Thông tin tài liệu:
_Anh hãy thôi ngay cái kiểu quan tâm quá mức bạn bè đó và đi về dùm tôi đi. Đó là những lời sai lầm nhất mà tôi đã nói với anh. Tôi biết lỗi lầm mình gây ra ko nhỏ chút nào nên đã nghe lời nhỏ bạn dẹp đi cái lòng tự trong của mình mà xin lỗi và giải thích cho anh hiểu .
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Kí Ức Thiên Sứ Kí Ức Thiên Sứ_Anh hãy thôi ngay cái kiểu quan tâm quá mức bạn bè đó và đi về dùm tôi đi.Đó là những lời sai lầm nhất mà tôi đã nói với anh. Tôi biết lỗi lầm mình gây ra konhỏ chút nào nên đã nghe lờinhỏ bạn dẹp đi cái lòng tự trong của mình mà xin lỗi và giải thích cho anh hiểu .Rằng hôm đó tôi thật sự rất mệt vì cái kiểu nói chuyện như tra khảo tội phạm củaanh khi nhìn thấy món quà mà xin bạn tôi tặng. Nó có hình trái tim màu hồng củamột cậu bạn mới quen tặng cho tôi. Vì ko muốn anh hiểu lầm nên tôi đã ko nói vớianh. Thế là lúc ấy anh đã hét ầm lên làm tôi đã mệt nay còn mệt hơn và chuyển hóathành cơn giận cuối cùng đã nói với anh những lời đó.Tôi gửi cho anh 3 tin nhắn nhưng hơn cả tiếng đồng hồ vẫn ko thấy anh trả lời , tôithu hết can đảm gọi điện cho anh . Tôi thất vọng trước những lời nói mình ngheđượt .Đầu dây bên kia vang lên tiếng nói thánh thót đến rợn cả da gà của một đứacon gái gọi tên anh thân mật . Còn anh thì nói rằng đã có bạn gái rồi bảo tôi đừnglàm phiền anh nữa .Chỉ mới hôm qua thôi anh đã chà đạp lên tình cảm của tôi lại, ko cho tôi giải thích ,vậy mà giờ đây lại đứng trước mặt tôi nở điệu cười nửa miệng chẳng mấy thiệncảm . Tin được ko anh mời tôi đi sinh nhật đó. Nhưng mà ko phải sinh nhật củaanh mà là của người anh gọi là bạn gái hiện giờ. Anh bị điên sao? Chắc chắn là cócho tiền tôi cũng ko thèm đi, ko bao giờ.vậy mà tất cả ý nghĩ đó của tôi nhanhchóng tân biến khi nghe những điều mà anh thì thầm vào tai tôi nhanh:_ Em đừng có nghĩ đến việc ko đi. Nói cho em biết con bé cũng đi nữa đấy.Tôi chết đứng như Từ Hải . Mặc dù siêu thị vẫn bật máy lạnh lạnh thấu xươngnhưng sao người tôi lại nóng ran thế này ? Con bé ý anh nói là em họ tôi sao?Đứa em mà tôi yêu quý nhất . Mặc dù con bé cũng ko phải hạng vừa nhưng ở tronghang cọp sư tử cũng chỉ là mèo , để nó đến đó một mình thật nguy hiểm . Muốn uyhiếp tôi sao? Đc thôi đi thì đi.Qua ngày hôm sau , tôi kể cho hai nhỏ bạn yêu quái của mình nghe về việc xảy ratối hôm qua. Kết quả là tụi nó nằn nặc đòi theo, tôi cũng ko phản đối ,càng nhiềuđồng minh càng có lợi .Nhưng cuối cùng tụi nó đành ngậm ngùi ở nhà lý do tôi ko có thiệp ko dc mờithêm bạn. Anh hình như biết dc tôi đang nghĩ cái gì cho nên mới ko đưa thiệp chotôi. Muốn cô lập tôi sao? Đừng có mơ. Anh nên nhớ tôi còn một người anh họhoàn hảo ko tì vết và rất ư là thông minh cho nên việc có dc tấm thiệp đó dễ nhưtrở bàn tay. Ko biết dùng cách gì nhưng chắc là nam nhân kế anh họ đã đưa cho tôitấm thiệp đó. Cuối cùng tôi vẫn một mình đi đến đó một mình .