Danh mục

Ma chân

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 110.35 KB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Một người đàn ông bước vào phòng khám một cách khập khiễng , trông sắc mặt xanh xao, vô cảm. Khi tôi hỏi có thể giúp gì được không, ông nói chân của ông bị thương. Sau khi hỏi bệnh, tôi tiến hành khám tim và lưỡi của ông. Rồi tôi để ông nằm nghỉ và làm một số việc. Khi tôi trở ra, ông đang nằm trên giường khám bệnh, bên cạnh có một chiếc chân giả. Chân ông đã bị cắt đến khớp háng. Khi ông thấy tôi đang nhìn chằm chằm vào chiếc chân giả, bầu không...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ma chân Ma chânMột người đàn ông bước vào phòng khámmột cách khập khiễng , trông sắc mặtxanh xao, vô cảm. Khi tôi hỏi có thể giúpgì được không, ông nói chân của ông bịthương. Sau khi hỏi bệnh, tôi tiến hànhkhám tim và lưỡi của ông. Rồi tôi để ôngnằm nghỉ và làm một số việc.Khi tôi trở ra, ông đang nằm trên giườngkhám bệnh, bên cạnh có một chiếc chân giả.Chân ông đã bị cắt đến khớp háng. Khi ôngthấy tôi đang nhìn chằm chằm vào chiếcchân giả, bầu không khí trở nên nặng nề. Tôivà ông tránh tiếp xúc bằng mắt và đều giữim lặng. Tôi chờ được nghe ông kể, còn ôngthì chờ câu hỏi của tôi.Tôi lên tiếng trước: “Bác cảm thấy đau nhưthế nào? Đau quặn, nhói, hay đau như daođâm? Đau từng cơn, liên tục hay âm ỉ?”Ông lặng yên không mở miệng và nhìn tôinhư thể không muốn trả lời. Sau một lúc,ông ấy thở dài: ”Nếu nói thật, anh có thểnghĩ tôi là một người tâm thần. Không mộtbác sĩ nào tin tôi cả. Họ đều cho rắng vấn đềnằm ở tinh thần của tôi. Đó là cơn đau do tôitưởng tượng ra. Mặc dù chân tôi đã bị cắt bỏnhưng thực sự nó vẫn còn rất đau.”Tôi hỏi ông :- ” Vì sao cái chân của bác lại bị cắt?”- “Có 1 khối u. Các bác sĩ không chắc chắn,có một lang băm thi rớt nhiều lần ở trường ybằng cách luồn lách cũng có bằng bác sĩ đãcắt cái chân của tôi một cách ngớ ngẩn.”Khi lắng nghe câu chuyện, tôi thấy lạnh dọcsống lưng. Đầu tôi như không còn một giọtmáu. Tôi nghĩ rằng dù cái chân của ôngkhông còn tồn tại ở không gian này nữanhưng nó vẫn đang rên rỉ và khiếu nại ởkhông gian khác vì nó không đáng bị cắt bỏ.Tôi nhận ra từ nãy tới giờ, ông ấy cố nhấcbàn chân phải không tồn tại lên bằng tay củamình. Ông chỉ có thể chạm vào chỗ giườngnơi mà cái chân phải “vô hình” đang ở đó.Tôi chọn cách điều trị hỗ trợ. Đó là cách tácđộng phần cơ thể ở trên để điều trị bệnhphần cơ thể ở dưới. Tôi chữa trị ở phần cơthể bên trái khi bệnh ở bên phải. Sau đó tôichâm cứu tay trái và chân trái. Đồng thời tôicũng điểm vào huyệt Bá Hội. Một lúc sau,ông ngủ thiếp đi, Khi tỉnh dậy, ông cảm thấytốt hơn rất nhiều.Ông hỏi tôi khi nào có thể tái khám. Tôi nóirằng: ”Bác không cần tái khám, tôi đã dùnghết khả năng của mình rồi. Điều bác cần làthời gian để tập quen dần với sự mất mát củacái chân mà lẽ ra nó không đáng bị cắt bỏ”Tôi cho ông một “toa thuốc” : ”Hãy tu tâmdưỡng tính, cân bằng tinh thần, duy trì bảntính lương thiện và làm nhiều việc tốt hơnnữa. Đừng nóng nảy. Hãy thủ đức. Cẩntrọng lời nói và hành động của mình…”

Tài liệu được xem nhiều: