Tên tác giả: NgocHaLm (Jewel Halm) Khi tôi bắt đầu yêu một người thầy cũng chính là lúc tuổi học trò của tôi sắp kết thúc. Chính là lúc tôi ngỡ ngàng nhận ra rằng mình sắp phải xa thầy. Phải, thầy, chính là thầy, người đã thay đổi em một cách toàn diện.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Khi tôi bắt đầu yêu một người thầy Khi tôi bắt đầu yêu một người thầy Tên tác giả: NgocHaLm (Jewel Halm)Khi tôi bắt đầu yêu một người thầy cũng chính là lúc tuổi học trò của tôi sắp kếtthúc. Chính là lúc tôi ngỡ ngàng nhận ra rằng mình sắp phải xa thầy.Phải, thầy, chính là thầy, người đã thay đổi em một cách toàn diện. Người đã khiếnem bắt đầu có suy nghĩ nhiều hơn về việc hoàn thiện bản thân mình. Mới ngày nào,lần đầu tiên thầy đứng lớp dạy em, trong em lúc này thầy cũng chỉ là một giáo viêncó nhiệm vụ giảng dạy học sinh để nhận lương không hơn không kém. Điều đó đãnhư hằng sau vào trong đầu em suốt 9 năm đi học trước. Tuy là thầy có hơi vui tínhhơn những người khác nhưng em vẫn thấy thầy cũng không có gì đặc biệt hết. Nếutrước đây em luôn nghĩ rằng tất cả các giáo viên điều muốn học sinh trong lớp phảitheo học thêm mình không thì sẽ “đì” nó thì lúc đó điều đó hiện rõ nhất ở trongthầy. Thầy luôn gọi những học sinh không học thêm mình lên bảng, trong đó cóem, để giải những bài tập “trời hỡi” của thầy cho. Và dĩ nhiên lúc đó trong em vôcùng không phục thầy. Ban đầu thầy đặt ra khá nhiều qui tắc mà em cho rằng vôcùng vô lý như: học sinh phải giữ vỡ thẳng, không bẩn, không cong, lau bảng phảikhông còn chừa một vệt phấn…vậy nên chắc phải nói rằng lúc đó em hơi khôngthích thầy rồi. Ôi, sao em ngốc thế, sao em không nhận ra rằng thầy hoàn toàn khácso với những người khác, sao em lại không nghĩ điều đó vào lúc đó chứ. Tại saoem không hiểu rằng thầy muốn có nhiều thời gian giảng dạy hơn nữa những họcsinh yếu nên đành phải giả vờ làm khó dễ tụi nó. Thay vì nên tận tâm hơn vào họctập thì em lại ôm nổi ấm ức mà đi học thêm thầy. Tại sao em không bao giờ nhìnthấy trong những qui tắc của thầy là dạy cho tụi em cách sống thật cẩn thận, chuđáo thông qua đó tụi em sẽ mang cái tính “giữ vỡ thẳng, lau bảng sạch” vào cáchhọc. Tụi em sẽ học thật chăm chỉ, làm bài cẩn trọng được điểm cao. Sau này ra đờilàm gì cũng kĩ lưỡng. Đúng là đại ngốc khi không nhận ra như thế. Và giờ em đãnhận ra rồi thầy ơi, nhưng mà, sắp hết thời gian mất rồi, em thật xin lỗi thầy.Khi tôi bắt đầu yêu một người thầy cũng là lúc tôi bắt đầu quan tâm đến hìnhảnh của mình trong mắt thầy. Nhưng có còn ý nghĩa gì nữa đâu vì cái hình ảnhđó đã dần mờ nhạt trong thầy rồi.Người ta thường nói: “Khi bạn yêu mến và kính trọng một người thầy người cônào đó bạn sẽ cố gắng học thật giỏi để khẳng định mình trong mắt thầy cô đó”. Vàvới em lúc đó chắc phải áp dụng điều ngược lại. Sống là không để cho cảm xúc chiphối mình nhưng em lại làm vậy. Em đã đặt “tính cách trẻ con” của mình vào trongcác bài tập giải nộp cho thầy. Em đã để sự “ghen ghét” lúc ban đầu đối với thầyđiều khiển vậy nên chưa bao giờ, dù chỉ một lần, em học thật sự nghiêm túc. Nếuđời có cho thêm một lần cơ hội, dù chỉ một lần thôi, em sẽ không làm vậy đâu thầyơi, em sẽ nắm bắt cơ hội đó một cách cẩn thận hơn. Nhưng mà em cũng không thểhứa được, em không thể hứa được rằng từ giờ em sẽ không làm thầy thất vọng nữa.Dù cho em bắt đầu nghiêm túc hơn, nhưng bây giờ mà bắt đầu thì cũng muộn rồi.Một cái mặt nạ nếu đeo lâu ngày thì sẽ không thể gở xuống được nữa, em đã buôngsuôi việc học của mình trong suốt ba năm qua và giờ có cố gắng thì cũng không thểnào thoát khỏi cái “hình ảnh” đã in sâu trong thầy bấy lâu nay về một học sinh“biếng nhát”. Giờ nhìn lại, thầy ơi, em đã làm thầy thất vọng bao nhiêu lần rồi nhỉ.Em không bao giờ chịu cố gắng nhưng hể có chuyện gì cũng làm như là mình buồnlắm, rồi lại tìm đến thầy tâm sự. Sao thầy lại không bỏ mặc em cho rồi, thầy khôngthấy em quá phiền sao? Sao thầy lại còn tâm sự với em chi. Tất cả là do em tự chọnthôi mà, đáng đời em lắm. Thật ra, em không biết hình ảnh ban đầu về em trongthầy như thế nào nhưng em chắc rằng giờ nó trở nên mờ nhạt hơn rất nhiều rồi phảikhông ạ? Thầy không còn nhìn em và cười như lúc trước, thầy thích nói đùa vớimấy bạn khác và làm như không trông thấy em trong lớp. Vì chắc nhìn em thầy lạigiận những lần làm thầy thất vọng đó. Em cũng không còn tâm sự gì với thầy nữa.Thỉnh thoảng cũng buồn lắm thầy ơi. Nhưng mà biết sao được, đó chắc là lựa chọncủa em rồi. Để thầy hi vọng vào em thế nào thầy cũng sẽ lại thất vọng nữa thôi, emthà cứ để mọi thứ như vậy. Sắp kết thúc rồi mà, phải mọi chuyện sắp chấm dứt rồi.Từ giờ thầy sẽ không cần phải ngày nào cũng giả vờ như không thấy em trong lớp,không cần thỉnh thoảng phải miễn cưỡng hỏi thăm em làm gì. Từ giỡ nhữngchuyện đó đã kết thúc rồi thầy ạ, thầy hãy vui vẻ với những học sinh mà thầy yêuthương thật sự. Còn em, em chỉ đơn giản là một học sinh chỉ mới bắt đầu yêu thầy.Và tình cảm chóm nở này làm sao so sánh với những tình cảm mà các bạn đã vungđắp ba năm qua chứ, phải không.Khi tôi bắt đầu yêu một người thầy cũng là lúc có nhiều điều lắm muốn nói vớithầy nhưng không thể phát thành âm, từng chữ từng chữ như nghẹn lại ở cổhọng. Nước mắt chảy ngược dòng, đôi môi khẻ run run, ...