(hai mình mới đúnganh họ cũng đi theo. ) vì tôi nghĩ mình nên tự giải quyết chuyện này ko muốn lôitụi nó vào.6h ngày chủ nhậtTôi và anh họ đang đứng trước nhà của người mà anh gọi là bạn gái. Anh muốn tôiđi một mình để cho cô bạn gái anh thực hiện kế hoạch đen tối trả thù tôi sao ? Xinlỗi anh ko nói tôi cũng thừa sức biết cô ta là ai. Kẻ thù truyền kiếp của tôi, luônganh tị với mọi thứ của tôi.Mặc dù rất ghét nhưng phải công nhận một điều nhà cô ta giàu thật, cái nhà như cáidinh vậy . Cô ta là người có tất cả mà tại sao từ bé đến lớn vẫn luôn giành giậtnhững cái của tôi ?Và thật nực cười một điều là tôi đang đứng trước mặt mà anh ko hề nhận ra . Có lẽvì cách ăn mặc hôm nay và chiếc kính râm to tôi đang đeo đã che mất nửa khuônmặt mà. Một điều nực cười hơn nữa là con nhỏ đó lại nhờ anh họ tui cho ..... tuimột bài học , thật ngu hết sức .Tôi ko làm gì trong buổi tiệc cả , chỉ đơn giản là chăm chú quan sát nhỏ em họ củatôi thôi. Nó rất hâm mộ anh họ, coi anh như một thần tượng cho nên tôi ko muốnlàm nó thất vọng . Có thể nói tôi buổi tiết sẽ êm đềm trôi qua nếu như tôi ko vấpngã và làm rơi cặp kính râm. Nhưng mà phải nói là gương mặt cô ta hết sức labuồn cười khi biết người mà cô ta nhờ xử lý tôi lại là anh họ tôi. Cả người cô ta runbần bật khi bị anh tôi cảnh cáo , đáng đời .Anh vẫn đứng đó nhưng chỉ nhìn thôi . Tôi cảm thấy hơi bất ngờ trước thái độ củaanh ,anh ko lo cho cô ta sao? Cô ta là bạn gái anh mà ?Tôi bất chợt nhận ra rằng mình vẫn còn nhớ anh , nhìn thấy anh ở đây cách tôi chỉvài bước chân nhưng tại sao cứ như cả vòng trái đất . Và con nhỏ ngu ngốc kia lạicho tôi cơ hội để níu giữa anh. Cô ta giới thiệu tôi lên hát một bài tiếng Hàn . Tôiko biết tiếng Hàn thật đấy nhưng bài nàytôi đã nghe đi nghe lại rất nhiều lần và có thể hát ko sai một chữ . Chị của anh vàem họ tôi lên đọc giúp tôi phần rap, chị đã biết chuyện của tôi và anh ,chị cũng komuốn chúng tôi phải mỗi đứa một hướng đi xem nhau như người xa lạ. Chắc chắnanh sẽ hiểu những gì mà tôi muốn nói với anh thông qua bài hát ,bởi vì anh đã dịchcho tôi biết ý nghĩ của bài We were in love này .Bài hát kết thúc , anh vẫn ko có phản ứng gì, anh đã ko muốn quay lại , tôi tôntrọng quyết định của anh. Tôi quay bước đi về nhưng đột nhiên chiếc nhẫn trên tayrơi ra lăn về phía hồ bơi. Tôi chạy đến nhặt lên và đeo lại vào ngón tay của mình .Khi tôi đứng lên bất chợt cảm thấy một cái gì đó nói đúng hơn là một ai đó cố tìnhđẩy vai mình bằng một lực rất lớn . Tôi chao đảo và mất thăng bằng . Có lẽ đíchđến của tôi sẽ là một hồ bơi nếu như anh họ ko kịp thời giữ tôi lại . Còn người khinãy hất vai tôi lại té nhào xuống hồ bơi. Lại là cô ta, hại người hại mình , định làmtôi té nhưng lại khiến bản thân mất mặt . Tôi đứng nhìn một lúc rồi cùng anh họ ravề . Tôi hứa với bản thân từ ngày hôm nay tôi sẽ quên anh đi, để những kí ức vềanh chôn sâu trong góc tối của trái tim.Nhưng ko hiểu tại sao đã hơn một tuần rồi tôi vẫn còn nhớ đến anh, nói đúng hơnlà những người xung quanh chẳng ai cho tôi quên cả . Hôm qua thì trong lớp họcthêm thằng bạn cứ nhại đi nhại lại một câu nói để chọc tôi quen: Mày nói giọngBắc đặc sệt nhỉ đừng có sủa nữa . nó cứ thế mà nói lại hoài câu nói mà tôi ****thằng ngồi kế bên. Bố tôi là người bắc mẹ là người nam nhưng tôi sống trong namtừ nhỏ nên chỉ nói tiếng nam thôi. Vậy mà lần đầu gặp anh 10 năm về trước a ...