Tuy nhiên, nói rằng hai đứa hoàn toàn trái ngược cả vẻ ngoài lẫn tính cách cũng chẳng có gì sai. Trong khi tôi trắng trẻo, nhỏ nhẹ, luôn cẩn thận trong mọi việc thì Uyên ngăm nâu, khỏe khoắn, cử chỉ tự nhiên chứ không duyên dáng gì lắm,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Kế hoạch hạnh phúc Kế hoạch hạnh phúcTên tác giả: Hòa - MinhTrong gia đình, Uyên là em họ nhưng tôi và nhỏ bằng tuổi nhau. Hai đứa giốngbạn bè hơn chị em vì hồi nhỏ xíu đã học cùng lớp, chia sẻ đồ dùng sách vở, lớn lênvẫn chơi chung, đứa này có thể kể cho đứa kia nghe đủ thứ chuyện bí mật. Tuynhiên, nói rằng hai đứa hoàn toàn trái ngược cả vẻ ngoài lẫn tính cách cũng chẳngcó gì sai. Trong khi tôi trắng trẻo, nhỏ nhẹ, luôn cẩn thận trong mọi việc thì Uyênngăm nâu, khỏe khoắn, cử chỉ tự nhiên chứ không duyên dáng gì lắm, và nhất lànhỏ thường xuyên gây rắc rối vì tính cách xốc nổi. Nói chung, bọn con trai nhìnUyên như một tên bạn chơi cùng chứ không phải một cô nàng để quan tâm chămsóc. Không ít lần nhỏ bị thầy cô viết những dòng khiển trách vào sổ liên lạc.Nhưng sau đó, có nói thế nào, thì nhỏ cũng không thể thay đổi lối suy nghĩ và hànhđộng khác thường.Năm lớp Mười, thầy chủ nhiệm tổ chức cho cả lớp tôi đi chơi biển Hồ Cốc haingày. Nhà nghỉ cạnh bờ biển, rộng rãi và an toàn. Thầy khá lo lắng, yêu cầu tôi làlớp trưởng phải nhắc nhở mọi người không làm gì nguy hiểm dại dột. Dù vậy, đếnchiều, tôi vẫn không thể ngăn một nhóm bạn bày trò “vô địch lặn biển”. Trongchục tên con trai, cô nàng duy nhất là nhỏ Uyên. Tôi đành nhận vai trò giám khảo.Cả nhóm kéo ra dãy đá vòng cung. Bên trong vòng cung nước khá lặng. Nhảyxuống, ai nín thở lâu nhất sẽ giành chiến thắng. Tuy nhiên, sau hơn ba phút, tất cảđã lần lượt nhô đầu lên, vẫn chưa thấy Uyên đâu. Chờ thêm một chút nữa thì sựngạc nhiên biến thành sợ hãi. Cả nhóm gọi inh ỏi. Mấy cậu bơi giỏi nhất lặn xuốnglần nữa, tìm xem cô bạn có mắc kẹt đâu không. Người cuối cùng ngoi lên, lắc đầu.Cả bọn chạy ào về, báo thầy chủ nhiệm. Thế nhưng khi thầy nhấc điện thoại gọicứu hộ, nhỏ Uyên bỗng hiện ra bên ngoài cửa sổ. Nhỏ chạy trên cát, gương mặtrạng rỡ, hai tay giữ chặt một con tôm khổng lồ, đang búng tanh tách những chiếccàng xanh biếc. Nhỏ phân bua: Ngay khi chạm chân xuống đáy cát, nhỏ phát hiệnmột hõm trống giữa dãy đá vòng cung. Nhỏ đã bơi luồn qua cái hõm đó, đuổi theocon tôm cho đến khi tóm được. “Cậu quên mất đang thi lặn sao?”, “Cậu bỏ lỡ cơhội thành người thắng cuộc đấy!”, “Ai cũng lo lắng vì cậu!”, mấy tên bạn nhaonhao. Uyên vô cùng ngạc nhiên: “Những điều đó đâu có quan trọng bằng việcchúng ta đã có con tôm đẹp tuyệt này, không