Danh mục

Khi nào nên nhượng bộ?

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 124.98 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

3-4 tuổi là bé đã biết cách thử thách “quyền lực” của bạn và yêu sách đủ thứ, nào là mua thêm một gói kẹo nữa, thích đồ chơi kia, muốn mặc quần này áo kia, hoặc khóc lóc không chịu đi tắm. Các bà mẹ thường có khuynh hướng khẳng định cho bé hiểu “ai mới là người có quyền quyết định”. Tuy nhiên, không phải lúc nào “nhượng bộ” cũng bị xem là thất bại mà nó lại là một bài học trong cuộc sống của mọi người ngay cả trong đời sống vợ chồng. Cứ làm...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Khi nào nên nhượng bộ? Khi nào nên nhượng bộ?3-4 tuổi là bé đã biết cách thử thách “quyền lực” của bạn và yêu sách đủ thứ, nàolà mua thêm một gói kẹo nữa, thích đồ chơi kia, muốn mặc quần này áo kia, hoặckhóc lóc không chịu đi tắm. Các bà mẹ thường có khuynh hướng khẳng định chobé hiểu “ai mới là người có quyền quyết định”. Tuy nhiên, không phải lúc nào“nhượng bộ” cũng bị xem là thất bại mà nó lại là một bài học trong cuộc sống củamọi người ngay cả trong đời sống vợ chồng.Cứ làm theo đi rồi bạn sẽ thấy nhưng phải linh hoạt lựa chọn khi nào và như thếnào?Đúng thời điểmTính toán và sắp xếp thời gian, khi nào cần phải nhượng bộ. Thời điểm thích hợpnhất để chịu thua trước những yêu cầu khẩn thiết của bé sau khi bạn đã từ chốitrước đó nhiều lần và đó là trước khi cuộc tranh cãi lên đến đỉnh điểm. Nói cáchkhác, đừng vội thỏa mãn nhu cầu của bé vì khi bé tức giận thì điều bạn cần là hòabình. Nếu bạn dễ dàng chịu thua khi trẻ bắt đầu cất tiếng khóc thì bé nghĩ rằng khimẹ nói “không” có nghĩa là “không, nhưng nếu con giận dữ, khóc và gào thét thìmẹ sẽ cho phép”.Hãy nhượng bộ khi bé có những đòi hỏi có thể chấp nhận được và từ chối khi bésử dụng những chiêu bài trên để ép buộc bạn phải thay đổi quyết định của mình.Giải quyết tình huốngBước đầu tiên để có thể nhượng bộ dễ dàng là thuyết phục bản thân đây là mộtphương pháp dạy trẻ. Thay vì cho rằng sự nhượng bộ là chấp nhận sự thất bại hoặcbất lực của mình thì nên nghĩ rằng thoạt đầu rất có thể bạn sẽ hiểu sai tình huốngvà khi suy xét lại thì bạn có thể đánh giá chính xác hơn.Một khía cạnh tích cực khác là đôi khi sự nhượng bộ của bạn sẽ là tấm gương tốtcho trẻ. Trẻ sẽ hiểu được thế nào là cho và nhận. Học được đức tính tốt nàyngay từ nhỏ thì khi lớn lên bé sẽ đối xử tốt với không những với người thân màvới cả những người khác.Thực hành nhượng bộVí dụ: bạn không cho phép bé xem ti vi và đừng quên chú ý đến phản ứng của bé.Bé nghe lời. Nhưng cũng có thể bé kịch liệt phản đối, hãy xem xét lại quyết địnhcủa mình. Tự hỏi xem những lời bé nói có lý hay không? Chấp nhận được haykhông?Hãy cho trẻ cơ hội giải thích với bạn là tại sao bé lại đòi như vậy và tại sao bạnnên chiều theo ý bé. Hãy để bé tha hồ suy nghĩ và biện luận thay vì chỉ biết đòi hỏiCon thích…, con muốn… Sau khi nghe bé giải thích mà vẫn không thấy lý donào để chấp nhận thì đến lượt bạn đưa ra những lý do của mình để bé phải thừanhận ý kiến của bạn.Sau cùng, hãy đưa ra quyết định của mình. Giải thích rõ cho bé hiểu bạn dự địnhlàm gì và tại sao phải làm như vậy. Lần lượt lắng nghe và giải thích, bạn đã chứngtỏ cho bé thấy rằng bạn đã nghiêm túc lắng nghe và tiếp thu ý kiến của bé.Bạn nên khuyến khích trẻ tham dự vào tiến trình thương thuyết vì thỉnh thoảngbé cũng có thể đạt được mục đích của mình. Phương pháp này hiệu quả hơn làluôn căng thẳng, đối đầu. Khi ở truờng có văn nghệSuốt cả buổi trưa chị Phương cố gắng thu xếp công việc rồi xin phép về sớm. Nhìndáng vẻ vội vã của chị, mọi nguời nhìn nhau dò hỏi. Như đoán đuợc, chị mỉm cuờinói to: Chiều nay ở truờng con trai mình có liên hoan văn nghệ tổng kết nămhọc!. À thì ra là thế!Khi chị đến nơi thì tiếng nhạc đã vang lên rộn rã. Chị Phương đưa mắt nhìn quanh,rất đông phụ huynh cũng đến xem con mình biểu diễn. Không biết lớp cu Namđứng ở đâu?. Cuối cùng thì chị cũng nghe giới thiệu chương trình văn nghệ củalớp Mầm B, thế nhưng nhìn mãi chẳng thấy con trai đâu? Chị tự hỏi: Sao bé Namkhông tham gia bài nào cả nhỉ?. Chị đi vòng quanh tìm kiếm thì thấy bé đangđứng một mình buồn bã nhìn các bạn, chị len lại gần, ôm lấy con và hỏi: Sao conkhông lên hát với các bạn?. Bé nhìn mẹ, lắc đầu và trả lời: Cô không cho!. ChịPhuơng tìm cô giáo thì đuợc biết: Không hiểu tại sao bé rất nhút nhát, không thíchtham gia các sinh hoạt tập thể. Khi các bạn tập hát, tập múa thì bé chỉ đứng nhìn,không có biểu hiện thích thú gì cả. Trong giờ học thì không chăm chú, làm gì cũnglóng ngóng, vụng về và rất chậm, chưa bao giờ giơ tay phát biểu. Khi chơi thì haytranh giành đồ chơi, cái gì lọt vào tay là giữ khư khư, lại còn đánh bạn nên chẳngai thích chơi cùng. Rất nhiều lần bé bị phạt vì đủ thứ tội nhưng cũng không chừa.Nghe cô nói một thôi dài, chị Phương thấy chột dạ và lo lắng. Ở nhà chị thấy sứckhỏe cháu bình thuờng, ngoan ngoãn mặc dù ít nói. Chị cũng rất chú ý chăm locho con ăn uống không thiếu thứ gì... Thế nhưng có một điều chị không để ý, đó làdo công việc làm ăn bận rộn suốt ngày nên khi về đến nhà, cả hai vợ chồng chịđều rất ít khi trò chuyện cùng con cái, ít khi dẫn cháu đi chơi đây đó: Công việcbận rộn quá, về đến nhà là mệt phờ rồi, lại còn phải làm đủ thứ việc nữa. Chỉmong hai anh em nó ngồi yên cho là dễ thở lắm rồi !. Có hôm bé muốn vẽ xe ô tônhưng tìm mãi mới thấy một cái bút chì bị gãy ngòi, bé đưa cho bố nhờ gọt, thấybố đang bận công việc nên mẹ la bé: Để yên cho bố làm v ...

Tài liệu được xem nhiều: