Danh mục

MA HOÀN LÃNH NHÂN - Hồi 30

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 133.61 KB      Lượt xem: 15      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (6 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

MA HOÀN LÃNH NHÂN Tác giả: Ngọa Long Sinh Hồi 30Chiếc lư trầm nghi ngút bốc lên làn khói trầm tỏa mùi hương lan khắp gian tâm định phòng. Ngồi trước bộ lư đồng bóng lưỡng có thể thấy rõ bóng ảnh chính là võ lâm Minh chủ Đại Chu Thiên. Với vẻ mặt trầm tư, Đại Chu Thiên minh chủ như đang suy gẫm một điều gì đó rất hệ trọng. Mấy hôm nay, tất cả những thám nhân đã thông tin cho Chu Thiên biết sự xuất hiện của Đao môn và Quỷ môn. Với sự xuất hiện...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
MA HOÀN LÃNH NHÂN - Hồi 30 MA HOÀN LÃNH NHÂN Tác giả: Ngọa Long Sinh Hồi 30Chiếc lư trầm nghi ngút bốc lên làn khói trầm tỏa mùi hương lan khắp gian tâm địnhphòng. Ngồi trước bộ lư đồng bóng lưỡng có thể thấy rõ bóng ảnh chính là võ lâm Minhchủ Đại Chu Thiên.Với vẻ mặt trầm tư, Đại Chu Thiên minh chủ như đang suy gẫm một điều gì đó rất hệtrọng. Mấy hôm nay, tất cả những thám nhân đã thông tin cho Chu Thiên biết sự xuấthiện của Đao môn và Quỷ môn.Với sự xuất hiện của hai môn phái đó, vô hình trung võ lâm phân thành thế chân vạc, mặcdù tại Tổng đàn võ lâm vẫn có một vị võ lâm Minh chủ.Đại Chu Thiên hé mở hai mi mắt nhìn bóng mình in trên vách chiếc lư đồng. Khuôn mặtcủa y trông thật méo mó và dị hình. Chu Thiên tự nhìn mình, nhẩm nói :- Cát Thiên Phong... Ta rất cần ngươi để trụ trên đỉnh cao võ lâm, nhưng ngươi không thểlà chiếc bóng khổng lồ che kín cả bầu trời trên đỉnh đầu Chu Thiên.Chu Thiên từ từ đứng lên, rồi chắp tay sau lưng đi quanh chiếc lư bốc khói trầm nghingút. Vẻ mặt của y vô cùng trang trọng như đang dẫn đuổi tâm tưởng vào một cảnh giớinào đó.Đại Chu Thiên dừng bước, thoạt điểm một nụ cười mỉm rồi nhẩm nói :- Mãn Đình Phương!Y vừa dứt lời thì có tiếng gõ cửa. Chu Thiên quay mặt nhìn vào lư đồng, lạnh nhạt nói :- Phu nhân đó à?Tiếng của Mãn Đình Phương cất lên ngoài cửa thư phòng :- Chính thiếp!- Ta đang chờ phu nhân, vào đi!Mãn Đình phương mở cửa bước vào, tiến đến và dừng sau lưng Chu Thiên.Chu Thiên nói mà không nhìn lại Mãn Đình Phương :- Mấy hôm nay ta không lên đại đường Tổng đàn võ lâm vì bận khảo cứu cổ vật Longcốc. Nàng thay ta, vậy có tin gì không?Mãn Đình Phương từ tốn đáp lời :- Thiếp có nghe tin về sự xuất hiện của Quỷ môn và Đao môn. Hai môn phái này đangkhuếch trương thực lực, và hình như họ muốn đua tranh cùng Tổng đàn võ lâm để độctôn trên giang hồ.Đại Chu Thiên từ từ quay lại nhìn Đình Phương.Ma Hoàn Lãnh Nhân Trang 1- Ta có nghe nói.Vuốt chòm râu đen mướt, Chu Thiên nói :- Kể ra Vô Ảnh Đao Trịnh Đáng cũng có bản lĩnh và hào khí tranh đoạt võ lâm rất đángthán phục. Nếu như Cát Thiên Phong hỗ trợ ta thì Đao môn và Quỷ môn có đáng gì.Đình Phương lí nhí nói :- Tướng công có dự tính gì về Đao môn và Quỷ môn?- Có Đao môn, có Quỷ môn, giang hồ càng sôi động và thú vị. Theo nàng thì Đao mônđáng sợ hay Quỷ môn?Đình Phương nhìn Đại Chu Thiên :- Cả hai đều có ý tranh đoạt với tướng công, và thực lực của họ lúc này chẳng thua kémgì Tổng đàn võ lâm. Theo Đình Phương, cả hai đều đáng sợ và cần thanh trừ.