đúng sao?”Lớp Mười Một là năm học đặc biệt. Các cậu bạn đã trở nên chững chạc, biết quantâm. Tôi và các cô bạn thường được nhận những món quà trong hộc bàn. RiêngUyên thì không có ai để ý cả. Khi mà các cô bạn xung quanh thay đổi kiểu tóc, ănmặc đẹp hơn, trang điểm chút ít khi đi học thì Uyên vẫn để mình thoải mái và tựnhiên hết mức có thể. Cuối tuần nhỏ qua nhà tôi. Hai đứa ôm túi ngủ lên sânthượng, nằm nhìn bầu trời và nói đủ thứ chuyện trên đời. Tôi rất thích đề tài củacác cô gái, tức là những cách làm sao để mình xinh hơn, rồi bàn về các anh bạncùng trường, Uyên cũng nghe, thỉnh thoảng “hừm hừm” mà không nói gì hơn. Rõràng vẻ đẹp bề ngoài, rồi các anh chàng gà bông không làm nhỏ hứng thú nhiềubằng khi nói về các vùng đất ít người đặt chân tới hay chương trình phiêu lưu kỳthú trên TV. Tôi chợt hỏi: “Mai này nếu chọn người yêu, em thích chàng trai thếnào?” Nhỏ nhìn lên những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời, trả lời không chút đắnđo: “Chắc chắn đó là một anh chàng mạnh mẽ, thông minh, nổi bật, và hết sức yêuem. Luôn sẵn sàng cùng em đi khắp mọi nơi…” “Ồ!”, tôi thốt lên. Ước mơ của nhỏem họ giống như trên phim vậy. Mà trên phim, các cô gái phải hết sức duyên dángvà xinh đẹp cơ. Liệu giấc mơ này với Uyên có quá xa vời không? Như đọc được ýnghĩ trong đầu tôi, nhỏ em họ vỗ lên tay tôi, cười, vô cùng vững tin: “Thế nào cũngcó một anh chàng như thế đang ở đâu đó đợi em”.Lớp Mười Hai, tất cả đều đã có kế hoạch rõ rệt cho tương lai. Bạn muốn trở thànhdoanh nhân, bạn muốn mở nhà hàng cà phê nổi tiếng, bạn muốn dạy học. Tôi sẽ thivào khoa Công nghệ Thông tin. Riêng Uyên một lần nữa làm cả lớp bất ngờ: “Tớsẽ làm những gì để mình hạnh phúc!” Tôi rất lo lắng cho nhỏ em. Nếu muốn hạnhphúc thì phải bắt đầu một cách cụ thể chứ, không thể nói khơi khơi như vậy được.Uyên không làm hồ sơ thi đại học. Ở nhà cậu mợ rất phiền lòng, khuyên bảo, la rầynhỏ mãi mà cũng chẳng thay đổi được suy nghĩ kỳ quặc. Thay vì luyện thì, nhỏ họcthêm các khóa tiếng Pháp, bên cạnh tiếng Anh đã rất giỏi. Khi tôi và bạn bè vônăm thứ nhất đại học, nhỏ vẫn đi học ngoại ngữ. Qua giới thiệu của thầy dạy tiếngPháp, thời gian rảnh, nhỏ nhận giúp việc nhà cho một nữ giáo sư người Pháp đếnViệt Nam làm công trình khoa học về biển. Không chỉ làm việc vặt, nhỏ còn giúpbà chụp ảnh, sắp xếp hệ thống tài liệu. Mối quan hệ giữa nhỏ và bà giáo sư rất tốt,đến độ khi bà chuyển đến một hòn đảo ở Indonesia tiếp tục dự án nghiên cứu, nhỏđã được đi theo. Từ đây, nhỏ em họ của tôi đã bắt đầu cuộc sống thường xuyên dichuyển đến những địa điểm bất ngờ. Cứ vài tháng, tôi lại nhận được b ...