Thông tin tài liệu:
Tham khảo tài liệu 'liệu cơ chế lạm phát mục tiêu có thể vận hành ở các quốc gia thị trường mới nổi?', tài chính - ngân hàng, tài chính doanh nghiệp phục vụ nhu cầu học tập, nghiên cứu và làm việc hiệu quả
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
LIỆU CƠ CHẾ LẠM PHÁT MỤC TIÊU CÓ THỂ VẬN HÀNH Ở CÁC QUỐC GIA THỊ TRƯỜNG MỚI NỔI?
LIỆU CƠ CHẾ LẠM PHÁT MỤC TIÊU CÓ THỂ VẬN HÀNH Ở CÁC
QUỐC GIA THỊ TRƯỜNG MỚI NỔI?
Lạm phát mục tiêu (inflation targeting) là một cơ chế chính sách tiền tệ được áp dụng từ
cuối những năm 1980 và đã tỏ ra khá thành công, kể cả những quốc gia thị trường mới nổi,
trong đó có Chilê. Trong khu vực, Thái Lan cũng đã áp dụng cơ chế lạm phát mục tiêu từ năm
2000, đồng thời một số quốc gia khác trên thế giới hiện cũng đang nghiên cứu về khả năng
chuyển sang áp dụng trong thời gian tới. Liên quan đến vấn đề này, câu hỏi thường được đặt
ra là: Để chuyển sang cơ chế lạm phát mục tiêu, một quốc gia cần phải đáp ứng những điều
kiện gì? Khả năng áp dụng của các quốc gia mà nền tảng thể chế và trình độ phát triển còn
ở mức độ thấp? Để phần nào trả lời những vấn đề trên và cung cấp những thông tin tham
khảo cho trường hợp của Việt Nam, xin được giới thiệu tóm tắt bài phân tích của tác giả tác
giả Frederic S. Mishkin với tiêu đề “Liệu cơ chế lạm phát mục tiêu có thể vận hành ở các
quốc gia thị trường mới nổi” được trình bày tại Quỹ Tiền tệ Quốc tế tháng 4/2004.
Mở đầu:
Một số nghiên cứu đã đưa ra nhận định: Các nền kinh tế thị trường mới nổi rất khác biệt
so với các nền kinh tế tiên tiến. Đây là một luận cứ quan trọng, cần được phân tích kỹ khi
thiết lập các chính sách kinh tế vĩ mô. Liên quan đến vấn đề này, một số nhà nghiên cứu khá
nghi ngờ về khả năng các quốc gia thị trường mới nổi áp dụng lạm phát mục tiêu (LPMT) làm
cơ chế chính sách tiền tệ (CSTT) cho mình. Họ lo ngại rằng trong môi trường thể chế yếu
kém ở các quốc gia thị trường mới nổi, việc cho phép các nhà hoạch định chính sách có
quyền tự quyết quá mức có thể dẫn đến những kết cục xấu trên bình diện kinh tế vĩ mô.
Mishkin vốn được xem là một người ủng hộ đối với khuôn khổ LPMT, nhưng ông cho rằng
những băn khoăn về tính hiệu quả của khuôn khổ này ở các nước thị trường mới nổi cần
được cân nhắc, xem xét một cách nghiêm túc.
Có thể thấy, cơ chế LPMT bao gồm năm (05) thành tố: (1) Công bố rộng rãi về những
mục tiêu lạm phát trong trung hạn bằng những con số cụ thể; (2) Cam kết (bằng thể chế, tức
là cam kết của các cơ quan chức năng có quyền lực) về việc coi bình ổn giá cả là mục tiêu
hàng đầu của CSTT, còn các mục tiêu khác xếp sau về thứ tự quan trọng; (3) Có chiến lược
tập trung thông tin, trong đó nhiều biến số (không chỉ là các số liệu về cung ứng tiền hoặc tỉ
giá) được xem xét để quyết định sử dụng các công cụ chính sách; (4) Tăng cường tính minh
bạch của CSTT thông qua đối thoại với công chúng, với thị trường về các kế hoạch, mục tiêu
và quyết định của các cơ quan quản lý tiền tệ; và (5) tăng cường trách nhiệm của ngân hàng
trung ương (NHTW) trong việc hướng tới các mục tiêu lạm phát.
Những thành tố trên hẳn đã làm sáng tỏ một vấn đề cốt yếu của LPMT là: Khuôn khổ này
không chỉ có việc công bố rộng rãi những mục tiêu về lạm phát bằng các con số cho năm
tiếp theo. Đây là một vấn đề rất quan trọng trong bối cảnh của các quốc gia thị trường mới
nổi, bởi vì theo định kỳ, nhiều quốc gia thường thông báo các con số về mục tiêu lạm phát
trong kế hoạch kinh tế của chính phủ trong năm tiếp theo, nhưng không nên phân loại các
nước này thuộc nhóm LPMT, vì khuôn khổ LPMT còn đòi hỏi phải bao gồm 4 thành tố khác
để nó có thể trụ vững trong thời kỳ trung hạn.
Trong bài phân tích của mình, Mishkin đưa ra một số vấn đề cần được xem xét trong bối
cảnh các quốc gia thị trường mới nổi, để cơ chế LPMT có thể vận hành tại các quốc gia này.
Bài viết mở đầu bằng việc đưa ra một số nét chính để giải thích vì sao các nền kinh tế thị
trường mới nổi lại khác biệt rất nhiều so với các nền kinh tế tiên tiến; sau đó thảo luận vì sao
việc phát triển các thể chế tiền tệ, tài chính và tài khoá vững mạnh lại vô cùng quan trọng cho
sự vận hành thành công của khuôn khổ này tại các quốc gia thị trường mới nổi. Tiếp theo, bài
viết thảo luận về 2 quốc gia thị trường mới nổi là Chilê và Brazil, nhằm minh hoạ về những gì
cần thiết để một khuôn khổ LPMT vận hành được thông suốt. Tiếp theo, bài viết đi vào phân
tích một vấn đề đặc biệt phức tạp đối với những NHTW theo đuổi mục tiêu lạm phát tại các
quốc gia thị trường mới nổi, đó là: NHTW xử lý như thế nào đối với vấn đề tỉ giá biến động.
Chủ đề tiếp theo tập trung vào vấn đề vai trò của IMF trong việc thúc đẩy sự thành công của
cơ chế LPMT tại các quốc gia thị trường mới nổi.
Bài phân tích đi đến kết luận là: Cơ chế LPMT trở nên phức tạp hơn ở các quốc gia thị
trường mới nổi và bởi vậy nó không phải là một phương thuốc chữa bách bệnh. Tuy nhiên,
một khuôn khổ LPMT được vận hành đúng có thể là một công cụ có tác động mạnh mẽ để
giúp tăng cường sự ổn định kinh tế vĩ mô tại các quốc gia thị trường mới nổi.
1- TẠI SAO NỀN KINH TẾ THỊ TRƯỜNG MỚI NỔI LẠI KHÁC BIỆT SO VỚI CÁC NỀN
KINH TẾ TIÊN TIẾN?
Trong bài viết về sự lựa chọn chế độ tỉ giá ở các quốc gia thị trường mới nổi, Mishkin và
cộng sự đã nêu lên 5 s ...