Đại Chu Thiên cười mỉm :- Đối với ta, Đao môn lẫn Quỷ môn đều không đáng sợ bằng Cát Thiên Phong.Chu Thiên đặt tay lên bờ vai nhỏ nhắn của Đình Phương :- Mấy hôm nay nàng thay ta chắc đã mệt mỏi lắm rồi phải không?- Thiếp không dám nói đến sự nhọc nhằn khi hầu hạ tướng công.Đại Chu Thiên khẽ gật đầu, mỉm cười :- Ta biết nàng rất cực nhọc khi đảm đương những sự việc của Tổng đàn võ lâm.Y buông một tiếng thở dài :- Chỉ tiếc ta phải bận khảo cứu cổ vật Long cốc. Khi nào ta phát hiện ra bí mật cổ vậtLong cốc thì chẳng còn gì để e ngại nữa.Y quay mặt vào chiếc lư đồng, ôn nhu nói tiếp :- Trước đây tất cả mọi bang phái trên giang hồ đều hướng về Tổng đàn võ lâm bằng ánhmắt ngưỡng mộ, bởi vì bên cạnh ta có Ma Hoàn Lảnh Nhân Cát Thiên Phong. ThiênPhong có được sự ngưỡng mộ đó, bởi vì y có bằng hữu khắp bốn phương trời. Thiếu Lâmthì có Huệ Viễn đại sư, Thiên Long tự thì có Đại Trí thiền sư, Võ Đang thì có Thiên Vânđạo trưởng, Cái bang có Thần Cái Trịnh Tử Quang và Bang chủ Khất Tổ Tổ.Chu Thiên cười khảy, tiếp :- Tại đây thì có ta là huynh đệ kết nghĩa, đương nhiệm chức vị võ lâm Minh chủ. Nhưngtừ lúc Thiên Phong rời khỏi võ lâm Tổng đàn, theo chân Trương Lương đi tìm HoàngThạch Công thì võ lâm thiên hạ như chẳng còn có Minh chủ, mặc dù tại đây vẫn có mộtĐại Chu Thiên.Đình Phương cướp lời Chu Thiên :- Tướng công nói làm lòng Đình Phương se thắt.Chu Thiên quay lại nhìn nàng :- Ta nói điều đó để nàng biết trên đỉnh cao của võ lâm có một võ lâm Minh chủ Đại ChuThiên, nhưng trên đỉnh đầu của ta còn có một cái bóng khổng lồ là Cát Thiên Phong. TaMa Hoàn Lãnh Nhân Trang 2đã là võ lâm Minh chủ thì xá gì một Đao môn hay Quỷ môn, mà cái điều ta nghĩ chính làchiếc bóng Cát Thiên Phong.Chu Thiên nắn bờ vai Đình Phương :- Một ngày nào đó, ta biết Cát Thiên Phong sẽ truy tìm ta, kẻ tàn sát Kim trang đại phủ.Y nâng cằm Đình Phương :- Người đó đang đứng trước mặt phu nhân.Đình Phương nhìn sâu vào mắt Chu Thiên :- Thiếp hiểu tướng công.- Nàng hiểu ta tất phải lo cho sự an nguy của ta.- Đình Phương sao có thể để chàng gặp đại họa được.- Nhưng đại họa thì vẫn còn treo lơ lửng trên đầu ta. Đình Phương... Chắc nàng đâu muốnThiên Phong là mối họa diệt thân của ta chứ?- Thiếp cũng đang hận Cát Thiên Phong.- Nàng vì ta mà hận Thiên Phong ư?Đình Phương gật đầu.Chu Thiên mỉm cười :- Ta không ngờ mình có đặng một vị thê thiếp trọn tình, trọn nghĩa như nàng.- Chúng ta là phu tướng với nhau kia mà.Đình Phương vừa nói vừa ngả đầu vào vai Đại Chu Thiên.Chu Thiên vuốt mái tóc của nàng :- Đình Phương... Ta có thể đổi tất cả những gì ta có trên cõi nhân gian này, nhưng takhông bao giờ muốn mất nàng.Đình Phương ngẩng mặt nhìn Chu thiên :- Tướng công!Chu Thiên vòng tay bế xốc Đình Phương lên. Y rảo bước tiến về tràng kỷ, trong khi haimắt Đình Phương từ từ khép lại và hơi thở bỗng chốc trở nên dồn dập.Chu Thiên mỉm cười, đặt Đình Phương nằm xuống tràng kỷ rồi ngồi xuống bên ĐìnhPhương :- Phu nhân hận Thiên Phong, cũng như ta hận mình sao chỉ là cái bóng của Song HoànLãnh Nhân. Thậm chí đến ngay cả Trịnh Đáng cũng không tâm phục khẩu phục khi ĐạiChu Thiên đã ngồi vào chiếc ngai võ lâm Minh chủ.- Những kẻ đó có mắt nhưng thiếu tròng nên không biết nhìn người.Đình Ph ...

Tài liệu được xem nhiều: