Trên bãi biển mờ sương, lác đác những hạt mưa, xuất hiện trước mắttôi là một chiếc thuyền lưới vó đang thẳng vào bờ. Một chiếc thuyền,một khung cảnh thật đẹp, thật thơ mộng, có lẽ đó là vẻ đẹp, mà cả đờibấm máy, tôi chỉ có diễm phúc bắt gặp được một lần. Niềm hạnh phúcngập tràn, tôi tưởng rằng mình vừa khám phá được cái chân lí của sựhoàn thiện, khám phá được cái khoảnh khắc trong ngần của tâm hồn …Nhưng những gì tôi chứng kiến sau đó, thật quá sức tưởng tượng củatôi. Tôi không ngờ sau cái vẻ đẹp lãng mạn mà tôi vừa nhìn thấy là mộtsự thật tàn nhẫn và trớ trêu. Nó như một trò đùa quái ác dáng xuốngđầu tôi. Mọi thứ dường như bị đảo lộn. Trước mắt tôi là một người đànbà xấu xí, mệt mỏi và cam chịu; một người đàn ông thô kệch, dữ dằn,độc ác, coi việc đánh vợ như một trò giải toả những uất ức, đau khổ.Bom đạn trên chiến trường khốc liệt, không làm tôi run sợ. Nhưng hômnay, giữa cuộc sống bình yên, chứng kiến một sự thật tàn nhẫn nhưvậy, tôi cảm thấy thật khủng khiếp. Tôi không tin vào mắt mình. Chẳngnhẽ vẻ đẹp nhìn từ xa kia đã đánh lừa tôi sao? Lão đàn ông đánh vợ,đứa con trai nhào tới xô xát, rồi nước mắt rơi, rồi họ lại lặng lẽ trở vềtrên chiếc thuyền nhỏ…Tôi thấy trước mắt mình tối sầm và mờ mịt.Chân tay tôi đang tê cứng hay lòng tôi đang tê dại. Hạnh phúc vừa đếnthì đau khổ đã ùa về choáng ngập trong tôi. Bao nhiêu suy nghĩ, mâuthuẩn ùa về cắn xé tâm hồn tôi. Nhiều lần chứng kiến cảnh bạo lực ấycủa gã đàn ông, không thể kìm chế nổi, tôi đã lao thẳng vào chỗ họ, vớiý nghĩ gã đàn ông kia sẽ phải chấm dứt ngay hành động độc ác củamình.Nhưng một lần nữa, tôi không ngờ rằng, gã đàn ông quay lại đánh luôncả tôi…Tôi bị thương nhẹ, còn người đàn bà được mời về toà án huyện.Tôi đinh ninh rằng, sau những vụ đòn ấy, người đàn bà sẽ nhất địnhnghe theo lời của của chúng tôi: bỏ người chồng tàn ác. Nhưng lại thêmmột bất ngờ nữa đến với tôi và Đẩu, bạn tôi, chánh án toà án huyện. Bịđánh đạp tàn nhẫn như vậy, ba ngày một trận nhẹ, năm ngày một trậnnặng, nhưng người đàn bà một mực nhất quyết không bỏ người đànông vũ phu - chồng mình. Mụ chắp tay vái lia lịa: “ Con lạy quý toà, quýtoà bắt tội con cũng được, phạt tù con cũng được, đừng bắt con bỏnó…” Lúc bầy giờ, tôi đang dấu mặt. Sau câu nói của mụ, tôi vén mànbước ra. Nhìn thấy tôi hình như mụ hốt hoảng. Tôi nghĩ lần này, mìnhnắm chắc phần thắng. Nhưng lại một bất ngờ khác đến với tôi. Hìnhnhư qua phút bối rối ban đầu, bỗng người đàn bà khốn khổ đứng dậy,nhìn thẳng vào chúng tôi, nói thật tự tin: “ Chị cảm ơn các chú ! Lòngcác chú tốt, nhưng các chú đâu phải là người làm ăn, cho nên các chúđâu hiểu được công việc của người làm ăn lam lũ, khó nhọc…” Tôikhông tin vào tai mình nữa. Từ lời giãi bày thật khẩn thiết của ngườiđàn bà, người vợ đáng thương…tôi đã phần nào hiểu được lẽ đời, hiểuđược nguồn gốc của mọi sự chịu đựng, hi sinh của người đàn bà… Đó làtình thương vô bờ bến của người mẹ giành cho những đứa con. “Đámđàn bà hàng chài chúng tôi cần phải có người đàn ông để chèo chốngkhi phong ba, để cùng làm ăn nuôi nấng đặng một sắp con nhà nàocũng trên dưới một chục đứa… Chúng tôi phải sống cho con …”Trái tim tôi, cả tâm hồn tôi dường như chết lặng sau những lời nói ấycủa người đàn bà. Nếu hiểu sự việc một cách đơn giản như tôi và Đẩu,thì chỉ yêu cầu người đàn bà bỏ chồng là xong. Nhưng nghe những lờitrần tình đau đớn của người đàn bà, tôi mới vỡ ra rằng, suy nghĩ và xửsự của bà là không thể khác được. Trong nỗi đau khổ triền miên, ngườiđàn bà ấy vẫn chắt lọc được những niềm vui nhỏ nhoi. “ Vui nhất là khinhìn đàn con được ăn no, …trên thuyền cũng có lúc hoà thuận, vui vẻ…”Sau những suy nghĩ, giãi bày của người đàn bà, dường như tôi mất hếttự tin vào những lời nói của mình.. Tôi không ngờ đằng sau chiếcthuyền vó nhỏ bé ấy, không chỉ là một sự thật tàn nhẫn, tàn khốc, màcòn cả một thế giới tâm hồn, một tình thương vô bờ bến, một sự thấuhiểu lẽ đời sâu sắc của chính người đàn bà nhìn bề ngoài thô kệch, xấuxí. Khi tôi và Phùng đưa ra lời khuyên và giải pháp cho mụ, tôi cứ đinh làngười đàn bà phải biết ơn, chịu ơn chúng tôi. Nhưng trớ trêu thay, sựthực là ngược lại. Chính tôi và cả Đẩu là những người phải biết ơnngười đàn bà ấy. Một thằng lính đã qua trận mạc như tôi, nay trên trậnchiến không tiếng súng, tôi lại là kẻ thất bại.Vâng ! ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
văn lớp 12 những bài văn 12 ôn thi văn tài liệu văn 12 chọn lọc tuyển tập những bài văn hay 12Gợi ý tài liệu liên quan:
-
Tài liệu ôn luyện thi THPT Quốc gia môn Ngữ văn: Phần 2
140 trang 96 0 0 -
Đọc hiểu bài thơ Thu hứng 1 của Đỗ Phủ_1
7 trang 25 0 0 -
Ôn thi: Bình giảng đoạn thơ: Bên kia sông Đuống
8 trang 22 0 0 -
Tài liệu ôn luyện thi THPT Quốc gia môn Ngữ văn: Phần 1
117 trang 20 0 0 -
Đáp án, thang điểm đề thi tuyển sinh đại học, cao đẳng năm 2009 môn: Văn, khối C
4 trang 19 0 0 -
Tìm hiểu bài thơ Đất nước (Nguyễn Đình Thi)
8 trang 19 0 0 -
DÀN Ý PHÂN TÍCH BÀI THƠ TỎ LÒNG - PHẠM NGŨ LÃO
5 trang 17 0 0 -
THU ĐIẾU, THU ẨM, THU VỊNH – NGUYỄN KHUYẾN_3
7 trang 16 0 0 -
Đề Thi Thử Tốt Nghiệp Văn 2013 - Phần 4 - Đề 15
4 trang 16 0 0 -
Đề thi tuyển sinh cao đẳng năm 2009 môn Văn khối C
1 trang 16 0 0