Lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng tui cõng người mình yêu trên lưng,tui đã có một cảm giác rất lạ,một cảm gác lần đầu tiên tui cảm nhận được từ trước đến nay và cũng chắn là lần cuồi cùng.Và tui nhận ra rằng tui không thể nào giữ mãi
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Kết thúc hay bắt đầu Kết thúc hay bắt đầuLần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng tui cõng người mình yêu trên lưng,tui đã cómột cảm giác rất lạ,một cảm gác lần đầu tiên tui cảm nhận được từ trước đến nayvà cũng chắn là lần cuồi cùng.Và tui nhận ra rằng tui không thể nào giữ mãi cô ấyở trên lưng của mình,một lát nữa thôi cho dù tui không muốn nhưng cũng phải đặtcô ấy xuống.Và cho dù không bao giờ tui được nhìn thấy cô ấy nữa nhưng mà tuibiết rằng mãi mãi sẽ không bao giờ tui có thể đặt cô ấy ra khỏi trái tim tôi…Có đôi lúc ta mơ hồ,có những ta không hề nhận ra những điều vô cùng quan trọngđối với mình khi nó kề bên đến khi mất đi rồi mới nhận ra và lúc đó cũng là lúc kếtthúc một câu chuyện nào đó,nhưng có khi đó không phải là một kết thúc hay ít racó thể là một bắt đầu.Tui không dám chắc chắn nhưng tui biết có…Có một tên ngốc chẳng hề biết thế nào yêu,thế mà vẫ có một cặp mắt to,một khuônmặt bầu lam anh ta rung động,và anh ta cũng biết rằng là không thể nào,nhưng anhta vẫn cứ cố chấp để rùi phải nhận lấy nhiều nỗi đau mà lần đầu tiên nếm trải,cũngchính vì quá cố chấp mà anh ta cho rầng tất cả con gái trên đời này ai cũng khôngtốt,thế là anh luôn đùa dỡn tình cảm với những người con gái quen biết anh,cónhững lúc anh cảm thấy mình không đúng,những lúc đó anh luôn biện minh rằng:tuy là anh không thật lòng luôn đùa zỡn tình cảm của người ta nhưng anh chưa hềlợi dụng hay làm tổn hại cái gì của người ta còn tốt hơn lũ con gái rất nhiều,nhưnganh không hề biết rằng anh đã làm tổn thương rất nhiều một người con gái rấtthương anh cho dù vậy cô ấy vẫn luôn bên anh và càng nhận nhiều tổn thương.Chođến một hôm cô gái hỏi anh ta:”nếu bỗng dưng anh không còn trông thấy em mỗingày nữa thì anh có buồn không?”,hắn liền dứt khoác trả lời không.Cô gái đứnglặng yên nhìn hắn một lúc rùi quay lưng bước đi,nhìn cô gái đi hắn cũng hiểu côgái đã quyết định quên hắn,bóng cô gái khuất dần tự nhiên hắn thấy có cái gì đókhiến hắn thấy hơi bùn,nhưng hắn cố cười để gạt tâm trạng đó của mình,một ngàyrùi hai ngày,… cái cảm giác đó càng lớn dần,khiến hắn không thể nào gạt nó điđược nữa.Hắn đã đi nhạu say để cố quên cái nỗi bùn mà hắn cũng không biết tạisao hắn bùn,cũng không biết bùn vì ai,bùn vì cái gì,càng uống hình ảnh của cô gáicàng hiện rõ trước mắt của hắn,hắn đã cố gắn dụi mắt để xóa đi hình ảnh đó nhưngcàng muốn xóa nó lại càng hiện rõ,rồi hắn lại uống càng uống hắn lại càng nhớ vềcô gái và cuối cùng hắn đã gọi tên cô gái rất nhiều lần.Sáng hôm hắn thầy mìnhkhác hẳn,hắn đã thấy rõ cảm giác của mình muốn gì,bỗng nhiên có cái gì đó dẫndắt hắn quay lại những nơi mà hắn và cô gái từ qua,tự nhiên hắn nhìn thấy nhữnggiọt nước mắt của cô gái rơi xuống,rùi hắn cảm nhận được những nỗi bùn của côgái,cái ma trước đây khi cô gái ơ bên anh đã vô tâm không hề nhận ra.Rùi hắn rấtmuốn gặp lại cô gái để… hắn cũng không biết sẽ nói gì nếu như gặp lại cô gáinhưng mà hắc chỉ biết là rất muốn gặp cô gái mà thôi,nhưng ma hắn không biếtphải làm sao,chợt hắn nhớ tới nơi mà trước đó cô gái luôn muốn dẫn hắn tới nhưngmà hắn chưa bao giờ đi,hắn vội vã tới nơi đó thì gặp cô gái đang bước ra về,cô gáinhìn thấy anh không nói một lời nào mà cứ thế bước đi,khi nhìn cô gái bước đi từsau lưng giống như lúc cô gái rời bỏ hắn,hắn cảm thấy rất sợ,nên hắn bất giác thốtlên:”em…em có thể cho anh cơ hội làm lại từ đầu hok,khi em không còn bên anhnữa thì anh mới nhận ra la anh đã thương em tự lúc nào mà anh không nhận ra,vàanh cũng không nhận ra là anh đã lam em tổn thương rất nhiều hãy cho anh cơ hộiđược không…”.Cô gái dừng lại và nói:”làm sao biết anh đang nói thật” rùi tiếp tụcbước đi.Lại một lần nữa hắn nhìn cô gái bước đi dần dần khuất xa hắn tuy là lầnnày hắn rất muốn giữ cô ấy lại nhưng không thể nào giữ được,tuy vậy nhưng hắnvẫn hi vọng nên hắn luôn ở chỗ đó để chờ cô gái.Cho đến một buổi sáng cô gái lạiđến chỗ đó,hắn vội vàng chạy tới gần nhưng hắn không biết phải nói gì chỉ đứngnhìn,anh bỗng nhận thấy lần đầu tiên cô gái trang điểm,nhìn cô gái lúc này thật sựlà thật đẹp anh chợt nghĩ rằng nếu được nhìn cô gái như thế này thôi cũng đủrùi.Bỗng nhiên cô gái nói:”anh hãy tìm người khác đi đừng chờ nữa,em đã có bạntrai rùi,thôi giờ em phải đi đây,đây là lần cuối em tới nơi này và cũng là lần cuốiem nhìn anh đó”,nói xong cô gái nhìn hắn hồi lâu rồi lại quay lưng bước đi,lần thừba hắn phải chịu cái cảm giác… cái cảm giác thật sự vô cùng khó chụi,hắn đã cốkìm nước mắt nhưng nó vẫn rơi xuống,cô gái đi một đoạn bỗng nhiên dừng lại rồingã quỹ xuống,hắn vội chạy lại đỡ,thì ra cô gái đang khóc,hắn im lặng và lâu nướcmắt cho cô gái,hắn chợt nhận ra sắc mặt cô gái tái nhạt,anh nhận ra có gì đó khôngổn nên hỏi cô gái,cô gái im lặng một lát rùi nói:”em…em rời bỏ anh là do emkhông còn sống được bao lâu nữa,em không muốn anh nhìn thấy bộ dạng tiều tụycủa em,khi anh nói thương em em thật sự vui lắm nhưng mà đúng lúc đó em biếtrằng thời gian của em không còn bao lâu nữa,hô ...