Danh mục

Lăng Thiên Truyền Thuyết-chương 3

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 177.20 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Lăng Thiên vui vẻ vì đã báo được thù. Trong nháy mắt vụ nổ thật mạnh kia hắn có thể nhìn thấy thần sắc kinh hãi vô cùng của đám người Lăng Tuyết Nhi, Lăng Siêu, Lăng Hán khiến cho lòng hắn vui vẻ vô cùng. Chỉ hận không có thời gian để cho hắn hưởng thụ sự sảng khoái này.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Lăng Thiên Truyền Thuyết-chương 3 Lăng Thiên Truyền Thuyết Tác giả phong lăng thiên hạ Quyển 1: Thiên tinh thiếu niên Chương 3 Đường xuống hoàng tuyềnLăng Thiên vui vẻ vì đã báo được thù. Trong nháy mắt vụ nổthật mạnh kia hắn có thể nhìn thấy thần sắc kinh hãi vô cùngcủa đám người Lăng Tuyết Nhi, Lăng Siêu, Lăng Hán khiến cholòng hắn vui vẻ vô cùng. Chỉ hận không có thời gian để chohắn hưởng thụ sự sảng khoái này.Theo một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên thì Lăng Thiêncảm thấy thân thể mình càng ngày càng nhẹ. Trước mặt bổngnhiên xuất hiện một đại lộ sáng lập lòe. Trong lòng Lăng Thiêncảm thấy kỳ quái vô cùng. Dưới vụ nỗ mạnh như vậy mà mìnhcòn sống sao? Kiểm tra một chút trên người liền thấy không cómột cọng lông tóc nào tổn hại khiến hắn không khỏi hô to kỳquái.Cả thân thể không tự chủ được mà bay về đại lộ phía trước. Sựdi động này khiến hắn cảm thấy có chổ bất đồng: Thân thểmình lại không hề chạm đất mà là bay về phía trước.Lăng Thiên cười khổ một tiếng. Thì ra thì mình đã chết. Conđường này chính là Hoàng Tuyền Lộ sao? Thật sự là ngưỡngmộ đại danh đã lâu. Khi mình còn sống thì đã có vô số lần nghĩđến con đường này, từng vô số lần muốn bước đi trên conđường này. Lúc này xem như ra đã toại nguyện rồi đó. LăngThiên tự giễu chính bản thân mình.Con đường này so với tưởng tượng của mình không hề giốngnhau. Ở hai bên đều là một mảng đen thui, chỉ có phươnghướng phía trước luôn có ánh sáng nhè nhẹ phát ra. Trên mặtđường hình như rất vững vàng, bất quá không thể nhìn thấy rõLăng Thiên Truyền Thuyếtdưới chân rốt cục là cái gì. Là đá hay là bùn đất? Lăng Thiênđột nhiên có tâm tư tò mò muốn biết rõ.Lăng Thiên thử đi về phía sau một chút nhưng lại không được!Lại cố gắng đi về hai bên vài bước cũng không thể đi ra ngoài.Dường như có một cái chắn vô hình vững vàng ở đó. Khôngcho người di chuyển loạn. Xem ra con đường này chỉ có thể đivề phía trước mà thôi. Về phía sau hoặc là hai sườn đều khôngcó khả năng.Lăng Thiên phiêu phiêu bay về phía trước. Mặc dù đã chếtnhưng hắn vẫn cảm giác được linh hồn của mình thoải máikhông nói nên lời. Ha ha… Hoàng Tuyền Lộ, Mạnh Bà Thang.Lăng Thiên ta hy vọng đã lâu! Sớm có thể uống Mạnh BàThang thì sớm sẽ đem tất cả những người đó hoàn toàn quênđi! Trong lòng Lăng Thiên âm thầm cầu khẩn…Lăng Thiên phát hiện ra con đường này không chỉ có một mìnhhắn đi. Cẩn thận cảm giác một chút liền cảm nhận được phíatrước và phía sau có một đám người đang chậm rãi đi như hắn.Liên miên không dứt. Mỗi người sầu mi khổ kiểm, khóc gàokhông dứt. Đi ở trên đường cũng là tận lực ‘bay’ chậm lại mộtchút, mỗi một bước được bước ra rất cẩn thận, dường nhưđang cáo biệt những chuyện còn chưa hoàn thành trong cuộcsống trước kia.Lăng Thiên hắc hắc cười thầm. Xem ra có thể dễ dàng vui vẻ,khoái trá khi đi trên con đường này cũng chỉ có mình thôi. Nghĩđến đây trong lòng Lăng Thiên đột nhiên cảm giác được tự hàovô cùng. Không nhịn được mở miệng cười rộ lên, âm thanh cóchút dương dương đắc ý.Tiếng cười truyền ra nhất thời khiến cho Lăng Thiên trở thànhmục tiêu chú ý của mọi người! Cư nhiên lại có người bị chết đimà còn cao hứng? Các linh hồn đang cố gắng trì hoãn cước bộđều giương mắt nhìn hắn.“Mẹ nó. Thì ra là một tên biến thái. Lão tử đánh chết ngươi”Một linh hồn khí thế hung hăng xông lên vươn một tay muốnLăng Thiên Truyền Thuyếtbắt Lăng Thiên lại. Lăng Thiên vừa muốn tránh né nhưng lạiphát hiện tay phải của linh hồn đó trực tiếp xuyên qua thânthể của mình. Hắn không nhịn được vui vẻ hẳn lên, xem ra linhhồn thể không sợ bị thương tổn chút nào.Linh hồn kia thấy không bắt được hắn cũng không có cố sứclàm gì. Chỉ là mở miệng mắng to: “Lão tử với ngươi không cừukhông hận. Ngươi đi tìm người của Lăng gia báo thù cũngkhông sao. Như thế nào lại đem lão tử vào trong đó chứ?”Người này vừa nói lên khiến cho rất nhiều người phát hiệnLăng Thiên. Nhất thời hơn mười linh hồn không kiềm chế đượcmà vây tới Lăng Thiên, ô ngôn uế ngữ tầng tầng lớp lớp.Tâm niệm Lăng Thiên cừa chuyển liền hiểu rõ ràng. Xem rabọn người kia chính là đám người đi đến biệt viện chúc mừng.Không nghĩ được rượu mừng uống không được mà còn mất đimạng của chính mình.Trong lòng Lăng Thiên không có nửa điểm áy náy nào cả. Từnglà đệ tử của Lăng Gia nên trong từ nhỏ hắn đã được giáo dục là‘nhược nhục cường thực’. Sanh sanh tử tử, sớm đã không cònđặt trong lòng nữa. Đối với sự sống chết của người khác hắncàng không thèm quan tâm. Thắng làm vua thua làm giặc màthôi. Mỗi người đều có cơ hội trở thành tuyệt thế cường giả.Chỉ là ngươi có cố gắng hay không mà thôi. Ngươi không cốgắng nên đánh mất tính mạng thì trách ai ? Trời cao luôn côngbình. Hoàng đế thay phiên nhau, sang năm đến lượt nhà củata. Ngươi không cố gắng thì sẽ trở thành pháo hôi của ngườikhác. Không nên oán giận gì cả.Nhìn thấy vẻ mặt phẫn nộ của đám người này Lăng Thiên độtnhi ...

Tài liệu được xem nhiều: