Nếu một ngày anh hết yêu em, thì em sẽ phải làm thế nào? – Cô gái thì thầm hỏi, những lọn tóc nhẹ nhàng bay trong gió Không bao giờ có ngày đó – Chàng trai nhíu mày đáp, khẽ vuốt tóc nàng - Còn nếu điều đó xảy ra,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
LÀM THẾ NÀO ĐỂ ANH HẾT YÊU EM… LÀM THẾ NÀO ĐỂ ANH HẾT YÊU EM… Nếu một ngày anh hết yêu em, thì em sẽ phải làm thế nào? – Cô gái thì thầm hỏi, những lọn tóc nhẹ nhàng bay trong gióKhông bao giờ có ngày đó – Chàng trai nhíu mày đáp, khẽ vuốt tóc nàng - Còn nếu điều đó xảy ra, thì em hãy nói lại với anh câu này của hôm nay. Anh sẽ ghi nhớ Ukm – Cô gái khẽ mỉm cười, gật đầu *MưaLại là những cơn mưa mùa hạNhững giọt mưa quất mạnh vào cửa sổ, mang theo làn gió mát lành của mùa hạ vớinhững con giông. Anh đứng áp tay vào cửa sổ, nhìn ra ngoài. Lớp kính này rất lớn,lớn đến nỗi mỗi lần cô đến đều than phiền, sao lại có cái kính lớn vậy, nhìn thậtnguy hiểm. Anh mệt mỏi ôm đầu, thay áo, lấy cái ô lớn bước ra ngoàiÀ, vậy là đã 1 tuần sau ngày cô chếtNgoài đường, đầy những cặp đôi đang cùng nhau chạy trú mưa. Tay họ đan vàonhau, chắc chắn là rất ấm áp, khiến anh không khỏi lạc lõng và cô độc. Cơn mưanhư muốn hất tung mọi thứ, như muốn giật tung cái ô mỏng manh trên tay anh,nhưng anh vẫn giữ chặt, cố gắng để nước mưa không hất vào cổ áo. Anh vào toànhà cửa cô leo lên tầng 4. Leo bộ. Hồi trước cô giảm béo, leo bộ, nên thường bắtanh leo cùng. Xung quanh anh đầy ắp tiếng cười cửa cô, giọng nói cửa cô, giốngnhư cô vẫn còn ở đây vậyNhư vẫn còn ở đây vậy…Anh đến phòng số hai, những ngón tay không ngừng run rẩy. Bấm chuông. Bấmvội vã, cùng tiếng chuông vang lên lảnh lótPiiiiiiii!!!!!Bấm chuông một căn nhà mà người chủ của nó không bao giờ trở lạiAnh bấm rất lâu, những ngón tay run lên bần bật. Anh vốn không phải loại ngườikích động như thế, nhưng với cô thì lại khác. Anh hy vọng tất cả là một giấc mơ,cô chưa chết, và chưa có chuyện gì xảy ra cả. Có thể sẽ như mấy ngày trước, nhưcách đây không lâu, cô sẽ mở cửa ra, ôm anh vào lòng và hét lên:- Anh này, mua phần cơm hai người chưa hả?Rất lâu, rất lâu sau, anh mới ngừng tay. Chắc cô ấy chỉ đi đâu, đi đâu…còn mìnhchỉ cần chờ là đượcChỉ cần chờ là được…Anh vặn khoá, cái khoá nhỏ với móc khoá hình con gấu chó lố bịch mà cô bắt anhphải giống cô. Anh bước vào căn phòng, lau sạch cái bàn. Một mùi hương ngaingái của gỗ tràn ra. Mọi thứ vẫn y nguyên như vậy, bất kể là đống chăn bày bừa,hay mấy món đồ dễ thương mà mỗi lần nổi hứng cô hay mua, vứt như một mớ lenhỏng hóc. Anh đặt hai suất cơm lên bàn, đặt đũa và nói trong vô thức:- Ra ăn nào emCăn nhà im lìm.“Ra ăn nào heo lười, đừng ngủ nữa”Vẫn không một tiếng độngKhông có cô khóc ré lên buổi sáng, sao lại muộn, đạp tung cả chăn, đầu tóc bù xùbước ra, cũng không có cô đang mắt lim dim xem ti vi mò đến. Tất cả đều tĩnhlặng, im lìm và vô vọngAnh ngồi dựa vào sopha, bật ti viKênh iTV đang chiếu một bài hát mà cô thích nhất, Em yêu anh của Miu Lê. Cómột thời gian, không biết cô bị gì mà cứ nói mấy câu nhảm nhảm, hoá ra là do bàihát này đây“Được gần anh, được yêu anh với em là một giấc mơĐừng xa em, đừng quên em anh nhé...Lại gần em giây phút ấm áp hãy để em được ôm anh trong ngọt ngàoEm sẽ đi…đi rất xa…Anh có nghe chăngLời em nói bên anhI love you”Anh ngồi gục mặt vào tay, không khóc, không buồn, không tạo một tiếng động, chỉngồi gục thế hàng giờ, hàng giờ, ngồi nghe bài hát của cô ca sĩ kia. Tua đi tua lạimà nghe. Giọng cô ta cũng khá truyền cảm, giống như giọng của cô vậyNước mưa quất mạnh vào của sổCô luôn luôn hỏi anh mấy câu ngớ ngẩn, luôn luôn để anh phải trả lời dịu dàng,nhưng anh chưa bao giờ hỏi cô, Nếu một ngày cô biến mất, anh sẽ phải làm thếnào?Phải làm thế nào?Trời vẫn đang mưaAnh yêu emYêu em mãi mãi… Hoà Bình, 10/5/2012 Một ngày mưa…